Phía xa, bên trong Giáo trường Bất Tử truyền đến một tiếng phượng hót rung trời.
Tiếp theo, bằng mắt thường có thể nhìn thấy trong một toà cung điện phía xa, bỗng nhiên hư ảnh một con phượng hoàng bảy mươi hai đuôi cực lớn bay ra. Hư ảnh của phượng hoàng bay vút lên trời, chiếu sáng tất cả cương vực.
Ầm!
Vô số hào quang bắn ra. Khí tức may mắn trùng thiên, linh vũ từ trên trời rơi xuống. Một khí tức cường đại đến cực điểm từ phía xa truyền tới.
Phần Mộ Lân Cốt đột nhiên dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía xa.
- Trưởng lão, chuyện gì thế này?
Mọi người kinh ngạc nói.
Phần Mộ Lân Cốt nói:
- Gia chủ suy tính được, Phần Mộ Quỷ Hỏa nhận được không mạng chi hồn, cuối cùng chết ở Hoàng trong tay. Hoàng đoạt lại truyền thừa của Đại Hoàng Tôn. Hiện tại, hẳn là Hoàng đã đột phá!
- Đột phá?
- Hoàng đã thập thất trọng thiên rồi!
Sắc mặt Phần Mộ Lân Cốt có phần khó coi nói.
- Vậy thì thế nào? Chẳng qua cũng chỉ mới là thập thất trọng thiên?
Một con cháu trong gia tộc Phần Mộ thị nói.
Phần Mộ Lân Cốt nhìn về phía hắn, lộ ra một sự khinh thường nói:
- Ngươi thì biết cái gì. Ngươi đã từng xem Hoàng chiến đấu sao? Từ trước đến nay Hoàng đều chiến đấu vượt cấp. Thập thất trọng thiên, nhưng thực tế lại có thực lực khiêu chiến thập bát trọng thiên. Ngươi cho rằng Hoàng là loại người phế vật như ngươi chắc?
- A?
- Thập thất trọng thiên? Lần đàm phán này, chúng ta có thể phải lao lực hơn rồi!
Phần Mộ Lân Cốt khổ sở nói.
Nói xong, hắn dẫn theo một đám hậu bối, tiếp tục bay về phía Giáo trường Bất Tử.
...
Cõi âm, bầu trời Nội Nam Châu.
Vù!
Bỗng nhiên có một căn phòng phóng ra hào quang chói mắt. Hư không hơi rung động. Từ bên trong có một thân ảnh mặc áo bào trắng đi ra.
Đó chính là Diêm Xuyên ngân đồng.
Rốt cuộc hắn đã luyện hóa xong một không mạng chi hồn khác, nhưng ngân đồng vẫn còn.
Vẫn là ngân đồng. Nhưng lúc này ngân đồng càng lúc càng phát ra ánh sáng loá mắt. Hai mắt Diêm Xuyên ngân ddoognf mở ra, dường như có thể xuyên thủng thiên địa.
Ầm!
Sáu ngàn thiên đạo đột nhiên vờn quanh thân. Đó là ba ngàn thiên đạo đến từ thế giới Đại Thiên và ba ngàn thiên đạo đến từ thế giới Đại Ác. Lúc này các thiên đạo càng lúc càng hoàn mỹ hơn.
Diêm Xuyên ngân đồng bước ra, vừa vặn nhìn thấy hư ảnh phượng hoàng lớn bay lên bầu trời Nội Bắc Châu.
- Hoàng, đột phá rồi sao?
Diêm Xuyên ngân đồng lộ ra một tia kinh ngạc nói.
Sau khi kinh ngạc qua đi, Diêm Xuyên ngân đồng lộ vẻ ngưng trọng, đạp không đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.
...
Dương gian. Bắc Ngoại Châu, tại thư phòng của Chung Sơn.
- Giới chủ, Diêm Xuyên vẫn ở lại chốn cũ của Bách thị!
Dịch Diễn trịnh trọng nói.
- Ở lại sao?
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Vâng! Chỉ có nhân thân Diêm Xuyên tới viếng mộ Bách Hoàng. Cương thi Diêm Xuyên lại vẫn ngồi ở trong xe rồng không ra!
Dịch Diễn trịnh trọng nói.
Chung Sơn ngồi ở bên trên long ỷ, trầm tư một chút.
- Không hổ danh là Doanh. Hắn đang chờ trẫm đi khiêu chiến!
Chung Sơn cười nói.
- Ồ? Vậy Diêm Xuyên lại không ở Hàm Dương, không nghĩ tới chuyện điều động lực lượng một triều sao?
Dịch Diễn kinh ngạc nói.
