Tiên Ngục

Chương 225: Hố sâu (hạ)




Nhưng Tô Triệt lại cười cười không thành tiếng. Bất kể nói thế nào, Phong Vũ qua đi, cũng đã đến mùa thu hoạch, có một cây tiên thảo còn đang chờ mình ngắt lấy.

Vị trí sinh trưởng Hắc Vực Tiên Liên, chỉ bằng mắt thường là nhìn không thấy, bởi vì nó mọc ở chỗ sâu trong mặt đất.

Khu vực trung tâm Phong Lôi chi nhãn, có một cái hố to sâu không thấy đáy, theo Quỷ Cơ giới thiệu, chiều sâu của cái rãnh to này chừng hơn hai trăm trượng, cây Hắc Vực Tiên Liên kia chính là sinh trưởng ở trong đó. Những tu sĩ kia phát hiện Hắc Vực Tiên Liên, nếu dựa vào thần thức bao phủ phạm vi hơn năm trăm trượng, tối thiểu nhất cũng phải là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ. Chỉ là năng lực dò xét của Tô Triệt cùng lão Hắc, cũng chưa tới hai trăm trượng, đối mặt cái hố sâu này, vẫn phải là cẩn thận một ít.

Tô Triệt thi triển khinh thân nhảy vào hố sâu, giống như một mảnh lá rụng, chậm rãi đáp xuống phía dưới, một mực hạ xuống hơn một trăm trượng, cũng không có gặp được nguy hiểm gì, vì vậy, năng lực dò xét của lão Hắc bắt đầu dò xét dưới đáy.

- Chủ nhân, không có chuyện gì, phía dưới không có nguy hiểm gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Tô Triệt yên tâm can đảm rơi xuống, cự ly tiếp cận đến ba mươi trượng, thần trí của mình cũng nhìn thấy cây Tiên Liên kia.

Quả nhiên là chín cánh hoa, đài sen chín lỗ, toàn thân ngăm đen, linh khí nội liễm, chợt nhìn, thật sự rất khó làm cho người ta nghĩ đến, nó dĩ nhiên là một cây linh thảo Tiên phẩm.

Linh thảo cấp cao nhất Tu Chân Giới, cũng chỉ là tuyệt phẩm, như loại linh thảo Tiên phẩm này, hẳn là vì cơ duyên xảo hợp nào đó, từ Tiên Giới lưu truyền tới nay, cùng loại với năm miếng tiên tinh mà Tô Triệt đã từng tìm được.

Dưới đáy hố sâu, có một ao hắc thủy, nước đen như mực, trạng thái sền sệt, cũng không biết là loại chất lỏng nào, lại có thể sinh ra thiên địa kỳ trân như Hắc Vực Tiên Liên.

Cây tiên liên này, Tô Triệt không có ý định thu thập nó, mà là... cấy ghép

Cấy ghép vào trong Tiên Ngục, một mực nuôi dưỡng nó, nói không chừng còn có thể tiếp tục đào tạo xuống dưới, lại sinh ra cây thứ hai, thậm chí...

Vì vậy, Tô Triệt lấy ra phi kiếm thượng phẩm linh khí, quán thâu chân nguyên, trên kiếm phong có thể xuất hiện kiếm khí lạnh thấu xương dài vài chục trượng. Bằng vào một kiếm khí này, có thể đào ra một cái hố lớn dưới đáy, ngay theo một ít hắc thủy, tất cả đều cất vào trong Tiên Ngục.

Xích, xích, xích, xích...

Kiếm khí vô cùng sắc bén cắt rất nhanh, hắc thủy quay chung quanh nơi này, cũng bị phân ra một đường kính hơn hai trượng.

Đợi cho đường cắt này nối liền lại với nhau, Tô Triệt tâm niệm vừa động:

- Thu.

Bá một cái, chậu hoa cự đại biến mất khỏi mặt đất, dưới đáy lộ ra một hố đất rất lớn, đây cũng là thể tích mà Tô Triệt đào lên.

- Hắc Vực Tiên Liên tới tay.

Tô Triệt thở ra một hơi dài, cảm giác chuyện này, coi như là cực kỳ thuận lợi, xem ra, vận khí của mình...

Đang nghĩ ngợi , đột biến xảy ra…

Ầm ầm…

Đất đá sụp xuống hố đất vừa mới đào ra, tựa hồ, Tô Triệt vừa mới đào móc, đã phá hủy kết cấu nào đó, dẫn phát phản ứng dây chuyền.

Dưới chân Tô Triệt không còn, vội vàng thi triển phi hành thuật. Tu vi đã là Trúc Cơ, không sử dụng pháp bảo phi hành, vẫn có thể phi thân lên không.

Chỉ là, một cổ hấp lực cự đại không thể đối kháng từ phía dưới truyền đến, hung hăng giật Tô Triệt từ trên xuống dưới.

Vừa rồi câu nói chưa nói xong kia, lúc này, trong đầu Tô Triệt nói tiếp :

- Vận khí của mình, thật sự là không lớn.

Ầm ầm...

