- Nam Ngoại Châu, Bắc Ngoại Châu đều có một cái. Mộng Tử Tử, Sát Đế mỗi người có một cái, một cái ở trong tay Sào, nhưng đáng tiếc nó đã chết theo Sào. Cái thứ năm cũng đã biến mất!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Vậy, còn có một cái nữa thì sao?
- Một cái cuối cùng ở trong tay Đại Thế Tôn. Nhưng đáng tiếc, từ khi Đại Thế Tôn vũ hóa, nó đã hòa cùng vận thế trong thiên hạ thành một thể. Cái này cũng chính là nguyên nhân khiến phong thủy sư mượn lực của phong thuỷ vận thế, có thể di chuyển qua hai giới âm dương!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Đệ tử đã từng ở Nam Ngoại Châu chờ quá một thời gian, cũng không phát hiện Hoàng Tuyền Lộ ở Nam Ngoại Châu có gì đặc biệt?
Liên Thần không hiểu nói.
- Trước tiên có Hoàng Tuyền, sau có Thiên.
Đông Phương Bất Bại thản nhiên nói.
- A? Liên Thần không rõ, nhưng vẫn kinh ngạc lặp lại câu nói này.
- Trước tiên có Hoàng Tuyền sau có Thiên?
- Muốn phá giải phong ấn của mệnh số, chỉ có một vật, đó chính là Hoàng Tuyền Lộ. Quả trứng này có thể là mệnh số bị phong ấn sao?
Đông Phương Bất Bại nhíu mày nói.
- Mệnh số?
Đông Phương Bất Bại lại không giải thích nữa, mà tò mò nhìn quả trứng lớn kia.
...
Bên trên quả trứng lớn phát ra những tiếng xích va vào nhau loảng xoảng.
Sau khi bảy huynh đệ hồ lô phối hợp với hai Hoàng Tuyền Lộ phát lực, hình vẽ dây xích phía bên trên quả trứng lớn dần dần hóa thành thực thể. Những tiếng loảng xoảng không ngừng vang lên. Hình vẽ dây xích trên quả trứng lớn càng ngày càng ít.
- Được, tiếp tục dùng sức!
Hồng Vân hét lớn.
Ầm!
Bảy cỗ lực lượng cực lớn lại tràn vào, thao túng Hoàng Tuyền Lộ nhanh chóng tác dụng ở bên trên phong ấn.
Loảng xoảng!
Càng ngày càng nhiều xiềng xích buông ra. Quả trứng lớn dần dần phát sáng lên.
Mãi đến tận lúc chỉ còn lại một vòng cuối cùng, trong sự kích động của mọi người, xiềng xích không ngừng mở ra.
- Rào!
Cuối cùng bảy cái dây xích nhất thời nổ tan, rời khỏi cự điện, rời khỏi quả trứng lớn trong nháy mắt bị hút vào hư không biến mất không thấy nữa.
Phong ấn mệnh số biến mất.
Một đám cường giả đều ngừng tay. Mỗi người đều tỏ ra vô cùng kích động.
Hào quang bảy màu của quả trứng lớn thoang thu lại, nhất thời hút vào bên trong.
Màu sắc của quả trứng lớn cũng dần dần biến thành màu trắng.
Quả trứng lớn màu trắng chậm rãi tỏa ra một ánh sáng dìu dịu.
Rắc!
Bên trên quả trứng lớn đột nhiên phát ra một tiếng rắc. Mọi người đều trợn tròn hai mắt, không muốn bỏ qua bất kỳ hiện tượng nào.
Rắc rắc rắc rắc rắc rắc!
Trong nháy mắt vết rạn xuất hiện, sau đó dần dần giống như mạng nhện lan rộng ra khắp quả trứng lớn.
Ầm!
Quả trứng lớn đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên. Một sóng khí màu trắng từ chỗ quả trứng lớn phát ra.
Ầm!
Sóng khí màu trắng mênh mông lao ra, giống như sóng thần bay vút lên trời.
Trong nháy mắt, bầu trời cương vực Trung Ương đột nhiên bị vô số bạch quang bao phủ. Vô số sương mù màu trắng che kín bầu trời.
Trong nháy mắt sương mù đã tràn khắp cương vực Trung Ương.
- Vù!
Trong lúc nhất thời, vô số những người đọc sách trong thiên hạ, quanh thân chợt phát ra hạo nhiên chính khí trùng thiên, dường như nghênh hợp với bạch quang ở Trung Thiên Châu.
- Vù! Vù! Vù!.........
Trong nháy mắt, vô số hạo nhiên chính khí trong thiên hạ trải khắp. Bạch quang trùng thiên, cực kỳ chói mắt.
Từ cương vực Trung Ương tỏa ra một khí thế cường đại ngập trời, xông thẳng tới khắp nơi trong thiên hạ.
