Tiên Quốc Đại Đế

Chương 691: Tinh La Kỳ Quán



Vạn Quỷ cương vực. Lý La thành, Tinh La Kỳ quán.

Tinh La Kỳ quán là một kỳ quán kiểu lớn, xung quanh điêu khắc hoa văn, hoàn cảnh cực kỳ ưu nhã. Trong các đình có bàn cờ, để một số người thích kỳ đạo đến chơi cơ.

Quán còn thiết kế nhiều bàn cược, khiến mọi người đặt cược một vài kỳ thủ thắng thua.

Trong đại sảnh của Tinh La Kỳ quán.

Một nữ nhân đang ngồi uống trà.

Mặt bên trái của nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, nhưng nửa bên phải có một vết sẹo rất dài, vết sẹo ảnh hưởng toàn mỹ quan, trông hơi dữ tợn.

Nữ nhân ngồi trên ghế uống trà, nhìn một bức tranh treo trên tường, ngơ ngác ngồi.

Người trong tranh là đệ nhị quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình, Dịch Phong.

Ngoài đại sảnh có một nha hoàn chạy tới, sốt ruột nói:

- Chủ quán, chủ quán, nguy rồi, có người đến đá quán!

Nha hoàn tiến vào, nữ nhân lật tay khiến bức tranh lật úp vào tường, dường như nàng chỉ muốn một mình ngắm bức tranh này.

Nữ nhân nét mặt sa sầm:

- Có chuyện gì?

Nha hoàn kia sốt ruột nói:

- Không biết nữa, bắt đầu từ ba ngày trước có một kỳ thủ cực kỳ lợi hại cứ luôn thắng, không lâu trước đó còn cuồng vọng một chọi mười. Toàn Tinh La Kỳ quán xôn xao lên, mấy kỳ thủ khác không chơi nữa, đều nhìn nam nhân kia chơi cờ.

Nữ nhân trừng mắt, bật dậy:

- Một chọi mười? Là ai dám tới Tinh La Kỳ quán của ta gây chuyện?

Nha hoàn nói:

- Không biết, người này thắng cờ không lấy tiên thạch, tất cả lại bỏ vào ván cờ mới, nói là nếu ai có thể thắng hắn thì toàn bộ tiên thạch đều thuộc về người đó. Nhưng không ai thắng được, hắn luôn thắng trận!

- A?

Nha hoàn nói nhanh:

- Đúng rồi, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh đều đến. Họ biết có người đến đá quán nên sớm chạy tới, hai vị kỳ thánh thật nhiệt tình với chủ quán.

Nữ nhân nói:

- Hừ! Nhiệt tình? Họ đến kệ họ, đi, chúng ta đi xem!



Lý La thành, Tinh La Kỳ quán.

Trong một sơn cốc hiện tại tụ tập nhiều kỳ thủ.

Bởi vì bắt đầu từ ba ngày trước một kỳ thủ cường đại tới. Kỳ thủ này đặt cờ rất nhanh, thắng cũng nhanh, tổng cộng chơi sáu mươi bàn cờ nhưng chưa bao giờ nhất bại.

Tinh La Kỳ quán chia kỳ thủ làm mười đẳng cấp, từ cấp thấp nhất cấp bắt đầu, phải khiêu chiến từng bậc đến cuối cùng mới có thể đấu với kỳ vương mạnh nhất.

Nhưng người này một đường giết tới, hiện tại đã đấu với kỳ vương mạnh nhất.

Hơn nữa những kỳ vương mạnh nhất ở trước mặt người này liên tục bìa lui, không chịu nổi một kích.

Kỳ thủ khác đánh cờ tại Tinh La Kỳ quán đều ngừng lại, vây quanh xem người nọ chơi kệ.

- Mau, sư đệ, bên này!

Mọi người hò hét, sơn cốc đã vây quanh mấy trăm người, tin tức nhanh chóng truyền bốn phương. Lý La thành tụ tập ngày càng nhiều cao thủ kỳ đạo đến xem náo nhiệt.

Chỉ thấy ở chỗ trung tâm nhất, một nam nhân mặc áo trắng ngồi ngay ngắn, trước mặt bày mười bàn cờ vây.

Trong mười bàn cờ vây đều có mười kỳ thủ đánh cờ với y.

Cạch!

Cạch!

Mười chỗ đặt cờ.

Nam nhân mặc áo trắng cười đặt xuống từng quân đen, dường như không cần suy nghĩ.

Nhanh, cực nhanh!

Nam nhân mặc áo trắng không phải ai khác, chính là đệ nhị quân đoàn trưởng của Đại Trăn thánh đình, Dịch Phong!

Dịch Phong không ngừng đặt quân cờ, không hề suy nghĩ, đối thủ mười bàn cờ thì vắt óc suy tư.

Một người đứng xem giật mình kêu lên:

- Không phải chứ. Sư huynh, ngươi nói với ta là có kẻ một chọi mười, ta còn tưởng là quyết đấu kỳ thủ nhất cấp, làm sao có thể? Mười người kia...?

