Sau khi mắt của Thiên Số khép kín, vô số hoàng vân cũng chậm rãi tan đi. Thiên số đã không còn quan tâm tới Đại Trăn nữa.
Chỉ còn lại một mình cương thi Diêm Xuyên đứng ở trên không, nhìn mắt của Thiên Số đã biến mất. Hắn hít sâu một hơi.
Tiếp đó cương thi Diêm Xuyên quay đầu về phía một ngôi sao phía xa.
Chỉ liếc mắt nhìn, cương thi Diêm Xuyên liền không tiếp tục để ý nữa. Hắn bay trở về Đại Tần Thành, trước điện trung ương.
Bên trên ngôi sao kia, chân mày Điệp Hậu nhíu lại:
- Diêm Xuyên vừa đột phá cũng chỉ là Tổ tiên bát trọng thiên. Hắn làm sao nhìn thấy ta được?
Cương thi Diêm Xuyên hạ xuống trước điện trung ương.
Phía sau lưng, Kim Long Khí Vận xông thẳng ra.
Kim Long Khí Vận mười tám trảo lao ra, tất cả Đại Tần Thành đều phóng ra hàng ngàn hàng tỉ hào quang.
Ầm!
Kim Long Khí Vận tiến vào trong biển mây khí vận, tiếp đó hóa thành tượng thần Diêm Xuyên.
Chỉ có điều lúc này, sau đầu tượng thần Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện thêm một vòng quang luân màu vàng kim.
Quang luân như một vòng hào quang của mặt trời từ phía sau Diêm Xuyên từ từ bay lên.
Trong nháy mắt, tượng thần Diêm Xuyên nhìn lướt qua rất nhiều thần thánh.
Rất nhiều khí vận từ khắp nơi trong thiên hạ hội tụ đến, sau khi được chăm sóc lại quay về. Trên bầu trời của vô số thành trì Đại Trăn, trước kia bên trên mỗi biển mây khí vận đều có một đường khí vận nhỏ liên thông với Đại Tần Thành.
Lúc này, mỗi Tiểu Kim Long phía trên những khí vận nhỏ này đều nhanh chóng hóa thành tượng thần thành chủ.
- Đó là khí số?
Quỷ Cốc Tử nhìn quang luân phía sau Diêm Xuyên thở dài nói.
- Lý Tư!
Cương thi Diêm Xuyên kêu lên.
- Thần có mặt!
- Chiêu cáo thiên hạ, Đại Trăn thăng cấp Thiên Đình!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
- Mặt khác, tuyên bố bảng cáo thị chiêu hiền, yêu cầu các anh tài khắp thiên hạ đến Đại Trăn chuẩn bị cuộc thi lớn toàn thiên hạ!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
- Mạnh Văn Nhược!
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Mạnh Văn Nhược.
- Thần có mặt!
- Do khanh chủ trì, tổ chức một cuộc thi lớn toàn thiên hạ mới!
Cương thi Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Mạnh Văn Nhược có chút bất ngờ, nhưng hắn vẫn cực kỳ cảm kích nói:
- Vâng, tạ ơn Thánh Vương!
Những năm qua, Mạnh Văn Nhược bị phái đi bảo hộ Mạnh Dung Dung, bỏ lỡ rất nhiều cơ hội lập công. Cuộc thi lớn toàn thiên hạ lần nà chính là cơ hội cho Mạnh Văn Nhược bổ sung công.
- Doãn Hận Thiên!
Cương thi Diêm Xuyên kêu lên.
- Thần có mặt!
Lúc này, quanh thân Doãn Hận Thiên cũng phát ra một hào quang quỷ dị.
Tả Xuân Thu chết, thần thông trọng đồng thị nhanh chóng tụ về phía Doãn Hận Thiên.
Lúc này Doãn Hận Thiên dường như đang đột phá.
- Thần thông trọng đồng thế nào?
Câu đầu tiên cương thi Diêm Xuyên hỏi chính là vấn đề này.
- Tạ Thánh Vương, thần thần thông còn đang tăng thêm!
Doãn Hận Thiên có chút hưng phấn nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Tả gia đã là rắn mất đầu. Lúc này, trẫm cho phép khanh dẫn theo quân đoàn thứ năm, đi báo mối thù vạn cổ cho Doãn gia!
Mối thù vạn cổ của Doãn gia?
Ngay lập tức, trong mắt Doãn Hận Thiên đã thoáng ươn ướt.
- Vâng, đa tạ Thánh Vương, đã tạ Thánh Vương!
Doãn Hận Thiên vừa lạy vừa nói.
Cùng lúc đó, Cõi âm, Tả gia trong Nam Châu.
Tại cửa một đại điện, Minh Vương toàn thân mặc áo bào đen từ bên trong bước ra. Trên mặt hắn lập loè một sự hưng phấn.
Đồng thời hắn quay đầu nhìn về phía đông.
- Tả Xuân Thu? Ta đã biết ngươi sẽ thất bại. Thật đáng tiếc, một ao tinh hoa như vậy ngươi lại không biết lợi dụng. Nếu như ngươi lợi dụng nó, thắng bại cũng chưa biết thế nào!