Sâu trong lòng đất truyền đến hấp lực khủng bố, phạm vi dẫn phát suy sụp càng lớn, mà ngay cả phong bạo chi nhãn phía trên hố sâu, cũng bị cổ hấp lực cuồn cuộn này nhiếp đi vô ảnh vô tung.

Con Hoang Thần Thử một mực chờ ở trên mặt đất kia, vô ý thức đã nghĩ muốn xoay người chạy thục mạng, chỉ là chạy chưa được hai bước, nó lại chạy trở về, hơi do dự một chút, không ngờ ra sức nhảy lên, lao xuống hố sâu không ngừng mở rộng phạm vi kia.

- Xèo xèo chi…

Tựa hồ là, nhảy xuống rồi, hắn lại hối hận, giữa không trung liều mạng giãy dụa, bốn tiểu móng vuốt đạp đạp, cái đuôi chuột thật dài cũng vung qua vung lại.

- Xèo xèo xèo xèo...

Giờ khắc này, tiếng kêu của nó cực kỳ bén nhọn, rõ ràng cho thấy đang kêu gọi Tô Triệt, cứu cứu nó, cứu cứu nó...

Tô Triệt đã không bị khống chế đứng thẳng, mặc dù là lấy đĩa ngọc ra, ngự khí phi thăng, cũng không có cách nào chống lại hấp lực khủng bố từ sâu trong lòng đất, chỉ bất quá, tốc độ đi xuống so với con Hoang Thần Thử kia thì chậm hơn một chút.

Vì vậy, Hoang Thần Thử đang rơi nhanh xuống, rất nhanh đuổi tới Tô Triệt.

Tiếng kêu Xèo xèo xèo xèo ẩn ẩn truyền đến, Tô Triệt và lão Hắc cùng kêu lên kinh ngạc:

- Con chuột này cũng bị hấp rơi xuống.

Mắt nhìn thấy con chuột mập này từ trên rơi xuống càng ngày càng gần, Tô Triệt phát ra một đạo khí kình nhu hòa, chậm rãi tiếp được nó, đến cuối cùng thì bắt nó ôm vào trong lòng.

Vốn định bắt nó thu vào trong Tiên Ngục, đối với nó mà nói cũng có thể an toàn hơn một ít, chỉ là trong lúc đó, cũng nói không rõ nguyên nhân cụ thể, Tô Triệt lại cải biến chủ ý.

Cứ như vậy một người một chuột, bắt đầu rơi nhanh xuống lòng đất.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc một mực yên lặng tính toán chiều sâu rơi xuống, năm nghìn trượng... một vạn trượng... Hai vạn trượng... Ba vạn...

Không sai biệt lắm rơi xuống hơn chiều sâu hơn năm vạn trượng, phù một tiếng, giống như xuyên thấu qua một tấm màng mỏng, Tô Triệt lập tức cảm giác được, cổ hấp lực cường đại này đã biến mất.

Đương nhiên, cảnh vật trước mắt cũng thay đổi...

***

Trên mặt đất, mới vừa rồi sụp đất trên diện rộng, tạo ra địa chấn rất mãnh liệt, thế cho nên, bọn người Quỷ Cơ ở bên ngoài tuyệt địa, cũng có thể cảm nhận được đột biến.

Sưu sưu...

Mấy đạo thân ảnh từ trong nhà gỗ đều nhảy ra, cùng một chỗ chạy tới vị trí vào cửa tuyệt địa, nhìn chăm chú bên trong.

Lẽ ra, muốn quan sát cảnh tượng xa xa, phương thức tốt nhất là bay đến không trung, quan sát xuống dưới, nhưng mà, trên không Phong Lôi tuyệt địa thường niên bao phủ một tầng mây mù màu xám, căn bản nhìn không tới cảnh tượng trong tuyệt địa.

Hơn nữa, trong mây mù này ẩn hàm các loại Thiên Lôi, ngay cả thần thức cường đại của tu sĩ Nguyên Anh thẩm thấu đi vào, nguyên thần cũng có thể bị hao tổn. Bởi vậy, không người nào dám từ không trung tiến vào Phong Lôi tuyệt địa.

- Như thế nào vậy, chuyện gì xảy ra?

Vài tu sĩ Kim Đan hậu kỳ tề tụ ở cửa vào tuyệt địa, đều là đầu đầy sương mù, không rõ nguyên nhân.

Một Kim Đan tu sĩ ăn mặc như nho sĩ uốn giọng nói:

- Ta ở nơi này vài chục năm, cũng không có xuất hiện qua đại biến cố gì. Quỷ Cơ, tên đệ tử kia của ngươi vừa mới đi vào vài ngày, đã làm ra động tĩnh lớn như vậy...

Bọn người Lạc Tai Hồ cũng cùng một chỗ nhìn về phía Quỷ Cơ.

Mấy người kia ngày đêm chờ ở nơi này, trong tuyệt địa có những người khác tiến vào hay không, trong nội tâm bọn họ đều là nhất thanh nhị sở. Mấy ngày gần đây, chỉ có một mình Tô Triệt tiến vào, đột biến hôm nay, nhất định thoát không khỏi liên quan với hắn.