Nhưng vẫn có tu giả biết xem thời cơ nhanh chóng né sang một bên.
- A, cứu mạng, cứu mạng!
Những tu giả này trốn chạy khắp nơi, miệng không ngừng la hét.
- Ở trước mặt ta cũng muốn chạy trốn sao? Các ngươi chết hết đi!
Ầm! Bịch!.........
Trong chớp mắt, rất nhiều tu giả ngã xuống mặt đất. Trong nháy mắt khi đám tu giả này ngã xuống mặt đất, máu của bọn họ đột nhiên bị một lực hút, hút bay vút lên trời.
Không chỉ có máu tươi của bọn họ, ngay cả hồn phách của bọn họ cũng bị hút lên trời, lao về phía Thái Cực Âm Dương Ngư ở giữa đại trận. Một tia huyết vụ xông lên. Thái Cực Âm Dương Ngư bị nhuộm thành một mầu huyết sắc.
Tại quảng trường Đại Ngạc điện, nơi đây đã được một giới mở rộng.
Tuy bên trong quảng trường Đại Ngạc Điện bị ngăn cách với bên ngoài, nhưng mọi người bên trong lại có thể nhìn thấy Thái Cực Âm Dương Ngư lớn ở phía xa trên bầu trời. Thái Cực Âm Dương Ngư giống như một khối ngọc bích lớn ngọc lơ lửng ở trên không vậy.
Phía dưới, Diêm Xuyên và Cái U Vương đang chém giết lẫn nhau. Ngọc Đế Kiếm, Thượng Đế Kiếm vờn xung quanh Diêm Xuyên, hình thành một kiếm khí khổng lồ giống như bão táp.
Ầm!
Cái U Vương đánh ra một quyền, kiếm khí cuốn lên tán loạn.
Xung quanh thân Diêm Xuyên có rất nhiều vì sao vờn quanh. Diêm Xuyên không sử dụng vũ trụ trong lòng bàn tay, từng quyền đánh ra liều mạng với Cái U Vương.
Ầm! Ầm!
Hai người đối quyền, phát sinh ra lượng lượng trùng kích cực lớn. Chấn động cường đại khiến một đám kiêu hùng xung quanh đều cảm thấy kinh hãi.
Thực lực Diêm Xuyên làm bọn họ kinh hãi. Cái U Vương đã điều động ra tư thế như vậy, Diêm Xuyên còn có thể có lượng lượng ngang hàng để liều mạng với hắn?
- Trấn thế!
Táng thiên đồng quan ầm ầm nện xuống.
Thượng Đế Kiếm, Ngọc Đế Kiếm nhất thời không địch lại.
Diêm Xuyên đánh ra một chưởng.
Ầm!
Bàn tay Diêm Xuyên đánh vào một đầu khác của táng thiên đồng quan. Đột nhiên, táng thiên đồng quan dừng lại. Dù sao, Diêm Xuyên có thể miễn dịch đối với táng thiên đồng quan.
Diêm Xuyên, Cái U Vương, mỗi người nắm lấy một đầu của táng thiên đồng quan, rót lực lượng khổng lồ vào, va chạm vào nhau.
Hai người đứng lại. Quảng trường dưới chân bị lực lượng của hai người gây ra rất nhiều vết rạn.
Ầm ầm ầm!
Trong lúc nhất thời, Diêm Xuyên phát ra từng cỗ lệ khí. Hung tính của Cái U Vương cũng trở nên mãnh liệt.
Xung quanh hai người, khí thế đã tạo thành bão táp, giống như hình thành một cơn lốc xoáy cuốn lấy hai người vào bên trong.
- Quan tài này không làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng chưa từng tế luyện. Ta không tin, hai trăm năm ngắn ngủi, thực lực của ngươi lại tăng vọt đến mức tương đương với tư thế của ta sau khi mượn lực. Ta không tin. Địa ngục vạn ác!
Cái U Vương gào thét.
Từ trong ống tay của Cái U Vương, hắc khí cuồn cuộn lao ra dọc theo táng thiên đồng quan bắn về phía Diêm Xuyên.
- Chu thiên tinh thần!
Lòng bàn tay Diêm Xuyên bỗng nhiên dùng sức. Vô số vì sao vòng quanh táng thiên đồng quan, nhanh chóng phóng về phía hắc khí.
Ầm!
Ở vị trí giữa táng thiên đồng quan, hắc khí và những vì sao không nhường nhau, xông vào nhau.
Hai Đại Đế Vương mỗi người đều liều mạng chịu đựng.
Xung quanh, tất cả thuộc hạ hai triều đều lộ vẻ lo lắng.
Ánh mắt Mạnh Dung Dung lo lắng. Nàng đưa tay ra. Một bộ đàn cổ xuất hiện bên trên hai đầu gối.
Trong mắt sáu huynh đệ Công Dương loé ra một tia lệ quang.
