Tiên Ngục

Chương 76: Bên ngoài Ma vực (hạ)




Ngọc Thanh thì là tài cao mật lớn, tạm thời không cần tế ra pháp bảo phòng ngự, vẫn là chuôi Linh Khí phi kiếm kia lẳng lặng lơ lửng ở bên người.

- Nhìn đạo Tinh Quang kia kìa.

Ngọc Thanh đưa tay chỉ vào một đạo Tinh Quang màu trắng bạc xa cuối chân trời nói:

- Cái kia không phải là Tinh Quang chân chánh, mà là chỗ phong ấn Ma Thần, càng đi qua bên kia, càng gặp được Thiên Ma có thực lực cao cường. Cho nên, chúng ta không dám tiếp xúc nó quá gần, chỉ có thể lịch lãm rèn luyện ở khu vực bên ngoài.

- Đã minh bạch.

Tô Triệt và Linh Lung cùng một chỗ gật đầu.

Đạo Tinh Quang kia cực kỳ chói mắt, cũng là nơi phát ra ánh sáng duy nhất ở bên trong Phong Ma Vực. Trước khi đến, Tô Triệt thông qua tìm đọc sách vở đã hiểu rõ, Phong Ma Vực có thể phân chia bốn khu vực: tầng ngoài cùng, cũng là khu thứ tư, gặp được đều là Thiên Ma cấp thấp, người mạnh nhất trong đó, cũng tương đương với Luyện Khí hậu kỳ của tu sĩ nhân loại.

Đi đến khu thứ ba, có thể gặp được Ma đầu rồi, tương đương với Luyện Khí Đại viên mãn của tu sĩ nhân loại.

Xa hơn nữa là khu thứ hai, sẽ gặp được Ma Tướng thực lực cao cường, tương đương với Trúc Cơ kỳ của tu sĩ nhân loại.

Tận cùng ở bên trong, nhất là khu vực hạch tâm, nghe nói, chí ít có ba Ma Vương thực lực khủng bố, tương đương với Kim Đan kỳ của tu sĩ nhân loại. Cũng may, Ma Vương ở đây đều là do Đại Ma Thần bị phong ấn kia chế tạo mà ra, cũng ở vào trạng thái nửa phong ấn, không có cách nào rời xa nơi phong ấn Ma Thần, chỉ có thể ở khu vực trung tâm qua lại du đãng. Nếu không cho dù là đệ tử nội môn như Ngọc Thanh vậy, một khi gặp được Ma Vương cấp Thiên Ma, đó chính là chết chắt, không có con đường thứ hai có thể đi.

Ngọc Thanh còn nói thêm:

- Lúc này lịch lãm rèn luyện, vốn ta có ý định khiêu chiến Ma Tướng ở khu thứ hai. Bất quá, có các ngươi ở đây, tối đa cũng chỉ có thể xâm nhập khu thứ ba mà thôi.

Tô Triệt có thể nghe ra, ở bên trong ngữ khí của hắn ẩn hàm thành phần tiếc nuối, tựa hồ mang theo mình cùng Linh Lung đi vào Phong Ma Vực, với hắn mà nói, cũng là xuất phát từ thân bất do kỷ...

Linh Lung nói chuyện từ trước đến nay đều dứt khoát, trực tiếp hỏi:

- Đã có cách nghĩ này, vì cái gì còn mang theo chúng ta đi vào đây. Sư huynh, đây không phải là ngươi trước sau mâu thuẫn sao?

Ngọc Thanh nhàn nhạt lắc đầu, vẫn là không muốn giải thích nguyên nhân.

Linh Lung có thể nói là cực kỳ thông minh, căn cứ thần thái mà giờ phút này hắn biểu hiện ra ngoài, lập tức phán đoán:

- Chẳng lẽ, đây không phải là ý của ngươi, mà là lão đầu tử của ta sai sử hay sao?

- Ngươi đúng ta nha đầu tinh ranh!

Ngọc Thanh trừng mắt nhìn nàng:

- Đây chính là ngươi đoán được, không quan hệ với ta.

Nói như vậy, hiển nhiên là chấp nhận rồi.

- Lão đầu tử làm cái gì vậy chứ?

Linh Lung nhỏ giọng nói thầm, nhìn Ngọc Thanh, lại ngó ngó Tô Triệt, hơn nửa ngày vẫn là đoán không ra đáp án.

Trong lòng Tô Triệt cũng có nghi vấn. Bất quá, biểu hiện ra vẫn là bình tĩnh không có gợn sóng. Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng ồn ào nói chuyện:

- Tại đây rất tốt nha, ta thích hương vị ở đây! Nhanh, nhanh đi tìm những Thiên Ma nhãi con kia, chỉ bằng khứu giác ta cũng có thể xác định, chúng cũng sẽ trở thành vật đại bổ của ta!

Ý tứ của Lão Hắc rất rõ ràng, hắn định nuốt những Thiên Ma cấp thấp kia để tăng cường thực lực. Điểm này, Tô Triệt ngược lại là không có kỳ quái, dù sao, trước khi đến hắn đã nuốt qua Yêu Hồn rồi, xa hơn về sau, có khả năng còn ăn luôn người đó chứ! Phải biết rằng, thằng này là hợp chung của Nhân Yêu Ma tam tộc, nên nó chẳng kiêng kỵ cái gì cả, tam tộc đều ăn sạch.

