Tất cả những điều đó chứng tỏ rằng tâm cơ Thần Long thâm trầm. Quan trọng hơn là chứng minh được phán đoán trước đó của Vương Lâm rằng đối phương có việc cần tới mình. Đúng lúc này, Tham Lang mở hai mắt liếc nhìn Vương Lâm một cái rồi nói:
- Tiểu oa nhi! Bằng hữu của ngươi vì sao không tới?
Tham Lang thầm mắng trong lòng. Nếu không phải hắn e ngại thần thức vẫn thoáng ẩn thoáng hiện trong làn sương mù thì khi Vương Lâm xuất hiện, hắn đã ra tay bắt lấy.
Trong khoảng thời gian vừa rồi, tuy hắn vẫn nhắm mắt nhưng thần thông của bản thân cũng đã điều chỉnh ba lần. Chỉ có điều trong ba lần đó, mỗi lần định ra tay, thần thức trong sương mù chợt xuất hiện giống như cảnh cáo. Điều đs khiến cho Tham Lang do dự một chút rồi mới bỏ qua. Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên, nói:
- Bằng hữu của ta không thích ồn ào. Tiền bối cũng là người Đại La kiếm tông?