Tiên Nghịch

Chương 344: Lưỡng bại câu thương



Tôn Thái không nói lời nào, xoay người hướng lên không trung bay đi, trong nháy mắt liền nhảy vào bên trong cái khe, lập tức biến mất.
 
Người đàn ông trung niên sắc mặt âm tình bất định, do dự một chút, không hề ra tay.
 
Lão tổ Cự Ma tộc sao có thể trơ mắt nhìn miếng thịt béo tới tay bị người ta cướp đi, hét lớn một tiếng, thân mình lập tức phát ra tiếng bùm bùm. Thân thể lão trong nháy mắt liền hóa thành cao hơn mười trượng, một chiếc búa khai thiên lớn xuất hiện ở trong tay. Người này chém một nhát, không trung phát ra tiếng ầm ầm.
 
Môt đạo phủ quang thật lớn trong khoảnh khắc xuất ra. Tôn Thái biến sắc, lão đã sớm biết Cự Ma tộc khó chơi. Lúc này, tay phải lão bấm quyết, vỗ về phía trước.
 
- Ầm Sau tiếng nổ, thân mình Tôn Thái nhanh như tên bắn từ trong cái khe lao ra.
 
Lão tổ Cự Ma tốc hét lớn một tiếng, đạp chân hướng thân mình về phía trước bước tới vài bước, đi theo truy kích.
 
Ở phía bắc đại lục Chu Tước, thấy có hai đạo hào quang một trước một sau, điên cuồng gào thét đi qua.
 
Tôn Thái trong lúc chạy, sắc mặt âm trầm, mắng :
 
- Thật tưởng là lão tử sợ ngươi chắc!
 
Lão xoay mạnh người, tay phải cách không hư hóa, xuất ra một đạo phong ấn in lên trán Vương Lâm, rồi ném xuống phía dưới. Thân mình Vương Lâm lập tức rơi xuống mặt đất bên trong một khu rừng rậm.
 
Khi rơi xuống đất, Vương Lâm giãy giụa mở hai mắt, khoanh chân ngồi xuống, lấy ra đan dược nuốt vào, tĩnh tọa thổ nạp, toàn lực chống cự lại ý cảnh của người đàn ông trung niên trong cơ thể và phong ấn của Tôn Thái.
 
Hắn đã sớm tỉnh dậy, biết rõ Tôn Thái này có thể sẽ tới cứu mình. Một ấn này không phải là hảo tâm, nhưng vẫn còn hơn là bị bỏ mạng.
 
Lão tổ Cự Ma tộc bước tới truy kích, chiếc búa khai thiên trong tay vung lên, hóa thành một ngân quang lóe lên như chớp động. Chỉ nghe ầm vang một tiếng, khoảng không phía trước người Tôn Thái lập tức vỡ tan, xuất hiện vô số vết nứt như mai rùa.
 
Tôn Thái mắng lớn, tay phải cách không điểm một cái, tức thì từ trong túi trữ vật của lão bay ra ba đạo thanh quang, hóa thành ba cái thây khô, hướng về lão tổ Cự Ma tộc phóng đến.
 
- Nổ cho ta!
 
Tôn Thái hét.
 
- Ầm, ầm, ầm Kịch liệt chấn động như trời long đất lở, ba cái thây khô lập tức tự nổ, một luồng khí cường mãnh tấn công lão tổ Cự Ma tộc. Thân mình lão lập tức bị đẩy đi mấy trượng.
 
Sắc mặt Tôn Thái dữ tợn, thân mình lão khẽ động hướng về phía trước phóng đi. Đồng thời, tay phải lại khẽ lật, hóa thành một đại thủ ấn bỗng nhiên hướng về lão tổ Cự Ma tộc đánh tới.
 
Lão tổ sắc mặt âm trầm. Bản lãnh của lão chỉ đến Anh Biến Sơ Kỳ, nếu không có thân thể cường tráng, hơn nữa lại có thiên phú thần thông thì nhất quyết sẽ không dám bám theo tu sĩ Anh Biến Trung Kỳ. Vương Lâm này đối với Cự Ma tộc của hắn có quan hệ quá lớn, vì vậy chỉ còn cách liều mạng.
 
Đại thủ ấn trước mặt bên trong ẩn chứa siêu linh lực của tu sĩ Anh Biến Trung Kỳ đánh tới. Anh Biến Kỳ tu sĩ dĩ nhiên không chỉ dựa vào thiên địa linh lực mà còn cần tiên khí để có thể nâng cao bản lãnh.
 
