Ban đầu không kiêng nể gì giờ đây biến mất, kế hoạch vốn có là tiêu diệt mọi người tại đây, bao gồm Mặc Vũ Hề bị lợi dụng xong, xong chuyện rồi ai biết mình có giết Mặc Vũ Hề không? Nhưng bây giờ thì khác, có nhiều người như vậy giết hết được không? Đặc biệt là Cổ Nguyệt thánh tử, đó là cường giả trung Hư cảnh!
- Thiên Ngọc cung mở ra, si mị võng lượng đều nhảy ra ngoài.
Hoàng nói rồi nhấc chân vọt hướng Diễn Sinh giới.
Bên trong Diễn Sinh giới.
Cổ Nguyệt thánh tử dẫn theo tám chân nhân bay ra Đại Nhật Công Đức Thiên Trận.
Dương Chí Cửu la lên:
- Ta cũng đi!
Cổ Nguyệt thánh tử hơi nhíu mày nhưng không ngăn cản.
Mười người bay hướng Ngọc sơn.
Dù bây giờ Độc Sư có mấy ngàn phượng hoàng nhưng không dám xuống tay với mười người, mặc kệ họ bay tới gần, chớp mắt chui vào trong Ngọc sơn, biến mất.
Diêm Xuyên nhíu mày suy tư.
Hai luồng ánh mắt sắc bén bắn hướng Diêm Xuyên.
Là Tử Ôn, Tử Xuyên, hai người ánh mắt lạnh băng nhìn Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên như có cảm ứng, quay đầu nhìn lại.
Chỗ Đại Nhật Công Đức Thiên Trận, hai Hư cảnh, gần năm mươi cường giả Thần cảnh đều chờ đợi Cổ Nguyệt thánh tử điều khiển.
Tử Xuyên cười lạnh nói:
- Diêm Xuyên, lần này ngươi không trốn thoát được!