Ngay từ đầu còn có chút cẩn cẩn dực dực, trông gà hoá cuốc, bay ra cự ly hơn một vạn dặm, thì một bóng người cũng không thấy, một tảng đá lớn trong lòng Tô Triệt dần dần để xuống:
- Xem ra, xác thực Thái Ất Môn đã thu binh.
Lại bay vài canh giờ, liền thấy được một phiến đại lục, chỗ đó là Mạc La Châu linh khí thiếu thốn, một mảnh hoang vu chi địa, trên cơ bản không có bất kỳ môn phái tu tiên nào, triệt để thoát ly địa bàn của Thái Ất Môn.
Xuyên qua Mạc La Châu, bay vào Đông Hải, lại bắt đầu hành trình vượt biển...
Tô Triệt tuyển định, hoàn toàn là một lộ tuyến trên biển, chỉ cần đi ngang qua những địa phương tán tu hải ngoại tụ tập như Cực Quang đảo, sẽ không phát sinh va chạm với môn phái tu tiên.
Trên đường đi, gặp rất nhiều người tu tiên phi hành trên không trung, cũng không có phát sinh bất luận ma xát gì, Tô Triệt suy đoán ra, trường đại biến kia của Tu Chân Giới, còn không có lan đến gần nơi này.
Lộ tuyến trên biển, cự ly khá xa, lộ trình hai mươi ba vạn dặm, Tô Triệt bay suốt năm ngày, rốt cục bước lên phiến đại địa do Thiên Huyền Tông quản hạt.
- Đã trở lại, cuối cùng đã trở lại.
Tuy nơi này cách sơn môn Thiên Huyền Tông có hơn ba vạn dặm, Tô Triệt cũng sinh ra cảm giác cảm giác thân thiết, giống như là du tử rời nhà nhiều năm, rốt cục về tới quê quán, từng cọng cây ngọn cỏ của quê cha đất tổ đều sẽ cảm giác rất thân thiết.
Nỗi nhớ nhà da diết, hắn tiếp tục chạy đi.
Lúc xế chiều, Tô Triệt đầu tiên là đi tới phường thị Phi Vân Hồ, gặp được lão bản Phỉ Vân của cửa hàng.
- Trúc Cơ rồi sao?
Thần sắc Tô Triệt sững sờ.
Phỉ Vân mỉm cười gật đầu, thần sắc lộ ra vài phần kiêu ngạo, có thể làm cho hắn giật mình, cũng là một loại thỏa mãn trên tâm lý.
Chỉ là trong chớp mắt, nàng kinh người còn vượt qua Tô Triệt vô số lần.
- Ngươi...
Nàng vẫn còn có chút khó xác định:
- Trúc Cơ hậu kỳ?
Tô Triệt mỉm cười gật đầu:
- Mấy ngày trước vừa mới tấn cấp. Như thế nào, sinh ý có tốt hay không?
Phỉ Vân bị hỏi đến sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời, còn không có từ trong khiếp sợ thoát đi ra, chỉ là vô ý thức nói:
- Rất tốt, rất tốt.
- Tốt như thế nào, nói nghe xem chút nào?
Tô Triệt ngồi xuống hỏi.
Diện tích cửa hàng này không lớn, bất quá, được nàng bố trí tương đối lịch sự tao nhã, phi thường hợp mắt, xem ra, cũng là hao tốn một phen tâm tư.
Phỉ Vân hồi phục tâm tình, lúc này mới chăm chú trả lời:
- Ngươi khẳng định cũng biết, Tu Chân Giới hiện giờ đại loạn, rất nhiều người cũng bắt đầu trữ hàng vật tư tu luyện. Ta đã liên tục nâng giá ba lượt, mỗi ngày bày hàng ra, vẫn là chưa tới giữa trưa, đều tiêu thụ không còn.
Không cần Tô Triệt dặn dò, nàng liền ôn nhu nói:
- Ngươi yên tâm, tâm lý ta nắm chắc, mỗi ngày sẽ không xuất ra quá nhiều gì đó, sẽ không bị người nhìn chằm chằm vào.
Tô Triệt cũng không có chối từ, bất quá, chỉ thu hồi năm túi, nhìn nàng nói:
- Những thứ này, ngươi giữ lại dùng đi.
- Ta không cần.
Phỉ Vân tương đương cố chấp mà đẩy hai túi linh thạch trở về, lại nói:
- Ta đã là Trúc Cơ kỳ, có thể sử dụng thượng phẩm linh khí, nếu chỗ ngươi có dư thừa...
- Có.
Tô Triệt lập tức lấy ra ba Linh khí thượng phẩm, cùng một kiện Linh khí Ngọc Hoàn cực phẩm, cùng một chỗ đưa tới trước mặt nàng.
Ba Linh khí thượng phẩm, theo thứ tự là một thanh phi kiếm, một mặt pháp thuẫn, một pháp bảo hình trùy tính chất công kích.