Vì vậy trong đòn tấn công này còn ẩn chứa tiên khí.
 
Trước đó, người đàn ông trung niên của Tuyết Vực và lão tổ Cự Ma tộc đối phó với Vương Lâm vẫn chưa sử dụng đến tiên khí. Dù sao tiên khí cũng không thể sử dụng phung phí. Một khi tiêu hao, ngoại trừ tiên ngọc, không có cách nào bổ sung.
 
Mà tiên ngọc… rất khó có được!
 
Đây cũng là nguyên nhân làm cho số lượng tu sĩ Anh Biến Kỳ không nhiều lắm, và cũng là nguyên nhân khiến cho tu sĩ Anh Biến Kỳ ít khi chiến đấu sinh tử.
 
Như vậy, tu sĩ Anh Biến Kỳ thường thường sẽ không tùy tiện sử dụng tiên khí. Nhưng khi sử dụng, uy lực sẽ rất kinh khủng.
 
Điều động tiên khí chính là bản lãnh của tu sĩ từ Anh Biến Kỳ trở lên, và nếu như tu sĩ Hóa Thần Kỳ có khả năng lĩnh ngộ ý cảnh giống như vậy sẽ có khả năng đột phá!
 
Một thủ ấn này của Tôn Thái tuy rằng là thuận tay đánh ra chứ không phải là một pháp thuật thần thông hùng mạnh, nếu bên trong không có tiên khí thì uy lực cũng chỉ bình thường, nhưng hiện tại bên trong có ẩn chứa tiên khí nên lập tức uy lực khắc hẳn.
 
Cho dù là một hỏa cầu thuật đơn giản, nếu có ẩn chứa tiên khí cũng sẽ to lớn vô cùng. Tôn Thái tiện tay đánh một cái, lập tức khiến cho lão tổ Cự Ma tộc trong lòng chấn động.
 
Ánh mắt lão chợt lóe, trong cơ thể dâng lên một ít tiên khí, trong nháy mắt dung nhập vào trong tay phải. Thần thái lão ngưng trọng, một búa xuất ra tấn công lại thủ ấn.
 
- Ầm!
 
Một tiếng nổ qua đi, mặt đất xuất hiện xuất hiện vô số vết nứt nẻ. Trên không trung hiện ra rất nhiều luồng sáng bảy màu như cầu vồng lóe ra. Từng đạo tiên lực gợn sóng, bỗng nhiên tản ra bốn phía.
 
Một ngọn núi thật lớn bên dưới những đợt sóng gợn lập tức sụp đổ, hóa thành tro bụi, chỉ còn có một nửa.
 
Những gợn sóng này tới cũng mau, mà tiêu tan cũng nhanh chóng, vẫn chưa lan quá rộng. Dù sao hai người cũng không sử dụng quá nhiều tiên lực.
 
Lão tổ Cự Ma tộc thân mình run lên, khóe miệng chảy máu tươi. Sắc mặt hắn dữ tợn, thân mình trùng xuống một chút, không đi về hướng Tôn Thái mà hướng về phía khoảng đất rộng bên trong khu rừng rậm phóng tới.
 
- Lão phu là Anh Biến Trung Kỳ, không tin là không giết được ngươi. Sau khi giết ngươi, thân thể của Cự Ma tộc nhất định sẽ bán được giá tốt!
 
Tôn Thái hừ nhẹ một tiếng, lao về phía trước. Đồng thời, tay phải chỉ lên trời, từ trong cơ thể lại xuất ra một tia tiên khí, quát :
 
- Lôi!
 
Ầm một tiếng, một đạo Thiên Lôi thiểm điện màu đen từ trên không trung bỗng nhiên xuất hiện, phá không giáng xuống.
 
- Lôi chi ý cảnh của lão phu là do lúc trước đã phải trả một giá rất lớn, ở Thiên Lôi Tinh bế quan trăm năm mà cảm ngộ được. Con rùa con Cự Ma tộc, chết cho ta!
 
Tôn Thái hét lớn.
 
Lão tổ Cự Ma tộc trầm sắc mặt xuống, ngẩng đầu lên đã thấy Thiên Lôi ầm ầm trong nháy mắt giáng xuống. Lão hét lớn một tiếng, thân mình lập tức lại cao thêm ba trượng, trông như một người khổng lồ, một quyền đánh vào Thiên Lôi.
 
- Ầm!
 