Cách rất nhiều cương vực, mỗi cường giả tuyệt thế đều nhất thời biến sắc.
Tây Ngoại Châu, Thiên giới Đại Chu, trước Thái Cực Điện.
- Lực lượng thật là mạnh mẽ?
Võ Chiếu kinh ngạc cảm thán nói.
Địch Nhân Kiệt nhất thời biến sắc:
- Đại Đế, không tốt, hạo nhiên chính khí quanh thân ta quá nồng đậm, dường như có một cỗ lực lượng đang dẫn động nội tâm của ta, khiến ta phải hành lễ!
- Ồ?
Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống, vung tay lên.
- Ngang!
Khí vận lực cuồn cuộn xông thẳng vào trong cơ thể Địch Nhân Kiệt, giúp Địch Nhân Kiệt chống cự lại ma chướng trong lòng.
Không chỉ riêng Địch Nhân Kiệt, phàm là người đọc sách đều như vậy.
Vô số thư viện loại nhỏ trong thiên hạ, vô số đại nho bỗng nhiên quỳ xuống, hướng về phía cương vực Trung Ương hành lễ.
Bắc Ngoại Châu. trước Trường Sinh Bất Tử Điện.
Sắc mặt Chung Sơn cũng trầm xuống, đưa tay ra. Vô số công đức, khí vận tràn vào trong cơ thể quan văn, ngăn cản nội tâm quan viên sao động.
Hoàn Đông Bắc Châu, sắc mặt Đông Phương Bất Bại cũng trầm xuống.
- Sư tôn, đây... đây là hạo nhiên chính khí. Hạo nhiên chính khí như vậy đang cuộn trào muốn nhấn chìm tất cả cương vực Trung Ương?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Sư tôn, đây là... đây sẽ không phải...!
Liên Thần nhất thời biến sắc.
- Cường giả kỷ thứ nhất, Đại Khí Tôn!
Sắc mặt Đông Phương Bất Bại âm trầm nói.
- Đại Khí Tôn?
Liên Thần hít vào một hơi khí lạnh.
Trước đây không lâu, pháp bảo mạnh nhất của mình chính là đại khí chi liên, nghe đồn chính là pháp bảo của Đại Khí Tôn. Mình còn dựa vào đại khí chi liên để siêu thoát.
Chỉ riêng pháp bảo đã có thể giúp người ta siêu thoát. Vậy thực lực của Đại Khí Tôn này sẽ cường đại tới mức nào?
Nhưng bây giờ Đại Khí Tôn lại xuất hiện?
Đại Khí Tôn thực sự xuất hiện sao?
Liên Thần trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm về phía cương vực Trung Ương, không muốn bỏ qua dù chỉ một chút.
- Đại Khí Tôn?
Đông Phương Bất Bại thấp giọng ghi nhớ cái tên này.
...
Cương vực Trung Ương.
Quả trứng lớn bị phá tan. Vô số hạo nhiên chính khí bay vút lên trời, cuốn đi khắp thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, tất cả thiên hạ dương gian đều bị hạo nhiên chính khí chiếu sáng.
Mà vô số tu giả đứng ở gần lại càng đứng mũi chịu sào.
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào quả trứng lớn kia. Trong nháy mắt khi quả trứng lớn bị phá tan, vô số hạo nhiên chính khí tuôn ra/ Diêm Xuyên nhìn thấy ở trong quả trứng lớn chậm rãi nhô lên một đóa hoa sen màu trắng. Đóa hoa sen có hình dáng giống như sương khói. Bên trên đóa hoa sen sương trắng có một nữ tử mặc áo trắng khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm đang ngồi.
Thân thể của nữ tử áo trắngcũng có hình dạng giống như sương mù, theo làn gió đong đưa, dao động.
- Tuyệt thế thần binh, Hồng Vân, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Thiên Mâu, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Sát Đế, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Manh Lạc, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Mẫn Hoàng, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Ngọc Lân, bái kiến chủ thượng!
- Tuyệt thế thần binh, Mộng Tam Sinh, bái kiến chủ thượng!
Bảy huynh đệ hồ lô đều quỳ xuống, làm lễ trước nữ tử với hình dạng sương mù kia.
Phía sau Diêm Xuyên, một đệ tử Thần giới nhìn nữ tử với hình dạng sương mù, đột nhiên hai mắt trở nên trống rỗng, dường như tất cả linh hồn đều bị nữ tử kia hút đi vậy.
- Bái kiến chủ thượng!
Đệ tử của Thần giới cung kính bái lạy.
Tiếp theo, mỗi đệ tử Thần giới, ánh mắt cũng dần dần trở nên trống rỗng. Bọn họ nhìn nữ tử áo trắng, dường như đều nguyện ý kính dâng linh hồn của mình ra vậy. Mỗi người đều cúi lạy, mỗi người đều hành lễ.