Chung Sơn lắc đầu một cái:
- Lần này chiến đấu một trận, Diêm Xuyên không dự định điều động lực lượng hai triều của hắn và ta để toàn diện quyết đấu. Chỉ là ta với hắn quyết đấu mà thôi!
- Tại sao?
- Trước tiên khanh vào đất cũ của Bách thị, nói sau ba ngày trẫm nhất định sẽ đến!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Vâng!
Dịch Diễn theo tiếng thối lui.
Dịch Diễn rời đi, Chung Sơn lại đạp không đi ra khỏi thư phòng, nhìn về phía xa xôi.
Rất nhanh, một ít trọng thần nhận được tin tức vội vàng tới.
- Giới chủ, ngài chuẩn bị cùng Diêm Xuyên quyết đấu một trận sao?
Một thần tử lập tức kêu lên.
- Thời cơ đã đến!
Chung Sơn gật đầu một cái khẳng định.
...
Ba ngày sau.
Đất của Bách thị cũ, trên một đỉnh núi có một đình nghỉ mát. Còn có một mảnh đất trống. Một vài thần tử Đại Trăn đang đứng ở trên mảnh đất trống.
Trong đình, nhân thân Diêm Xuyên và cương thi Diêm Xuyên đang ngồi.
Trước mặt hai người có một cái bàn đá. Hai người đang ngồi đánh cờ.
Bên cạnh còn có một sứ giả đang đứng. Đó chính là Dịch Diễn.
Diêm Xuyên lẳng lặng đặt quân cờ xuống. Xung quanh yên ắng không có một chút tạp âm nào.
Vù!
Phía xa, đột nhiên một tiếng xé gió khẽ vang lên.
Chung Sơn đạp lên tường vân, dẫn theo một đám thần tử đến đây.
Hai Diêm Xuyên ngừng tay. Nhân thân Diêm Xuyên mở miệng nói.
- Ngươi đã đến rồi?
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ cười nói.
Vù!
Chung Sơn đạp không hạ xuống phía trước đình.
Dịch Diễn thoáng thi lễ, sau đó lùi tới phía sau Chung Sơn.
Chung Sơn nhìn hai Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Ở ngay chỗ này sao?
- Đây là quan tinh đài của Bách gia ta. Năm đó gần như phần lớn thời gian gia gia ta đều ở đây. Xin mời!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Chung Sơn cũng gật đầu một cái.
Ba người chậm rãi ngồi xuống. Một quan viên Đại Trăn đứng bên cạnh rót trà.
Dương gian, đất cũ của Bách thị, quan tinh đài!
Hai Diêm Xuyên và Chung Sơn ngồi ở bên bàn đá.
- Thế nào, chỉcos hai người các ngươi thôi sao?
Chung Sơn cười nói.
- Ngân đồng đang trên đường tới đây. Rất nhanh sẽ đến thôi!
Nhân thân Diêm Xuyên nói.
- Vậy thì được!
Chung Sơn bưng lên một chén trà cười nói.
- Sao vậy? Hai người chúng ta còn chưa đủ sao?
Cương thi Diêm Xuyên cười nhạt nói.
- Thập bát trọng thiên? Ha ha, xem ra là nhờ Minh Hà lão tổ biếu tặng. Chúc mừng!
- Ta nhớ được, ngươi cũng biết thần thông thân ảnh hai phần. Nếu như thi triển ra, sẽ hóa thành vạn phân thân sao?
- Cảnh giới cách biệt, một vạn phân thân thì có tác dụng gì? Một vạn phân thân của Minh Hà lão tổ, nhưng vẫn thua ở trong tay Mệnh Số cao hắn tầng một. Bây giờ cảnh giới tu vi của ta xem như tương đương với nhân thân ngươi đi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Không hẳn chứ?
Nhân thân Diêm Xuyên lắc đầu nói.
Ầm!
Đột nhiên, một trận gió bão thổi qua. Diêm Xuyên ngân đồng đột nhiên xuất hiện.
Diêm Xuyên ngân đồng ngồi xuống. Xung quanh tất nhiên không người nào ngăn cản.
- Diêm Xuyên ngân đồng, xem ra lại có thu hoạch lớn?
Chung Sơn cười nói.
Ngân đồng gật đầu một cái, cũng không hề vòng vo.
- Tốt. Như vậy ba thân thể của ta đã đến cả. Ta muốn biết ngươi có chỗ dựa dẫm!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Nhân thân Diêm Xuyên sắp xếp cho chiến trường ở đây, chính là hi vọng lấy một loại tình thế văn đấu để tiến hành trận quyết chiến này.
- Cũng tốt. Thật ra chỗ dựa của ta, ngươi cũng biết!
Chung Sơn cười nói.
Trong lúc đang nói chuyện, hai mắt Chung Sơn thoáng lóe lên, đột nhiên xuất hiện ánh sáng mười chín màu.