Lại một tiếng nổ, lão tổ toàn thân đầy tia sáng lôi điện, phóng ra bốn phía. Sắc mặt hắn xanh mét, khóe miệng lại chảy máu tươi, nhìn chằm chằm Tôn Thái.
 
Lúc này, người đàn ông trung niên của Tuyết Vực lặng lẽ thuấn di tới. Lúc hiện ra, đã đứng phía trước Vương Lâm. Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười hung ác, tay phải điểm một cái, chính là muốn nhân cơ hội lấy mạng Vương Lâm.
 
Vương Lâm mở mạnh hai mắt, trong mắt lộ ra vẻ độc ác. Hắn đang cố gắng hồi phục, nhưng trà chi ý cảnh của người này và phong ấn của Tôn Thái kết hợp lại một chỗ, hình thành một đạo phong ấn hùng mạnh không thể bài trừ. Vì vậy, linh lực trong cơ thể hắn cũng không thể hồi phục. Cho dù nuốt đan dược vào. đan dược cũng bị hòa tan trong nháy mắt, bị phong ấn này hút đi, không có được một chút tác dụng nào.
 
Hiện tại, linh lực trong cơ thể hắn so với Trúc Cơ Kỳ bậc thấp còn không bằng, mà chỉ miễn cưỡng tương đương với ngưng khí tầng thứ ba. Hơn nữa, do linh lực không ổn định nên hắn đã hoàn toàn biến thành một phàm nhân không có pháp lực. Lúc này, cho dù làm một phàm nhân trong đám nhân sĩ võ lâm cũng có thể dễ dàng giết chết hắn.
 
Nguyên thần của hắn lại vô cùng suy yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan, thậm chí còn liên tục xuất ra khỏi cơ thể mà không thể thu lại. Lần bị thương này, ngoại trừ lần bị Đằng Hóa Nguyên hủy diệt cơ thể năm đó, là nghiêm trọng nhất.
 
Người đàn ông trung niên của Tuyết Vực ánh mắt chợt lóe, tay phải điểm xuống.
 
Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo Thiên Lôi từ trên trời giáng xuống. Người đàn ông trung niên biến sắc, thân mình lui nhanh, không chút do dự triển khai toàn bộ tốc độ, điên cuồng bỏ chạy. Chỉ có điều, Thiên Lôi này lại tựa như ánh mắt, theo đuổi không bỏ.
 
Trong nháy mắt, Thiên Lôi và người đàn ông trung niên đều biến mất về phía chân trời, không thấy bóng dáng.
 
- Hừ, dám giở trò trước mắt lão tử!
 
Từ trên không trung, Tôn Thái cưới lạnh, hai tay ở trước người bấm quyết, điều động tiên khí trong cơ thể, chuẩn bị một chiêu đánh cho lão tổ Cự Ma tộc bỏ chạy, sau đó mới tĩnh tâm thu xếp đến Vương Lâm.
 
Lão đã quyết định lần này nhất định phải phong ấn Vương Lâm triệt để, tránh cho nguyên thần của mình phải chịu hao tổn.
 
Ánh mắt lão già Cự Ma tộc lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm Tôn Thái, trầm giọng nói:
 
- Ta đem người này đi, sau bảy ngày sẽ trả lại cho ngươi.
 
- Không được!
 
Tôn Thái nói không chút do dự. Lão để cho người này mang Vương Lâm đi chẳng khác nào đem nguyên thần của mình giao vào tay đối phương.
 
Lão già Cự Ma tộc trầm mặc, trầm giọng nói :
 
- Là ngươi ép ta. Lão phu sau khi Anh Biến, lần đầu tiên sử dụng thuật thiên phú thần thông. Ngươi hãy tiếp chiêu!
 
Hắn nói xong, hít sâu, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, gân xanh nổi đầy trên mặt, cả người như đang chịu một nỗi thống khổ không thể tưởng tượng được. Ở phía sau hắn, xuất hiện một cơn lốc xoáy lớn.
 
Trong cơn lốc xoáy này lấp loáng khí đen, theo chuyển động của lốc xoáy một lực đạo kỳ dị từ bên trong lan truyền ra.
 
Tôn Thái biến sắc. Đúng lúc này lão tổ Cự Ma tộc hét lớn :
 
- Chuyển!
 
Lập tức, lốc xoáy phía sau hắn chuyển động với tốc độ mạnh mẽ, một lực hút khổng lồ điên cuồng phát tiết ra. Nhưng lực hút này không ảnh hưởng gì đến núi đá cây cỏ bốn phía, mà chỉ có y lực đối với duy nhất Tôn Thái.