Ngọc Thanh đi ở phía trước, ba người chậm rãi đi vào khu thứ tư tít mãi bên ngoài của Phong Ma Vực, bất quá đi trăm trượng, liền phát hiện tình huống phía trước.

Phần phật á!

Cách đó không xa đột nhiên dâng lên một đoàn sương mù lớn, giống như một hồi cát bụi nổi lên trên mặt đất. Trong chớp mắt, đoàn sương mù này đã phân liệt ra, hóa thành hơn mười đoàn khí thể hơi mờ màu xám, rất nhanh đánh tới bên này.

Không cần bất luận kẻ nào giải thích, Tô Triệt cũng nhận ra, cái này là một đám Thiên Ma cấp thấp, ngửi được khí tức của nhân loại, nên chủ động tìm tới cửa

- Oa ha ha, có người đến!

- Linh hồn mới lạ, thân thể hoàn mỹ, lần này, lại có thể chơi rồi.

- Còn có một nữ đệ tử, thật tốt quá, chính hợp ý ta, ta thích nhất là tra tấn nữ nhân a!

- Cạc cạc cạc, chiếm đoạt thân thể của nàng, ta đến tra tấn linh hồn của nàng, các ngươi tới tra tấn thân thể của nàng...

Hơn mười Thiên Ma đi trước hô quát, tru lên, tạo ra tạp âm phân loạn chói tai.

- Muốn chết!

Dù sao Linh Lung cũng là một nữ hài tử, nghe không được lời nói dâm đãng xấu bọn của hắn xa, không đợi những Thiên Ma này tới gần, tay đã giơ lên, một tia sáng đẹp mắt bắn ra ngoài.

Bá!

Màu bạc hào quang lốm đa lốm đốm, trông rất đẹp mắt, đương nhiên cũng rất nguy hiểm. Vài đầu Thiên Ma xông lên phía trước nhất không tránh né kịp, khi thân thể bị dính hào quang màu bạc kia, lập tức phát ra tiếng oa oa kêu thảm thiết, thân thể hư ảo hơi mờ bị oanh thoáng một phát, tách ra Dị hỏa màu trắng, giống như là hỏa hoa do dầu hỏa tung tóe lên, lập tức bị nhen nhóm.

- Oa đau quá, mau tránh!

- Không ngờ tiểu nha đầu này hung ác như vậy.

Thiên Ma ở đằng sau vội vàng dừng thân hình lại, nhao nhao tránh né đoàn quang hoa màu bạc ở giữa không trung kia.

- Ma vật nho nhỏ, chỉ biết kêu la.

Linh Lung hừ lạnh một tiếng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mấy cái Thiên Ma bị nàng đốt cháy, hóa thành vài đạo ánh sáng nhạt, lập tức bay vào bên trong Huyền Cơ ngọc bài ở bên hông Linh Lung, biến thành mấy số liệu ghi chép khi chém giết Thiên Ma có trong hồ sơ. Đây cũng là liên quan vi diệu giữa Phong Ma Vực cùng đệ tử Thiên Huyền Tông, diệt sát mỗi một đầu Thiên Ma, đều được thẻ bài thân phận hoặc là lệnh bài lịch lãm rèn luyện ghi chép lại, sau khi ra ngoài, là được đi Nội Vụ Đường đổi thành điểm cống hiến tương ứng của môn phái.

Tô Triệt đã sớm suy nghĩ cẩn thận rồi, cái gọi là điểm cống hiến môn phái, là điểm mà kẻ quản lý môn phái ban cho các đệ tử, điểm càng cao, càng có thể chứng minh năng lực tổng hợp của tên đệ tử kia càng mạnh, càng thêm trung thành đối với môn phái. Đệ tử kiệt xuất như vậy, mới là trọng điểm bồi dưỡng của một môn phái, còn có thể là người nối nghiệp.

Giờ phút này, lão Hắc ở trong Tiên Ngục lớn tiếng hét lên:

- Đáng tiếc ah, đáng tiếc, cứ như vậy bị nàng diệt sát rồi, đây đều là lương thực của ta ah, quá lãng phí rồi!

Trong nội tâm Tô Triệt nói ra:

- Không nên gấp gáp, nếu là Phong Ma Vực, ở đây không thiếu nhất đúng là Thiên Ma, khẩu vị của ngươi có lớn hơn nữa, thì cũng không có cách nào nuốt hết. Hiện tại, đang ở trước mặt Ngọc Thanh và Linh Lung, chúng ta vẫn không thể hành động thiếu suy nghĩ. Trước đi theo đám bọn hắn làm quen hoàn cảnh một chút, dò xét sâu cạn thoáng một phát, thời cơ phù hợp rồi, sẽ tìm một cơ hội tách khỏi hai người bọn họ, khi đó, mới có thể thỏa mãn mỹ vị của ngươi.