Tiên Quốc Đại Đế

Chương 613: Đạo Thần Sơ Cấp



- Người sỉ nhục hoàng hậu, chết!

Trường kiếm của Vương Tiễn đột nhiên chém về phía Khổng Ngạo Thiên.

Sát khí như thực chất, ép thẳng tới chỗ Khổng Ngạo Thiên. Một kiếm vừa ra, không khí xung quanh giống như bị sóng biển phá tan, ào về hai bên.

- Định!

Khổng Ngạo Thiên quay về phía Vương Tiễn chợt nói một tiếng.

Vù!

Kể cả Vương Tiễn và kiếm thế bỗng nhiên dừng lại trên không trung.

- Sao?

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống. 

Mặt Vương Tiễn lộ vẻ hung ác gầm lớn một tiếng!

Quanh thân Vương Tiễn dâng trào rất nhiều lệ khí, ầm ầm đập vỡ tan sự cầm cố này. Loáng một cái thân hình Vương Tiễn đã có thể cử động lại.

Phía dưới, Nhâm Thử vuốt chòm râu, trong mắt loé ra một tia bất ngờ nói:

- Thuật định thân? Khổng Ngạo Thiên sao có thể có được loại pháp thuật này?

Vương Tiễn phá tan thuật định thân, lại lao về phía Khổng Ngạo Thiên.

Ánh mắt Khổng Ngạo Thiên đột nhiên hoảng hốt. Hắn không dám chậm trễ nữa.

Hắn thu quạt giấy trong tay lại, hai tay ôm một cái hét lên:

- Thiên đạo cầm cố!

Ầm!

Bên ngoài Thần giới, tất cả thiên địa đều phát sáng. Dường như chỉ trong nháy mắt, một khí tức thiên uy đè ép xuống. Vô số tu giả nhất thời biến sắc.

không gian xung quanh không ngừng phát ra những tiếng đóng băng.

Dường như trong nháy mắt, không gian xung quanh đám người Vương Tiễn, Diêm Xuyên, Tử Tử đều bị đông cứng lại.

Gần như Vương Tiễn, Diêm Xuyên, Tử Tử, Đông Phương Chính Phái đều không cử động được.

Vương Tiễn kinh ngạc cử động thân thể. Nhưng hắn không có cách nào cử động được nữa.

Vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên nhất thời tan đi. Khổng Đạo Khâu, Lý Tư đồng thời được thả ra. Nhưng hai người cũng bị cầm cố bên trong.

Tử Tử không có cách nào nhúc nhích. Nhưng Miêu Miêu trong lòng Tử Tử lại nghiêng ngó cái đầu, kinh ngạc nhìn mọi người:

- Meo, các ngươi làm sao vậy?

Phía xa, Khổng Ngạo Thiên vẫn làm động tác ôm hai tay, trên trán lấm tấm mồ hôi, rõ ràng rất vất vả.

- Ha ha ha ha, Diêm Xuyên, ta sẽ cho ngươi được toàn thây!

Khổng Ngạo Thiên cười lớn.

- Khổng Ngạo Thiên, dừng tay!

Mộng Hồng Anh kêu lên sợ hãi.

Bốn tiên nhân của Khổng gia lộ vẻ kinh ngạc.

Thiên đạo cầm cố? Đây là pháp thuật gì vậy?

Phía xa, hai mắt Nhâm Thử đột nhiên thoáng nheo lại, trong mắt loé ra một tia kinh hãi.

- Khổng Ngạo Thiên, hắn lại có thể là, hắn lại có thể là...

Nhâm Thử chỉ vào Khổng Ngạo Thiên, nhất thời mồ hôi lạnh trên trán túa ra.

Phía xa, đám người Diêm Xuyên đều bị giam giữ lại, mắt thấy sắp mặc cho Khổng Ngạo Thiên gây khó dễ.

Đang lúc này, lòng bàn tay Diêm Xuyên đột nhiên có một quan tài bằng đồng nhô lên. Đó là táng thiên đồng quan!

Vù!

Táng thiên đồng quan đột nhiên lớn lên.

Ầm!

Không gian xung quanh Diêm Xuyên giống như lớp băng mỏng, xuất hiện rất nhiều vết rạn giống như mạng nhện.

Ầm!

Diêm Xuyên nhất thời phá tan thiên đạo cầm cố.

Một phía khác. Tử Tử ôm Miêu Miêu trong lòng.

- Meo!

Miêu Miêu nhảy đến bả vai Tử Tử, nhìn xung quanh rống to một tiếng.

Vù!

Cầm cố xung quanh Tử Tử giống như băng cứng bị hòa tan. Tử Tử nhất thời hồi phục lại tự do.

Táng thiên đồng quan của Diêm Xuyên lại lớn lên ầm ầm vọt về phía Khổng Ngạo Thiên.

- Trấn thế!

Diêm Xuyên quát to một tiếng.

Khổng Ngạo Thiên nhất thời biến sắc, ngước lên trời nghênh đón táng thiên đồng quan giáng xuống.

Táng thiên đồng quan lao xuống, Khổng Ngạo Thiên bị một cự lực ầm ầm đập vào đại địa.

Ầm!

Trên mặt đất, đột nhiên đập ra một hố sâu khổng lồ.

Khổng Ngạo Thiên đang đứng vững trong hố sâu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía táng thiên đồng quan.

