Ba thanh kiếm bỗng nhiên run lên, trong rung động, ba thanh trường kiếm chợt biến hình.
Ở trong mắt mọi người,, ba thanh trường kiếm chậm rãi biến thành hình người.
Ba nam nhân kiếm khí ngập trời, một mặc áo đen vàng, một áo đỏ đen, một là áo trắng.
Ba nam nhân mày kiếm mắt sáng, khắp người vòng quanh kiếm ý, đầu chân mày như có kiếm khí tùy thời bắn ra, mỗi một sợi tóc như là kiếm ý sắc bén ngưng tụ thành.
Ầm ầm!
Xung quanh đầy kiếm khí chợt nhập vào cơ thể ba người.
- Thái Đế, bái kiến chủ nhân!
- Ngọc Đế, bái kiến chủ nhân!
- Thượng Đế, bái kiến chủ nhân!
Ba người cung kính cúi đầu hướng Diêm Xuyên.
Kiếm biến thành hình người? Đệ tử của Từ Phúc lộ vẻ kinh sợ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ngọc Đế đuổi theo U Vô Tà, Kiếm Đế truy đuổi Trần Cửu, theo họ đi đô triều, chặt đứt long mạch các triều làm cảnh cáo!
Ngọc Đế, Kiếm Đế đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Vù vù!
Ngọc Đế, Kiếm Đế biến thành hai luồng sáng bắn đi.
Hóa Thê Lương chờ uy lực lôi đình của hai triều, nhưng Diêm Xuyên ra tay trước.
Hai thần kiếm chia nhau đi hai nơi, đại náo thánh đình.
Từ Phúc hưng phấn nói:
- Thiên Đế, thỉnh di giá đến Từ trang!
Diêm Xuyên gật đầu, chính lúc này, bỗng nhiên sắc mặt hắn biến nghiêm túc.
- Ủa?
Diêm Xuyên kinh ngạc không phải vì âm phủ mà là dương gian.
Dương gian, Hàm Dương.
Trong hậu cung, Diêm Xuyên và Tử Tử chính thức hành đại lễ phu thê.
Ầm ầm!
Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn đè ép tẩm cung Tử Tử, như muốn hoàn toàn hủy đi tẩm cung.
Vù vù!
Mơ hồ có một thiên trụ như có như không xông lên kiếp vân.
Ầm ầm!
kiếp vân to lớn nổ tung như bị thiên tụ xua đuổi.
Thiên trụ đó đương nhiên là thiên đạo không hoàn mỹ của Diêm Xuyên.
Dù thiên đạo không hoàn mỹ cũng đủ bỏ trời phạt rồi.
Bởi vì mệnh cách của Tử Tử là thê tử của Đạo Thần, thuộc về Đạo Thần, chỉ Đạo Thần mới có được nàng. Hiện tại Diêm Xuyên lấy thiên đạo không hoàn mỹ chứng minh thân phận của mình, Đạo Thần khác trong thiên đạo không đối đầu với hắn nữa.
Bên ngoài vây quanh nhiều người.
Bên trong tẩm cung, Diêm Xuyên và Tử Tử càng bất ngờ hơn.
Hai người nhìn nhau.
Tử Tử nằm trong ngực Diêm Xuyên, vẻ mặt hạnh phúc, thỏa mãn.
Diêm Xuyên vuốt lưng Tử Tử, lòng thầm cảm thán.
Diêm Xuyên cười hỏi:
- Lần này thì nàng không cần lo lắng gì nữa đúng không?
Mặt Tử Tử đỏ ửng:
- Ừm!
Diêm Xuyên kinh thán:
- Thê tử của Đạo Thần? Hèn chi lúc trước Khổng Ngạo Thiên muốn cướp nàng, hóa ra mệnh cách Đạo Thần mới thức tỉnh mệnh cách trong người nàng, nàng cũng là một Đạo Thần?
- Ta?
Diêm Xuyên cảm thán:
- Hơn nữa nàng là một trong mấy người đặc biệt nhất trong toàn Đạo Thần.
Tử Tử nằm trong ngực Diêm Xuyên, lật tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một cây cột màu vàng.
Tử Tử kinh ngạc hỏi:
- Đây là thiên đạo?
Diêm Xuyên cười nói:
- Đúng vậy. Còn là một thiên đạo mà ta cần nhất, không ngờ thiên đạo tự phong ấn mình. Ha ha, hiện giờ nó lại xuất hiện, đỡ cho ta tốn công sức.
Mắt Tử Tử sáng lên:
- Vậy sao?