Minh Vương lộ ra một tia khinh thường nói.
- Người nào?
Nhất thời có người phát hiện ra Minh Vương.
Minh Vương lộ ra một nụ cười lạnh lùng, đưa tay chỉ một cái.
Vèo!
Một tia hắc khí xông thẳng về phía người kia. Trong nháy mắt, người kia bị một hắc khí hình hoa sen bao vây. Hắn không thể kêu lên được câu thứ hai, trong nháy mắt đã bị hút khô tinh huyết, huyết nhục, biến thành một đống xương trắng rơi xuống trên đất.
Hắc khí nhanh chóng bay trở chỗ về Minh Vương. Minh Vương hít một cái, hút hắc khí vào trong mũi.
- Không tồi. Chỉ đáng tiếc, tinh hoa này quá ít!
Minh Vương thở dài nói.
Nói xong, Minh Vương đạp không đứng ở trên không trung. Dưới chân hắn đạp lên một đóa hoa sen màu đen.
- Người nào?
Xung quanh nhất thời truyền đến từng tiếng kêu sợ hãi.
- Ha ha ha ha, như này còn tạm được. Đi!
Minh Vương quát to một tiếng.
Đóa hoa sen dưới chân hắn đột nhiên hóa thành một đám khói đen, xông thẳng về phía bốn phương tám hướng.
...
Sau mấy ngày, Đại Tần Thành, trong thượng thư phòng.
Quần thần vẫn chìm đắm trong niềm vui sướng khi Đại Trăn thăng cấp, bỗng nhiên một tin tức truyền đến.
Sắc mặt Doãn Hận Thiên khó coi đến cực điểm:
Thánh Vương, Hán vệ truyền tin tức đến. Tả gia, tại tổng bộ của Tả gia trong một đêm, cả nhà đã bị diệt sạch! Mọi người trong gia tộc đều hóa thành một đống xương khô!
- Cái gì? Tả gia diệt môn?
Trong thư phòng, một đám trọng thần kinh ngạc nói.
Hai mắt Diêm Xuyên cũng thoáng nheo lại:
- Có tra ra là ai làm hay không?
- Không có. Chỉ có điều trong một đêm, Tả gia đã bị diệt sạch!
Doãn Hận Thiên cười khổ nói.
Dương gian, Đông Ngoại Châu.
Thiên đình Đại Trăn, Tuyệt Cung, bộ tộc Bàn Thạch trở thành ba đại thế lực mạnh nhất.
...
Tại vị trí Tuyệt Cung, Tuyệt Cung Chủ ra ngoài, chủ điện Tứ Chu Thành làm cấm địa, bất kỳ người nào cũng không được tới gần.
Nhưng, lúc này lại có một nam tử lặng lẽ bước vào trong đó.
Nam tử này tên là Bàng Thiên Hà.
Ngày xưa thời điểm Đại Trăn vẫn ở phong ấn giới, hắn bị Tuyệt Cung phái đi cương vực Chân Long, tìm kiếm thủy long cự mạch, sau mở ra Thánh đình Đại Tuyệt, cùng chống lại Thánh đình Đại Trăn. Nhưng đáng tiếc, Thánh đình Đại Tuyệt so với Thánh đình Đại Trăn cách biệt quá xa. Đại Tuyệt bại, Bàng Thiên Hà lui về tổng bộ Tuyệt Cung.
Thiên đạo bù đắp, nguyền rủa đẫm máu biến mất, Bàng Thiên Hà cũng thành tựu Tổ tiên. Ở Tuyệt Cung, địa vị của hắn cũng được hưởng đầy đủ.
Bàng Thiên Hà được xem là người có năng lực. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã nhanh chóng đột phá. Trong lúc Tuyệt Cung gây dựng lại, hắn may mắn trở thành Thanh Thần Vương mới, chấp chưởng Thanh Thần Cung.
Bàng Thiên Hà nhóng chóng đi lại giữa các cung điện của Tuyệt Cung.
Cuối cùng hắn đã đi tới trước một đại điện.
Đại điện tên là Đao Đường.
Hai mắt Bàng Thiên Hà híp lại:
- Đao Đường? Nơi thần bí nhất trong Tuyệt Cung, chính là nơi từ trước đến nay cung chủ cũng không đặt chân vào một bước. Mỗi lần cung chủ đều chỉ nhìn vào bên trong một lúc! Nói vậy...!
Bàng Thiên Hà tiến về phía Đao Đường.
Vù!
Bên ngoài Đao Đường đột nhiên xuất hiện một đạo kết giới ngăn cản Bàng Thiên Hà.
- Ồ? Chẳng trách từ trước đến nay cung chủ không bước vào. Hóa ra bên ngoài có kết giới?
Bàng Thiên Hà trầm giọng nói.
Bàng Thiên Hà giơ tay lấy một hạt châu màu đỏ.
Trong hạt châu, có chứa một giọt máu, tản ra một nhiệt khí cuồn cuộn.
- Máu của thi tổ có thể xuyên qua tất cả kết giới, trận pháp!
Bàng Thiên Hà cầm lấy hạt châu màu đỏ đưa về phía kết giới.