Đồng thời, mỗi phong thủy sư đều nhanh chóng điều khiển một long mạch, từ khắp nơi không ngừng gia nhập chiến đoàn.
Phụng Âm Dương muốn một mình độc chiến tất cả Phong Thủy Bắc Tông!
Đấu pháp khổng lồ này nhất thời khiến tu giả khắp nơi quan sát đều lộ vẻ kinh ngạc.
Lại có thể có người đến Phong Thủy Bắc Tông khiêu khích sao? Người này không muốn sống nữa sao?
...
Trong một gian đại điện tại thư viện Lộc Sơn cách Phong Thủy Bắc Tông không xa
Yêu Thiên Thương đang cùng một đám đại yêu thương lượng gì đó.
- Báo, Yêu Hoàng, Phong Thủy Bắc Tông có biến!
Một đại yêu vội vội vàng vàng vọt vào đại điện.
- Sao?
Yêu Thiên Thương nghi ngờ nói.
- Có một phong thủy sư khiêu chiến Bắc Tông!
Đại yêu kia nói.
- Ồ? Phong thủy sư đến thánh địa phong thuỷ khiêu chiến Bắc Tông sao? Ha ha thật thú vị. Hắn khiêu chiến ai vậy?
Yêu Thiên Thương hiếu kỳ cười nói.
- Không, không phải là khiêu chiến ai, mà là khiêu chiến Phong Thủy Bắc Tông!
Đại yêu kia lập tức sửa lời.
- Ách?
Trong đại điện một đám đại yêu đều cảm thấy không hiểu.
- Không phải, ta quan sát từ phía xa. Người kia không phải khiêu chiến riêng ai, mà khiêu chiến với Phong Thủy Bắc Tông, toàn tông, toàn Bắc Tông. Một người khiêu chiến với tất cả phong thủy sư Bắc Tông! Một người đánh một vạn cái! Cái kia đại yêu giải thích.
Yêu Thiên Thương:......!
Một đám đại yêu:......!
Trong đại điện nhất thời trở nên vô cùng yên tĩnh.
- Khốn kiếp, sao có thể như vậy được?
Yêu Thiên Thương nhất thời khiển trách.
- Là sự thật. Thật sự đánh nhau. Phong thủy sư kia điều động một trăm long mạch đến, một người đối chiến với một trăm phong thủy sư. Nhưng một trăm phong thủy sư vẫn không phải là địch thủ. Bắc Tông càng lúc càng có nhiều phong thủy sư gia nhập luân chiến! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Đại yêu nhất thời thề thốt nói.
- Yêu Hoàng, xem ra là sự thật. Người đến lấy phong thuỷ đấu phong thuỷ. Hơn nữa nhìn tình hình này, hẳn phong thuỷ thuật của người này cực kỳ lợi hại!
Một đại yêu cau mày nói.
- Thiên hạ này có hai phong thủy sư mạnh nhất. Đó chính là Lý Thương Lan và Phần Mộ Quỷ Hỏa! Lý Thương Lan sống chết không rõ. Vậy người đến là ai?
Lại có một người lo lắng nói.
- Yêu Hoàng, ngài ở lại chỗ này chính là muốn thu phục Phần Mộ Quỷ Hỏa. Nhưng Bắc Tông có phong thuỷ thuật quá mức lợi hại. Hiện tại, phong thủy sư này tới khiêu khích Bắc Tông. Có thể nào hắn cũng có mục đích giống như ngài hay không?
Một đại yêu cau mày nói.
Trong mắt Yêu Thiên Thương nhất thời cứng lại nói:
- Đi, đi xem thử. Còn nữa, Bức vương, để đề phòng có biến điều tất cả bộ tộc của ngươi ở khu vực gần đây đến. Dơi đối với phong thuỷ thuật có tác dụng miễn dịch nhất định!
- Vâng!
Một đại yêu nhất thời lên tiếng trả lời.
- Đi!
Yêu Thiên Thương dẫn theo một đám đại yêu bay ra khỏi đại điện, nhanh chóng bay về phía Phong Thủy Bắc Tông.
——...
Phía nam Phong Thủy Bắc Tông, càng ngày càng có nhiều phong thủy sư gia nhập chiến đoàn.
Càng ngày càng có nhiều long mạch đại địa bị lấy ra. Mỗi long mạch đại địa đều phát ra phong thuỷ lực khổng lồ.
Hiện tại, đã có hai ngàn đệ tử Bắc Tông Hoàng Long đối chiến Phụng Âm Dương.
Sắc mặt đại sư huynh khó coi đến cực điểm. Hai ngàn người đối chiến với một người? Trước mắt Phụng Âm Dương cũng không còn nhiều Hoàng Long. Bắc Tông triệu tập nhiều long mạch như vậy, sao vẫn chưa thể chiến thắng?
Nếu như là mấy chục năm trước, Phụng Âm Dương thật sự không có năng lực lớn như vậy.