- Mười người đều là đỉnh cấp kỳ thủ, trong đó có năm kỳ vương trấn Tinh La Kỳ quán.

- Kỳ vương trấn quán?

- Một chọi mười mà vẫn nhàn nhã, người này biến thái quá.

- Ui! Từ khi nào Lý La thành xuất hiện kỳ thủ mạnh như thế?

- Đúng vậy. Kỳ lực này có lẽ chỉ có chủ quán Trần Phi Thiên, hoặc là Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh mới so sánh được.

- Trần Phi Thiên, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh?

............

......

...

Mọi người kinh thán.

- Nhìn thấy không? Sau lưng người này chất một đống khế thư.

Mọi người nhìn sang, thấy sau lưng Dịch Phong có hai tên thuộc hạ, bên cạnh bày đầy giấy tờ.

- Đó là gì?

- Là những thứ người này thắng trong ba ngày qua. Tinh La Kỳ quán có mở cá cược, người này vừa thắng vừa đặt cược mình thắng, lấy một viên hạ phẩm linh thạch thắng tới bây giờ gần như đã thắng một nửa Tinh La Kỳ quán.

- Cái gì? Một viên hạ phẩm linh thạch mà thắng nhiều như vậy?

- Đúng vậy. Hơn nữa ván cược không cho phép người khác đặt, chỉ có hắn và Tinh La Kỳ quán cược với nhau. Tinh La Kỳ quán một đường thua, lần này là một chọi mười, nếu bị thua thì có lẽ Tinh La Kỳ quán không còn tiên thạch để cược.

- Thắng cược toàn Tinh La Kỳ quán? Ui chà!

............

......

...

Xung quanh vang tiếng kinh thán, ai náy kinh ngạc nhìn Dịch Phong.

Dịch Phong không để ý, tay không ngừng đặt cờ, mười kỳ vương phía đối diện nôn nóng bất an.

Dịch Phong mỉm cười.

- Tránh ra, tránh ra, Lý La kỳ thánh đến!

- Tránh ra, tránh ra, Thiên Nguyên kỳ thánh đến!

Trong đám người vang tiếng quát.

Đám người nhường đường, có hai nam nhân phàm nhân bộ dạng năm, sáu chục tuổi đi tới. Một người có mái tóc đỏ, một người có mái tóc vàng.

Mọi người nhìn hướng nam nhân tóc đỏ, kêu lên:

- Kính chào Lý La kỳ thánh!

Mọi người nhìn hướng nam nhân tóc vàng, kêu lên:

- Kính chào Thiên Nguyên kỳ thánh!

Hai người không quá đẹp trai nhưng rất có khí thế.

Một đệ tử nói với Lý La kỳ thánh:

- Sư phụ, chính là tiểu tử kia, tiểu tử đó muốn đá quán Tinh La Kỳ quán!

Thiên Nguyên kỳ thánh nhíu mày hỏi:

- Lý La, ngươi đến làm gì?

Lý La kỳ thánh la lên:

- Hừ! Tinh La Kỳ quán của Phi Thiên xảy ra chuyện, sao ta có thể ngồi nhìn?

Thiên Nguyên kỳ thánh nhíu mày nói:

- Tinh La Kỳ quán của Phi Thiên xảy ra chuyện mắc mớ gì ngươi? Có ta được rồi. Tóc đỏ như mào gà, không phải Phi Thiên sớm nói không thích ngươi sao? Đừng tự mình đa tình!

Lý La kỳ thánh phản bác:

- Hừ! Là ngươi tự mình đa tình thì có! Kim mao sư tử? Ha ha, cũng không soi gương, chỉ bằng ngươi cũng muốn cưới Phi Thiên?

Hai kỳ thánh trừng nhau, hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Hai kỳ thánh nghiêng đầu đi.

Mọi người nhìn tình hình này, không quá để ý. Hai - Có chuyện gì? Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh cực kỳ ái mộ Trần Phi Thiên, tranh chấp với nhau nhiều năm. Dù trên mặt Trần Phi Thiên có vết sẹo nhưng dường như hai người không để ý bề ngoài.

Hôm nay cũng vậy, Lý La kỳ thánh, Thiên Nguyên kỳ thánh nghe nói có người đến Tinh La Kỳ quán đá quán liền bỏ hết công chuyện chạy tới.

Hai người chửi nhau xong nhìn hướng bàn cờ.

Bên cạnh một trọng tài la lên:

- Kỳ vương Trần Đào Ngọc bỏ cờ nhận thua!

Xung quanh vang tiếng khẽ thở dài:

- Ài!

Dịch Phong lại đặt một quân cờ, kỳ vương ngồi đối diện gã mặt đỏ rực. Kỳ vương nhìn quân cờ đặt xuống, dường như nghẹn thật lâu, phun ngụm máu.

- Phụt.

- Ui, chơi cờ có thể làm người ta hộc máu?

Trong lúc đám đông bàn tán thì kỳ vương đó cười khổ bỏ cờ chịu thua.

- Kỳ vương Vương Duẫn bỏ cờ nhận thua!

Mọi người ngừng hít thở.

- Kỳ vương Chu Vận Thế bỏ cờ nhận thua!