Mà đúng lúc này, phía trên bên, trước kia Thái Cực Âm Dương Ngư vốn hai màu trắng đen, bỗng nhiên xuất hiện một tia tơ máu. Tơ máu càng lúc càng nhiều. Dần dần, Thái Cực Âm Dương Ngư càng hồng hơn, dần dần càng trở thành đỏ như máu.
Huyết Sắc Thái Cực!
Càng lúc càng có nhiều cường giả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lông mày nhíu chặt.
Từ trong Huyết Sắc Thái Cực thậm chí còn phả ra một mùi máu tanh.
- Đây là?
Hai mắt Quyết híp lại.
- Mùi máu tanh quá nồng!
Mộng Tam Sinh cau mày nói.
Mà giờ phút này, cuộc chiến đấu giữa Diêm Xuyên, Cái U Vương đã có biến hóa.
Hắc khí và những vì sao bao vây táng thiên đồng quan, rốt cuộc đã phân ra thắng bại.
Những vì sao chậm rãi ăn mòn tiến về phía phạm vi của hắc khí. Hắc khí không ngừng bị trục xuất ra khỏi phạm vi của táng thiên đồng quan.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Diêm Xuyên một đường dần dần chiếm lấy từng chút một. Lực lượng của Cái U Vương dần dần bị áp chế.
Hắc khí bị trục xuất dần dần. Dến cuối cùng, hắc khí bị hoàn toàn trục xuất ra khỏi táng thiên đồng quan.
Đùng!
Một đạo chưởng cương của Diêm Xuyên ầm ầm nắm chặt táng thiên đồng quan.
- Táng thiên đồng quan là của ta rồi!
Diêm Xuyên trịnh trọng mở miệng nói.
- Không, là của ta!
Cái U Vương lo lắng không ngừng kêu lên. Trong tay hắn càng lúc càng dùng sức.
- Không có tác dụng. Cái U Vương, ngươi đã thua!
Diêm Xuyên cất cao giọng nói.
Ầm!
Diêm Xuyên đột nhiên kéo mạnh. Táng thiên đồng quan từ trong tay Cái U Vương lập tức lao tới.
Diêm Xuyên thắng. Hắn đường đường chính chính dùng lực lượng, cướp đoạt táng thiên đồng quan.
Tại thời điểm táng thiên đồng quan tuột khỏi tay, Cái U Vương dường như cũng cảm nhận được sự quyết tuyệt của táng thiên đồng quan. Đồng thời hắn cũng hiểu rõ, chung quy trận giao đấu này là Diêm Xuyên thắng.
- Không!
Cái U Vương mang theo một oán khí không cam lòng, muốn vồ lấy táng thiên đồng quan.
Chính vào lúc này, sáu huynh đệ Công Dương bỗng nhiên bắt đầu hành động.
Chỉ thấy hai tay Công Dương Đại Long chợt phát ra hồng quang, ép xuống đại địa phía dưới một chút.
Vù!
Huyết Sắc Thái Cực run lên, trong nhất thời bắn xuống một đạo huyết quang lớn hình trụ. Trong nháy mắt cột sáng xông vào trong chiến trường, bao phủ lấy Diêm Xuyên, Cái U Vương ở bên trong.
Vù!
Tất cả dường như bị giam giữ lại bên trong cột sáng vậy.
Diêm Xuyên và Cái U Vương lúc trước còn đang dùng sức, thân hình đột nhiên dừng lại, thật giống như đã bị định trụ.
- Không tốt! Thánh thượng!
Tất cả đám người Xà Hoàng, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ lo lắng kêu lên.
Công Dương Đại Long thao túng trận pháp. Năm huynh đệ Công Dương nhất thời bắt đầu hành động.
Bành!
Công Dương Lục Long đánh một chưởng về phía Xà Hoàng, ngăn cản thần tử của Cái U Vương đến cứu viện.
Công Dương Ngũ Long đánh một chưởng về phía Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, ngăn cản thần tử của Diêm Xuyên đến cứu viện.
Công Dương Tứ Long đánh một chưởng về phía vị trí Mạnh Văn Nhược, ngăn cản Mạnh Văn Nhược đến cứu viện.
Công Dương Tam Long và Công Dương Nhị Long lại đánh về phía Diêm Xuyên và Cái U Vương đang bị giam cầm.
Giờ phút này hai Đại Đế Vương bị đại trận cầm cố, không thể động đậy dù chỉ một chút.
Hai Thiên tiên đều đánh ra một đòn toàn lực, muốn một lần giết chết hai người.
Tình huống đột nhiên biến thành như vậy. Trong nháy mắt, Quyết, Mộng Tam Sinh nhất thời không kịp phản ứng. Hoặc là, hai người đã kịp phản ứng, nhưng giờ phút này lại không ra tay. Không quan hệ với sống chết của bản thân, bọn họ không cần lấy chết để liều mạng.
Về phần Khổng Ma Kha, trong nháy mắt bắt được cơ hội này, trong mắt lóe lên lệ khí. Hắn cũng đánh về phía hai người đang ở trong cột sáng. Phương hướng Khổng Ma Kha đánh tới lại chính là Diêm Xuyên.