- Sao có thể như vậy được. Các ngươi sao có thể phá tan thiên đạo cầm cố được?

Khổng Ngạo Thiên cả kinh kêu lên.

Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn về phía Khổng Ngạo Thiên.

Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh nhíu chặt lông mày. Giờ phút này hắn từ bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay chạy ra, vẻ mặt phức tạp nhìn Khổng Ngạo Thiên và Diêm Xuyên.

- Đi!

Khổng Đạo Khâu quay về phía bốn tiên nhân nói.

- A? Gia chủ, vậy còn Khổng Ngạo Thiên kia thì làm sao bây giờ?

Bốn tiên nhân kêu lên.

- Ta nói, đi!

Khổng Đạo Khâu trầm giọng kêu lên.

- Được!

Bốn tiên nhân gật đầu một cái.

Mắt thấy Khổng Đạo Khâu sắp rời đi, Diêm Xuyên quay đầu kêu lên:

- Đứng lại!

- Khổng Đạo Khâu, ta hỏi ngươi, lúc trước mẫu thân ta tại sao lại từ bỏ cạnh tranh? Khổng Ma Kha có quyền thế nào, lại dám ép chết mẫu thân ta?

Diêm Xuyên quay về phía Khổng Đạo Khâu đang muốn rời đi kêu lên.

Giờ phút này, Diêm Xuyên dường như không còn muốn bắt Khổng Đạo Khâu nữa.

Khổng Đạo Khâu không quay đầu lại, dẫn theo bốn người tiếp tục bay xa. Nhưng trong lúc bay đi, lại truyền đến giọng nói của Khổng Đạo Khâu:

- Là vấn thiên lệnh. Lão tổ tông lấy vấn thiên lệnh làm vật trung gian để chọn ra mười người ưu tú. Năm đó Tố Tố giao vấn thiên lệnh ra, từ bỏ cạnh tranh. Khổng Ma Kha nhận được vấn thiên lệnh, nhưng lại lệnh giết mười con cháu ưu tú kia!

Nói xong, Khổng Ma Kha dẫn theo bốn tiên nhân, trong nháy mắt bắn ra xa sau đó biến mất.

Vấn thiên lệnh?

Con ngươi Diêm Xuyên đột nhiên co lại.

Phụ thân lưu ình ba di vật. Thế giới cành, khoáng sản Thượng Đế Kiếm. Ngoài ra còn có một thứ nữa. Đó chính là một Vấn thiên lệnh do mẫu thân lưu lại.

Vấn thiên lệnh rõ ràng đang ở trong tay mình. Khổng Ma Kha sao có thể có nó được? Lẽ nào trong tay của Khổng Ma Kha là vấn thiên lệnh. Còn của mẫu thân mình là giả sao?

Tâm tình Diêm Xuyên nhất thời trở nên phức tạp.

Đối với việc Khổng Đạo Khâu rời đi, hắn còn mấy để ý tới nữa. Hắn quay đầu, nhìn về phía Khổng Ngạo Thiên đang đứng dưới đại địa.

Khổng Ngạo Thiên nhìn thấy đám người Khổng Đạo Khâu rời đi, giờ phút này vẻ mặt đầy căm hận. Dù sao cũng là mình cứu bọn họ ra. Nhưng Khổng Đạo Khâu lại không để ý tới mình, dẫn theo mọi người rời đi?

- Hừ!

Khổng Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng.

Khổng Ngạo Thiên đạp không bay vút lên trời, nhìn về phía nhóm người Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên cũng chậm rãi nhìn lại.

Năm đó Diêm Xuyên hiểu rất rõ về thực lực của Khổng Ngạo Thiên. Sau chỉ mấy trăm năm này, thực lực của hắn làm sao lại tăng vọt đến trình độ như vậy?

Cho dù là một đòn của táng thiên đồng quan cũng không thể thương tổn được hắn?

Có lẽ hắn vẫn chưa đạt tới thực lực đại tiên, nhưng phải mạnh hơn so với Thiên tiên tầm thường. Năm đó trước khi Cái U Vương chết đã dùng táng thiên đồng quan đè chết một Thiên tiên.

- Quan tài rất cường đại. Hừ, Diêm Xuyên, ngày hôm nay coi như ngươi may mắn. Nhưng...

Khổng Ngạo Thiên lạnh lùng nói. Nhưng hắn mới nói được nửa câu, Diêm Xuyên lại ra tay.

Táng thiên đồng quan trong tay Diêm Xuyên lại ầm ầm nện xuống.

- Trấn thế!

Diêm Xuyên lại quát lên.

Ầm!

Táng thiên đồng quan ầm ầm nện ở trên người Khổng Ngạo Thiên.

Lần này, không xuống một phân nào. Hai bên tiếp tục giằng co với nhau.

Diêm Xuyên thao túng táng thiên đồng quan, vẻ mặt dữ tợn, Khổng Ngạo Thiên lại gian nan ngăn cản táng thiên đồng quan, mặt lộ vẻ bất khuất.

- Thiên lực hội tụ!

Khổng Ngạo Thiên quát.

- Kèn kẹt kèn kẹt!

Khổng Ngạo Thiên miễn cưỡng cản lại.

Sắc mặt Diêm Xuyên âm trầm. Bởi vì đây là lần đầu tiên táng thiên đồng quan không chiếm được ưu thế như vậy.