Trong nháy mắt, Diêm Xuyên đã có hiểu biết sơ qua về cường giả kỷ thứ hai.
- Vậy còn khanh?
Diêm Xuyên nhìn về phía Hóa Thê Lương.
Hóa Thê Lương nghi hoặc nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Trẫm nhớ, trước khi Hóa Tôn Thiên chết từng nói, thiên sát cô tinh là một trong những Bắc Đẩu Tinh duy nhất có thể chống đỡ người Tử Vi Tinh. Trẫm muốn biết, nếu như khanh đã nhận được ký ức, lực lượng ngày xưa, vì sao còn muốn ở lại Thiên đình Đại Trăn, tình nguyện ;à, thần tử?
Diêm Xuyên nhìn về phía Hóa Thê Lương, trong mắt loé ra một sự trịnh trọng.
Diêm Xuyên vừa hỏi, mọi người xung quanh nhất thời trở nên khẩn trương. Đồng thời bọn họ nhìn chằm chằm về phía Hóa Thê Lương.
Hóa Thê Lương nhìn về phía Diêm Xuyên, chân mày hơi nhíu lại, trầm mặc.
Từ giọng điệu của Hóa Thê Lương, Diêm Xuyên có thể nghe ra, quân đoàn trưởng thứ tám của Đại Trăn và Thiên Sát Cô Tinh kỷ thứ hai, ý thức cũng không phải là người nào nuốt người nào, mà dung hợp lẫn nhau. Cho nên Diêm Xuyên nhất định phải hỏi rõ ràng.
Trầm mặc một hồi lâu, Hóa Thê Lương thoáng cười khổ nói:
- Nói ra, thời điểm kỷ thứ hai, Hóa Thê Lương thần được mệnh danh là Thiên Sát Cô Tinh, cũng bởi vì tính cách của cá nhân thần gây ra. Thần trời sinh độc lai độc vãng, cả đời không bạn bè, bởi vì thần không cần bằng hữu, không cần bầu bạn. Thần cảm thấy, một mình rất tốt. Chỉ cần bản thân đủ mạnh, cái gì cũng có thể làm được! Người khác phạm thần, thần có thể tiêu diệt toàn tộc hắn, lại có thể tiêu dao bên ngoài trăm triệu dặm, không cần lo lắng thân bằng của mình sẽ gặp phải uy hiếp gì. Bởi vì ta chỉ có một mình, một mình là đủ! Thậm chí, cho dù thiên địa hủy diệt thì đã làm sao? Ta nỗ lực siêu thoát là được. Chỉ cần ta siêu thoát, thiên địa có liên quan gì tới ta?
- Nhưng trong ký ức kiếp này lại khiến ta cảm nhận được rất nhiều tình cảm thân tình, hữu tình, ân tình. Bởi vậy ta mới phát hiện được, bản thân mình kiếp này mới là một con người thực sự. Con người có thất tình lục dục. Bởi vì các loại tình cảm, tâm tình, mới khiến cuộc sống của một người càng thêm phong phú. Nhưng ở thời điểm kỷ thứ hai, ta lại không chú ý tới tất cả những điều này. Cho dù sau đó ta đã siêu thoát, khi mọi người xung quanh đều chết hết, vậy tình cảm, tâm tình của ta cũng không có. Bởi vì không còn nào người khác, tâm tình tình cảm của ngươi không chỗ đặt, vô tình không cảm giác được mình là con người. Vậy chúng ta còn là con người nữa sao? Đây chỉ là một ký ức của tảng đá mà thôi.
- Con người là không thể rời bỏ được con người. Trong thời gian ngắn có thể chịu đựng được. Nhưng trong thời gian dài sau đó, bởi vì không có đồng loại, ngươi sẽ hoàn toàn mất đi bản thân mình. Cho dù siêu thoát, bất tử bất diệt, vậy có thể làm gì? Chẳng qua chỉ là một tảng đá cứng rắn phiêu bạt bên trong vô cực mà thôi. Những cường giả vì muốn cho muôn dân bất diệt mà không ngừng hi sinh, cũng bởi vì để cho muôn dân trường sinh bất tử mà dốc toàn lực.
- Thiên Đế, thần biết được ý nghĩ ngày xưa của mình là sai lầm. Cho nên kiếp này thần không muốn lại sai lầm thêm một đời nữa. Thần nguyện gia nhập vào Đại Trăn, cùng Thiên Đế cố gắng vì muôn dân thiên hạ!
Hóa Thê Lương trịnh trọng nói.
Hóa Thê Lương nói xong, thần sắc mọi người phía sau Diêm Xuyên đều giãn ra. Nhưng Diêm Xuyên vẫn nhìn chằm chằm vào Hóa Thê Lương.
- Tại sao khanh lại chọn Đại Trăn?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Bởi vì mấy Đại Đế khác, thần đều đã từng đắc tội qua. Chỉ có Đại Trăn là thích hợp với thần nhất. Hơn nữa những năm qua sống ở Đại Trăn, thần cũng nhìn ra được Đại Trăn có sức sống tràn trề. Thần tin tưởng, Đại Trăn ta nhất định sẽ không thua kém gì chín Đại Đế kia!
