Diêm Xuyên lại nhìn chằm chằm vào Vạn Diệu Yêu Liên phía trong vũ trụ trong lòng bàn tay.
- Tiểu tử, ta có lực lượng vô biên cho ngươi. Ngươi có muốn không?
Trong Vạn Diệu Yêu Liên đột nhiên truyền tới một giọng nói lấy lòng.
Diêm Xuyên cười lạnh:
- Liên Thần, ngươi đánh chủ ý nhầm người rồi. Năm đó ta thả Vạn Diệu Yêu Liên ra, làm hại thiên hạ. Ngày hôm nay, ta sẽ phá hủy Vạn Diệu Yêu Liên, cắt đứt hoàn toàn ý niệm của ngươi!
- Sao?
Liên Thần hừ lạnh một tiếng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Vạn Diệu Yêu Liên đột nhiên phóng ra hắc quang chói mắt, tà khí cuồn cuộn lan tràn về phía vũ trụ trong lòng bàn tay.
- Hủy diệt? Mặc dù Yêu Liên này là do năm đó ta tiện tay làm ra, nhưng ngươi cũng không có khả năng hủy diệt!
Liên Thần lạnh lùng nói.
Ngọc Đế Kiếm đột nhiên bay ra, bắn nhanh về phía Vạn Diệu Yêu Liên.
Ầm!
Dưới sự khống chế của Diêm Xuyên, Ngọc Đế Kiếm ầm ầm đâm vào tim sen của Vạn Diệu Yêu Liên.
Liên Thần phóng thích ra bao nhiêu, Ngọc Đế Kiếm liền có thể thu nạp bao nhiêu.
Trong chớp mắt, năng lượng do Vạn Diệu Yêu Liên lan truyền đều bị hấp thu. Đồng thời, Ngọc Đế Kiếm vẫn điên cuồng lấy lực lượng bản thể của Vạn Diệu Yêu Liên ra.
- Ca!
Bên trên một cánh hoa Vạn Diệu Yêu Liên đột nhiên xuất hiện một khe nứt.
Khe nứt?
- Khốn kiếp, tiểu tử, ngươi có biết ta là ai không? Ngươi dám ngỗ nghịch với ta sao? Không sợ ta giết ngươi sao?
Liên Thần lạnh lùng nói.
- Ta không ngỗ nghịch với ngươi, thì ngươi không giết ta sao? Lại nói, ngỗ nghịch? Ha ha ha ha!
Vũ trụ trong lòng bàn tay đã triệt hồi. Diêm Xuyên hiểu rõ, Vạn Diệu Yêu Liên không có vật dẫn, không có cách nào trốn chạy.
Về phần Liên Thần trả thù? Mặc dù biết là đáng sợ, nhưng Diêm Xuyên lại hoàn toàn không sợ. Thậm chí đối mặt với Liên Thần, trong nội tâm Diêm Xuyên dường như có một chút tâm tính hung bạo bị đánh thức.
- Ùng ục ùng ục!
Ngọc Đế Kiếm điên cuồng lấy ra tà lực.
Phía xa, từng lưu quang bắn nhanh đến. Rất nhanh một đám tiên nhân đã bay đến gần. Nhìn xung quanh chiến trường đổ nát, lại nhìn Ngọc Đế Kiếm đang cắn nuốt Vạn Diệu Yêu Liên, một đám tiên nhất thời há hốc mồm hoá đá.
Từng lưu quang nhanh chóng hạ xuống cách chỗ của Diêm Xuyên không xa.
Mỗi tiên nhân, quanh thân đều phát ra hàng ngàn hàng vạn hào quang, mang theo tư thế trùng thiên, chuẩn bị chặn giết Dương Chí Cửu.
Nhưng một cảnh tượng trước mắt khiến tất cả mọi người hiểu rõ, Dương Chí Cửu đã chết.
- Diêm Xuyên?
Mạnh Lăng Thiên kinh ngạc nói.
Mạnh Lăng Thiên phát hiện, mỗi lần gặp Diêm Xuyên, hắn đều lật đổ một chút nhận thức của mình. Mỗi lần đều như vậy. Lần này, càng khiến Mạnh Lăng thêm Thiên hoảng sợ.
Diêm Xuyên thật sự mạnh như vậy sao? Cách ngàn tỉ dặm, vẫn có thể đánh trọng thương Dương Chí Cửu, còn dẫn Dương Chí Cửu tới, tiêu diệt tại chỗ?
Cạnh mình có tới hai mươi mấy tiên nhân, lẽ nào cũng không sánh bằng Diêm Xuyên?
Quyết định của mình ngày xưa, rốt cuộc có phải là sai lầm hay không?
Khổng Đạo Khâu cũng nhìn Diêm Xuyên ánh mắt phức tạp. Khi đến thì rối rắm. Hiện tại tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Khổng Đạo Khâu nhìn Diêm Xuyên, nhất thời không biết nên nói gì.
Đám người Vân Tâm, Yêu Thiên Thương, Mộng Tam Sinh, Cái U Vương đều nhìn Diêm Xuyên với vẻ phức tạp.
Dương Chí Cửu đã dẫn động một đám tiên nhân cường giả vây quét, lại bị Diêm Xuyên giết chết?
