Bên kia, Tô Triệt thế nào lại không biết có người khác nhanh chân đến trước, theo vô thức hắn đã muốn tiến lên. Bởi vì cự ly quá xa, cho nên Tô Triệt cũng không biết hai đạo quang mang kia thuộc về hai Nguyên Anh lão tổ.
Huống hồ, Cự Phú cung này to lớn như vậy, không nhất định phải thông qua cửa chính mà đi vào, những vị trí khác cũng có thể.
Đi vào trước a!
Hắn đang muốn động thân, lại bị Hoa Quang chân nhân túm lấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Chớ qua đó, bây giờ còn chưa phải lúc.
Vào thời khắc mấu chốt, Hoa Quang chân nhân suốt đời đem tinh lực của mình dồn vào việc đi tìm Cự Phú lại yên tĩnh như nước, dị thường trầm ổn:
- Thu phục được một kiện thượng phẩm đạo khí không dễ dàng như vậy. Huống hồ, Cự Phú còn có khí linh, sẽ không tùy tiện bỏ qua chủ cũ, yên tâm đi, nó nhất định sẽ chủ động tìm ta, hỏi rõ ràng sự tình của lão tổ tông.
Không đợi Tô Triệt đáp lại, lão Hắc ở bên trong Tiên Ngục liền biểu thị tán thành:
- Không sai, chủ nhân, nếu như đổi lại là ta, nếu bởi vì nguyên nhân nào đó cùng chủ nhân ra ngoài, dưới cơ sở chưa xác định được nguyên nhân sinh tử của chủ nhân, ai cũng đừng nghĩ thu phục được ta. Nếu bất đắc dĩ phải chọn một chủ nhân mới, ta khẳng định trước tiên sẽ chọn hậu đại của ngươi.
Nghe bọn hắn nói như vậy, Tô Triệt cũng coi như là yên tâm một ít.
- Chỉ cần có thể có được Cự Phú, cho dù táng gia bại sản, ta cũng sẽ để cho Phong Vận đạo hữu thỏa mãn.
Thái Võ nhìn như thô lỗ, thế nhưng kỳ thực trong lòng cũng hiểu rõ, nếu như không triệt để trấn an Phong Vận, nếu như hắn và bản thân mình tranh đoạt Cự Phú, quả thực là một phiền phức không nhỏ.
Hai người tu vi tương đương, đều là Nguyên Anh sơ kỳ, Thái Võ chính là Thái Thượng trưởng lão của Thái Ất Môn, Phong Vận chính là chưởng môn nhất phái, thực lực tổng hợp lại cũng sàn sàn như nhau, rất khó phân ra cao thấp.
Hai vị Nguyên Anh lão tổ nhìn như đã đạt được hiệp nghị, kỳ thực hiện tại trong lòng đang có dự mưu cái gì, đề phòng cái gì ai mà biết được...
Hai cánh cửa này cao tới trăm trượng, không biết độ dày bao nhiêu, khiến cho hai người bọn hắn hiện tại đứng trước cửa có cảm giác bản thân mình nhỏ bé giống như con kiến vậy.