Hóa Thê Lương trịnh trọng nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Tuy rằng đã nói qua một lần, nhưng trẫm vẫn nói lại lần nữa. Hóa Thê Lương, hoan nghênh khanh trở về!
Giờ phút này, Diêm Xuyên hoàn toàn tiếp nhận Hóa Thê Lương.
- Tạ ơn Thiên Đế!
Hóa Thê Lương trịnh trọng nói.
- Khanh mới vừa nói có chín Đại Đế? Vậy là có ý gì?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Kỷ thứ hai tương truyền, bên trong thiên địa có tổng cộng chín Đại Đế. Thiên Đế ngài có nghiệp vị thiên địa tập khí vị, chính là ba nghìn thiên đạo ban xuống. Thật ra, bên trên nó còn có một nghiệp vị khác. Đó chính là nghiệp vị Đại Đế. Tất cả đất trời chỉ có chín nghiệp vị Đại Đế. Bắt đầu từ kỷ thứ hai cũng chỉ có chín Đại Đế. Chín người này bị gọi chung là Đại Đế, là chí tôn của thiên hạ!
Hóa Thê Lương trịnh trọng nói.
- Nghiệp vị Đại Đế?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Bởi vì bắt đầu từ thế giới Đại Thiên, Diêm Xuyên cũng chỉ nghe nói tới năm loại nghiệp vị thiên địa. Đó chính là hạ vị, trung vị, thượng vị, sinh vị, tập khí vị. Hắn vốn cho mình đã đạt tới đỉnh của nghiệp vị Thiên Đế. Không ngờ phía trên lại còn có một nghiệp vị Đại Đế?
- Vâng nghiệp vị Đại Đế này thần cũng không biết như thế nào. Nhưng trong đất trời chỉ có chín nghiệp vị Đại Đế. Theo truyền thuyết, nghiệp vị Đại Đế ngang với thiên đạo!
Hóa Thê Lương trịnh trọng nói.
Ngang với thiên đạo sao?
Diêm Xuyên tỏ ra vô cùng ngưng trọng. Phải biết rằng, tất cả thiên địa đều do ba nghìn thiên đạo tạo thành. Thiên đạo mới là tồn tại chí cao vô thượng. Tổ tiên có thể điều động thiên đạo lực. Nói chính xác chỉ là mượn thiên đạo lực để sử dụng mà thôi. Cho dù là nghiệp vị thiên địa tập khí vị cũng do thiên đạo ban tặng.
Trước mắt, nghiệp vị Đại Đế lại ngang với thiên đạo?
- Chín Đại Đế? Nhưng khanh chỉ nói bảy người. Bắc đẩu Tử Vi Đại Đế, Nam Đẩu Trường Sinh Đại Đế, phía đông Thanh Long đại địa, phía nam Chu Tước Đại Đế, phía tây Bạch Hổ Đại Đế, phía bắc Huyền Vũ Đại Đế. Còn có Hoàng Kim Đại Đế bản thân chúng ta đã biết. Còn hai Đại Đế nữa thì sao?
Quỷ Cốc Tử hiếu kỳ nói.
- Nói ra, thần cũng không biết về hai Đại Đế cuối cùng này. Hai người bọn họ sinh ra vào kỷ thứ hai sơ kỳ. Thần xuất hiện ở trung kỳ của kỷ thứ hai. Lúc đó, hai Đại Đế kia đã ẩn náu. Cho nên, thần không rõ ràng!
Hóa Thê Lương nói.
- Ừm! Vậy muốn thăng cấp Đại Đế phải làm như thế nào?
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Phương pháp thăng cấp cụ thể thế nào, chỉ có chín Đại Đế này biết được. Những người khác cũng không ai biết. Nhưng còn có một biện pháp khác!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói.
- Biện pháp gì vậy?
- Giết chết đối phương, cướp lấy nghiệp vị Đại Đế!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói.
- Giết đối phương sao?
- Vâng. Tập khí vị Thiên Đế của ngài nói ra cũng là do cướp từ trong tay của thánh nhân. Hai loại nghiệp vị tập khí vị, Đại Đế đều có thể cướp giật!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói.
Diêm Xuyên dần dần tỏ ra ngưng trọng.
- Đương nhiên, một đám Đại Đế, bất kỳ người nào cũng không phải dạng người có thể dễ dàng đối phó. Muốn cướp được nghiệp vị Đại Đế thực sự không dễ dàng như vậy. Tuy nhiên, có lẽ sẽ không bao lâu nữa, Đại Trăn ta sẽ có kẻ địch cường đại xâm lấn!
Thần sắc Hóa Thê Lương trở nên nghiêm nghị nói.
- Kẻ địch cường đại xâm lấm? Vì nghiệp vị thiên địa của trẫm sao?