Về phần Linh khí cực phẩm Ngọc Hoàn kia, từ khi có Thần thông Tù Ma, Tô Triệt đã không cần dùng nó nữa.
Chứng kiến Ngọc Hoàn cực phẩm nguyên thuộc về Chân Chân sư tỷ này, Phỉ Vân thấp giọng thở dài:
- Đại loạn cùng một chỗ, Chân Chân sư tỷ thật sự không về được. Nghe nói, Huyễn Ma giáo đã liên hợp cùng Huyết Thần Giáo và Thái Ất Môn, triệt để quyết liệt cùng phái ta, hoàn toàn đứng ở mặt đối lập.
- Huyễn Ma Giáo cũng gia nhập?
Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động, cũng không có hỏi nhiều cái gì. Những sự tình này, nàng biết được khẳng định không nhiều lắm, vẫn là một lát nữa đi trở về sư môn, trao đổi với sư tôn a.
Lúc cáo biệt, Tô Triệt thấp giọng dặn dò:
- Nếu hỗn loạn của Tu Chân Giới lan đến gần nơi này, ngươi phải lập tức phản hồi sư môn. Thật sự không được, vậy thì đổi tên đổi họ, dùng thân phận mới gia nhập Huyền Cơ Phong là được.
- Tốt.
Phỉ Vân thập phần nhu thuận gật đầu:
- Yên tâm đi, tâm lý ta nắm chắc.
- Ngày khác trở lại thăm ngươi.
Tô Triệt sốt ruột phản hồi sư môn nên không hề dong dài, Phỉ Vân đưa mắt nhìn theo, hắn nhắm Thiên Huyền sơn mạch cách đây ngàn dặm mà đi.
Bay ra hai trăm dặm, thời điểm đi ngang qua một tòa núi nhỏ, một đạo kiếm quang từ trong khe núi bay ra, nhắm thẳng đến Tô Triệt.
- Sắp về đến nhà, lại gặp phải đánh lén?
Trong nội tâm Tô Triệt cả kinh, thậm chí cũng không kịp kích phát cực phẩm đạo phục tiến hành phòng ngự, trốn tránh cũng đã không kịp, chỉ có thể thông qua tâm niệm, thúc dục Long Hồn nghịch lân hộ chủ.
Long Hồn nghịch lân vừa mới phóng xuất ra phòng hộ chi lực, đạo kiếm quang này đã đi tới phụ cận.
Một Long trảo màu đen ngưng hiện ra, ngăn cản thanh phi kiếm kia lại.
Xích…
Uy lực phi kiếm mạnh mẽ, đâm vào Long trảo hơn ba thước, cách bụng Tô Triệt còn chưa đủ nửa thước, cuối cùng cũng dừng lại.
Phi kiếm một kích không trúng, lại bị đối phương thu trở về. Sau đó liền chứng kiến, hai đạo nhân ảnh từ trong khe núi bay ra, đúng là bị Tô Triệt đoán đúng, tu vi hai người đều là Kim Đan sơ kỳ.
- Người Thái Ất Môn.
Mặc dù hai người này không có mặc đạo phục Thái Ất Môn, nhưng linh lực ba động của bọn hắn không thể gạt được năng lực dò xét của lão Hắc.
- Người của Thái Ất Môn, như thế nào chạy tới nơi này phục kích ta? Chẳng lẽ, thân phận của ta đã triệt để bại lộ?
Tâm thần Tô Triệt run rẩy dữ dội, lúc này mới ý thức tới, mình đã gặp phải một đại phiền toái.
- Tô Triệt đúng không?
Trong hai người đối phương, một tu sĩ mặt chữ quốc cười nhạt nói:
- Ngươi thật đúng là bắt chúng ta ở địa phương khỉ ho cò gáy này, đợi ngươi suốt ba tháng.
- Một chiêu ôm cây đợi thỏ này, thật đúng là có chút hữu hiệu.
Trung niên tu sĩ có khuôn mặt gầy gò khác tiếp lời nói:
- Tô Triệt, trước đó lần thứ nhất tại Bắc Cực Hải, ngươi có thể chạy thoát khỏi tay chúng ta không nói, còn làm Triết Hoa sư đệ của chúng ta hạ lạc không rõ. Khoản sổ sách này, hôm nay phải hảo hảo tính xuống.
Nghe được bọn họ nói như vậy, Tô Triệt nhịn cười không được nói:
- Nói thật là hay, ta lại biến thành thiếu nợ. Trên thực tế, hẳn là các ngươi vô duyên vô cớ truy sát ta trước mới đúng a?
- Đuổi giết ngươi thì có sao?
Tu sĩ khuôn mặt gầy gò cười lạnh nói:
- Triết Hoa sư đệ hạ lạc không rõ, đúng là ngươi thiếu nợ một số nợ máu. Nói đi, ngươi phải hoàn lại như thế nào?