- Hắn đang phá hủy Vạn Diệu Yêu Liên sao?
Thần sắc Vân Tâm thoáng động kinh ngạc nói.
Chỉ thấy Vạn Diệu Yêu Liên hiện hình một đóa hoa sen, bỗng nhiên vỡ vụn. Tiếp theo, chậm rãi bóc ra, cuối cùng hóa thành một khí tức chí tà, bị Ngọc Đế Kiếm thu nạp.
- Không phải không có cách nào hủy diệt Vạn Diệu Yêu Liên sao? Năm đó chính là không hủy diệt được, Đại Diệu Tiên Sư mới trấn áp trong phong thuỷ trận. Diêm Xuyên có thể phá huỷ Vạn Diệu Yêu Liên sao?
Mạnh Lăng Thiên cũng nhìn thấy, thần sắc nhất thời thoáng động.
Mọi người đều nhìn về Diêm Xuyên.
Vừa nãy Diêm Xuyên co rút lực lượng lại trong lòng bàn tay, cho nên thân hình đã nhỏ đi.
Giờ phút này lực lượng của Diêm Xuyên đều tập trung điều khiển Ngọc Đế Kiếm.
Vù!
Ngọc Đế Kiếm không ngừng rung lên. Hắc khí xung quanh hình thành một vòng xoáy vờn quanh Ngọc Đế Kiếm. Nhưng Diêm Xuyên vẫn liều mạng thôi thúc Ngọc Đế Kiếm lấy ra lực lượng của Vạn Diệu Yêu Liên.
- Ùng ục ùng ục!
Như cá voi hút nước, phát ra những tiếng ục ục.
Đối mặt với Liên Thần, Diêm Xuyên không dám chậm trễ chút nào.
Giờ phút này quần hùng xung quanh cũng không ai dám ngắt ngang. Liên Thần là kẻ địch của toàn thiên hạ. Hiện tại hắn trục xuất Liên Thần, có người nào dám ngăn cản. Nếu có kẻ dám ngăn cản chính là kẻ địch của toàn thiên hạ.
Từng cánh Vạn Diệu Yêu Liên héo tàn rụng xuống.
- Tiểu tử, ngươi tên gì?
Bên trong Vạn Diệu Yêu Liên truyền đến giọng nói có chút phẫn nộ của Liên Thần.
Bị Liên Thần theo dõi?
Các tiên nhân nhất thời biến sắc, nhìn về phía Diêm Xuyên, lại mang theo một tia thương hại.
- Nhớ lấy, trẫm tên là Diêm Xuyên!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Nếu đã đối địch với Liên Thần, Diêm Xuyên cũng không che lấp. Che lấp không phải là tác phong của Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên? Ha ha ha ha, trước đây không lâu ta mới vừa giết một Diêm La Thiên tử. Hiện tại lại một họ Diêm? Ha ha ha!
Trong giọng nói của Liên Thần lạnh như băng.
- Diêm Xuyên? Ta sẽ về tìm ngươi!
Liên Thần lộ ra một tia uy hiếp.
Vù!
Đột nhiên tà khí của Vạn Diệu Yêu Liên nhất thời dừng lại. Liên Thần chặt đứt liên hệ với Vạn Diệu Yêu Liên.
Không còn sự ủng hộ của Liên Thần, trong nhất thời Vạn Diệu Yêu Liên nhanh chóng khô héo.
- Kèn kẹt kèn kẹt!
Từng cánh hoa nát tan, không ngừng hóa thành tà khí bị Ngọc Đế Kiếm nhanh chóng hấp thu.
Trong thời gian một nén nhang, Vạn Diệu Yêu Liên hoàn toàn biến mất không thấy nữa.
Ngọc Đế Kiếm trôi nổi trong không trung, tà khí trùng thiên. Dường như nhất thời nó còn chưa kịp tiêu hóa tất cả.
Diêm Xuyên vung tay lên.
Ngọc Đế Kiếm bay vào trong hoàng cung.
Diêm Xuyên đạp không nhìn về phía quần hùng trước mắt.
- Các vị tới tuyệt sát Dương Chí Cửu sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Giờ phút này, Diêm Xuyên thể hiện ra lực lượng, đủ để tất cả mọi người thay đổi sắc mặt. Đồng thời mọi người cũng nhận ra thực lực của Diêm Xuyên, không tiếp tục xem hắn là vãn bối như lúc trước nữa.
- Không sai! Không thể tưởng tượng được, hắn đã bị ngươi giết chết!
Yêu Thiên Thương thở dài nói.
- Dương Chí Cửu đã bị tiêu diệt, các vị còn có chuyện gì nữa?
Diêm Xuyên hỏi.
Đối với các tiên nhân, Diêm Xuyên cũng không muốn bắt chuyện. Bởi vậy không lưu người làm khách.
- Không còn, vậy cáo từ!
Yêu Thiên Thương cười nói.
Vân Tâm nhìn Yêu Thiên Thương, cuối cùng gật đầu một cái:
- Thánh thượng Đại Trăn, động tác này chính là công đức vô lượng. Vân Tâm cáo từ!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Yêu Thiên Thương dẫn theo các tiên nhân của Thiên Cơ Tông quay đầu rời đi.