Ngay sau đó, Vương Lâm lại giơ tay phải lên. Hoàng Tuyền liền xuất hiện. Hắn dẫm lên Hoàng Tuyền tiếp tục đi thêm được mấy bước. Toàn bộ thủ đoạn thần thông lập tức ngưng tụ oanh kích về phía thần niệm của Lăng Thiên Hậu.
Vương Lâm vẫn có cảm giác uy lực không đủ. Một tia sáng chợt lóe lên trong mắt hắn. Trăm vạn sinh ấn liền hóa thành khí g·iết chóc. Ngoại trừ một ít lưu lại trong nguyên thần ra. Tất cả tụ hết vào ngón tay của Vương Lâm mà lao ra.
Về phần kiếm khí của Lăng Thiên Hậu. Vương Lâm không ngu đến mức đem ra sử dụng trước mặt thần niệm của Lăng Thiên Hậu. Chỉ sợ vừa mới xuất hiện đã trở thành vật của đối phương.
Vào lúc này, toàn bộ Triều Tịch vực cũng hoàn toàn rung chuyển. Trên vách vực những tảng đất đá giống như bị một thứ lực lượng nào đó bao phủ, thoát ra khỏi vách vực mà bay lên.
Tất cả thần thông v·a c·hạm với thần niệm của Lăng Thiên Hậu. Trong khoảng khắc đó, Lôi thú chợt rống lên một tiếng, hóa thành một đạo lôi điện thật lớn, bám theo thần thông của Vương Lâm mà lao về phía thần niệm của Lăng Thiên Hậu.