Nhưng sau năm mươi năm qua, Phụng Âm Dương đi theo Diêm Xuyên mộng nhập thiên cơ một chuyến. Mệnh cách lực của hắn đã tăng thêm vạn năm. Hơn nữa tại Tiên giới hắn đã cùng vô số phong thủy sư đối chiến. Phụng Âm Dương đã nhanh chóng hiểu rõ truyền thừa của Lý Thương Lan.
Giờ phút này hắn đã ép thẳng tới trình độ của Lý Thương Lan!
Đối với hai đại thánh địa phong thuỷ mà nói, ngoại trừ Tông chủ ra, những người khác chỉ là tôi tớ mà thôi.
Lấy chủ đối phó với tôi tớ! Tuy là ngươi có nhiều người hơn nữa thì có thể làm được gì? Hiện tại nội tình của Phụng Âm Dương đã thành hình. Tu vi của hắn cũng đã đạt được thượng Hư Cảnh. Hắn căn bản không sợ đám đệ tử Bắc Tông.
Chỉ cần không phải là Phần Mộ Quỷ Hỏa tự mình ra tay, trên phương diện phong thuỷ này, Phụng Âm Dương không có gì phải lo sợ.
- Tiếp tục đi. Triệu tập nhiều long mạch hơn cho ta. Ta phải xé nát một trăm long mạch của hắn ra!
Đại sư huynh phẫn nộ quát một tiếng.
Giờ phút này đại sư huynh đại biểu cho Bắc Tông. Đây cũng không phải là vấn đề thắng thua, mà là vấn đề tôn nghiêm. Bọn họ nhất định phải đánh bại Phụng Âm Dương.
Ầm ầm ầm!
Trong đại địa lại xuất hiện vạn long rít gào. Tiếng rồng gầm rung trời.
Tất cả Bắc Tông đều biết có chuyện lớn xảy ra. Số lượng long mạch không ngừng tăng vọt.
Hai ngàn, ba ngàn, bốn ngàn con. Từng con long mạch hội tụ đến, như sông lớn chồm tới, muốn hoàn toàn xông lên phá hủy Phụng Âm Dương.
- Long mạch đại diễn!
Phụng Âm Dương quát nhẹ một tiếng. Dưới chân hắn xuát hiện một vòng la bàn lớn.
bên trên la bàn, một trăm Hoàng Long của Phụng Âm Dương đang khổ sở giãy dụa, trong chớp mắt bắt đầu rung động.
Vù vù!
Một biến thành hai, hai biến thành bốn, bốn biến thành tám, tám biến thành mười sáu......
Một trăm con Hoàng Long của Phụng Âm Dương biến ra nhiều hơn. Càng biến càng nhiều. Một trăm con biến thành ngàn con. Ngàn con biến thành năm ngàn con điên cuồng vọt về phía vạn long kia.
Đương nhiên, mỗi lần tăng gấp đôi, Hoàng Long liền trở nên nhạt nhòa hơn rất nhiều.
- Diễn biến Phong thuỷ? Ngươi làm vậy là muốn phá huỷ một trăm long mạch này sao?
Đại sư huynh kinh ngạc nói.
- Không chỉ có phá hủy. Sao.. sao có thể diễn biến nhiều như vậy được. Không thể nào như vậy được!
Đại sư huynh lại cả kinh kêu lên.
Ầm! Ầm!......
Bắc Tông càng ngày càng có nhiều long mạch oanh oanh liệt liệt va chạm với số long mạch do Phụng Âm Dương diễn biến ra.
Tinh hoa đại địa không ngừng bị hai phe lấy ra. Phạm vi thổ địa bị sa hóa càng ngày càng lan rộng. Cát bụi trùng thiên, tàn phá bừa bãi!
Ầm ầm ầm!
Phụng Âm Dương, một người đánh một vạn người, thật sự không phải là nói khoác!
Trong mây bụi, vạn long tranh đấu, đánh không thể tách rời ra.
Nhưng tuy là chiến đấu kịch liệt như vậy, Phần Mộ Quỷ hỏa vẫn không hề đi ra.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn đứng trên ngọn núi kia nhìn lại. Giờ phút này ngọn núi kia cũng hoàn toàn bị lấy hết tinh hoa, hóa thành một đống bụi bặm. Trận chiến đấu dốc sức bên trong đã biến thành cát bụi trùng thiên!
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn bay lên trời, đứng giữa không trung, nhìn vào chiến trường. Nhưng đang nhìn, đột nhiên chân mày ba người nhíu lại, nghiêng đầu lại!
Giờ phút này bọn họ nhìn thấy cách chỗ ba người đứng không xa, còn có ba thân ảnh khác đang đứng.
Đó chính là Mộng Hồng Anh, Nhâm Thử, Mộng Tam Sinh!
Mộng Hồng Anh nhìn thấy Diêm Xuyên, đầu tiên là vui vẻ, tiếp theo lại lộ ra một tia lo lắng.
Ánh mắt Nhâm Thử phát ra từng tia sáng, bất ngờ tò mò nhìn Diêm Xuyên. Bởi vì lần này Nhâm Thử gặp Diêm Xuyên, hắn thấy tu vi của Diêm Xuyên tăng quá nhanh. Lúc này mới cách lần trước bao nhiêu năm?