Tử Tử nghe ra từ giọng điệu của Diêm Xuyên thì thiên đạo của nàng có thể giúp đỡ cho hắn.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Mặc dù bây giờ nàng nắm giữ nó có hạn, không thể phát huy lực lượng, nhưng ta không cần nó đối địch. Huống chi thiên đạo này không có bao nhiêu lực công kích, hơn nữa không giống thiên đạo khác chỗ nào cũng ở. Thiên đạo này chỉ có thể cố định ở một chỗ không nhúc nhích.
Tử Tử kinh ngạc hỏi:
- Cái của ta là...?
Tử Tử có hiểu một chút về thiên đạo. Thiên đạo cấu thành thiên địa, thiên đạo không đâu không ở, nếu có ai có thể điều động lực lượng thiên đạo thì thậm chí tại chỗ khác nhau cùng lúc triệu tập, nhưng cái của nàng không phải như vậy?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Thiên đạo của nàng còn có cái tên khác là 'Hoàng Tuyền lộ'.
Tử Tử kinh ngạc hỏi:
- Hoàng Tuyền lộ?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Nàng nắm giữ Hoàng Tuyền lộ thứ ba, thiên hạ quần hùng biết được thì sẽ xảy ra cuộc tranh đoạt, nhưng không sao, có ta ở thì không ai cướp nàng đi được!
Tử Tử nhu mì gật đầu, nói:
- Ừm!
Diêm Xuyên vui vẻ nói:
- Hoàng Tuyền lộ, qua vài năm nữa ta sẽ chuẩn bị xong mọi thứ, chính thức mở ra Hoàng Tuyền lộ. Hoàng Tuyền lộ mở thì Chân Long cương vực và vạn Quỷ cương vực sẽ thành một thể.
Tử Tử hơi lo lắng hỏi:
- Mở ra Hoàng Tuyền lộ có gặp nguy hiểm gì?
Diêm Xuyên cười nói:
- Không sao, lúc mở ra thì ta sẽ hết sức khai thác lãnh thổ, chờ khi cường giả thiên hạ nhận được tin, tiến đến thì mọi thứ đã muộn. Ta đã ổn định tứ phương, ai có thể tranh đoạt? Ai muốn xuyên qua Âm Dương hai giới thì phải đến chỗ nàng giao lộ phí!
Mặt Tử Tử đỏ bừng đẩy Diêm Xuyên.
Âm phủ. Vạn Quỷ cương vực.
Từ Phúc tò mò hỏi:
- Thiên Đế làm sao vậy?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Không sao, lúc trước trẫm quá bảo thủ, chắc không lâu sau quân đội của Đại Trăn thiên triều ta sẽ xuống âm phủ. U Thần, Hồn Nộ, hai thánh đình này không cần thiết tồn tại.
Mọi người mờ mịt:
- A!
…
Năm năm sau.
Chân Long cương vực. Thám tử của các đại thế lực đều phát hiện Hàm Dương có chút lạ thường.
Hàm Dương, phía đông, một chỗ phạm vi rất lớn được phong làm cấm đại Đại Trăn, do Hổ tộc quần hùng trông giữ, còn có chí tôn của Hổ tộc, Bạch Đế Thiên tọa trấn. Bất cứ người ngoài nào đều không được tới gần chỉ một ly.
Tứ phương tiêu tham mặc dù rất kinh ngạc về cấm địa này nhưng không để trong lòng. Dù sao mỗi một quốc gia đều có cấm địa của mình, nhưng mấy năm nay có nhiều quân đội của Đại Trăn tiến vào, vừa vào trong thì không có tin tức nữa.
Trong cấm địa.
Diêm Xuyên, Tử Tử, mang theo vài trọng thần đến trung tâm cấm địa. Bên ngoài vây quanh các đại quân đoàn, vô số tướng sĩ cung kính đứng, yên lặng chờ.
Quần thần kinh ngạc nhìn Tử Tử.
Diêm Xuyên khích lệ:
- Bắt đầu đi.
Tử Tử gật đầu, nói:
- Ừm!
Tử Tử nhấc chân đi tới trước một khoảng cách, hai mắt khép lại, giang hai tay ra.
Quần thần chờ đợi, Diêm Xuyên cũng kiên nhẫn chờ.
Vèo!
Bỗng nhiên lấy Tử Tử làm trung tâm xung quanh nổi lên cuồng phong. Cuồng phong tàn phá, nháy mắt thổi bốn phương tám hướng, thậm chí thổi hướng các góc Hàm Dương.
Phút chốc tứ phương Hàm Dương nổi gió, các thám tử kinh sợ nhìn hướng cấm địa, lao tới cấm địa.
Ầm!
Ầm!
Do Bạch Đế Thiên đích thân tọa trấn, thám tử của các quốc lao đến đều bị đánh văng ra ngoài.
Ầm ầm!
Bên trong cấm địa, mặt đất nứt rạn, có khe nứt lớn toát ra vô số âm khí bay lên trời.