Đầu ngón tay Diêm Xuyên cương thi dính chặt vào trán của Kim Chúc Thú.
Ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ vang lên, Kim Chúc Thú run bần vật, vùng vẫy.
Bùm bùm bùm!
Người Kim Chúc Thú run lên, mềm nhũn.
Diêm Xuyên cương thi lộ nụ lạnh lùng cười:
- Ý thức rốt cuộc bị trẫm phá hủy!
Két!
Diêm Xuyên cương thi lấy ra một Táng Thiên Đồng Quan, mở nắp quan tài.
Bên trong Táng Thiên Đồng Quan liếc mắt thấy có vô số tinh thần vòng quanh.
Mơ hồ thấy chỗ trung tâm các tinh thần hình như có một con mắt to bềnh bồng trong quan tài.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Tất cả cất giữ đại thế giới của trẫm đều chứa trong Táng Thiên Đồng Quan mà vẫn không ai phát hiện, Kim Chúc Thú, ngươi tựu phụ trách đóng giữ Táng Thiên Đồng Quan đi! Đợi trẫm lại uẩn dục ý thức mới của ngươi!
Kim Chúc Thú chậm rãi bỏ Kim Chúc Thú vào trong Táng Thiên Đồng Quan.
Vù vù vù!
Kim Chúc Thú rớt vào trời sao, chậm rãi bay tới gần con mắt to.
Đó là một con mắt màu vàng, con ngươi đỏ.
Mắt vàng chớp chớp nhìn Kim Chúc Thú bay tới. Thân thể Kim Chúc Thú nhanh chóng bị ý niệm con mắt vàng bày ra chữ 'đại'.
Con mắt chớp chớp rồi từ từ khép lại, biến mất trong trời sao ở Táng Thiên Đồng Quan.
…
Dương gian, Đông Ngoại Châu, Chân Long cương vực.
Một thác nước lớn đổ rào rào xuống, dưới thác nước có một đá ngầm to lớn.
Quỷ Cốc Tử nhắm mắt lại, mắt đổ mồ hôi lạnh, hình như trong đầu có ma niệm liên tục vang lên.
- Ha ha ha ha ha ha! Quỷ Cốc Tử, năm đó ngươi kiêu ngạo như thế nào, vậy mà bây giờ cam nguyện làm thần?
- Quỷ Cốc Tử, năm đó tại đại thế giới ngơi bái môn hạ vào Bách Hoàng, Bách Ế, Doanh, cũng chính là Diêm Xuyên hiện giờ, hắn không là gì cả. Năm đó tại Đại Tần, nếu không có ngươi hỗ trợ thì Doanh làm sao trở thành Thiên Đế được?
- Ha ha ha ha ha ha! Quỷ Cốc Tử, năm đó Doanh kêu ngươi là tiên sinh, hết mực tôn kính ngươi, nhưng bây giờ thì sao?
- Năm đó tại Đại Tần, ngươi cùng Doanh ngang hàng, nhiều thần tử Đại Tần đều là môn sinh của ngươi, bây giờ thì sao?
- Một thần tử bình thường, ngươi chỉ là một thần tử bình thường!
- Quỷ Cốc Tử, lúc bái vào môn hạ của Bách Hoàng, chí nguyện to lớn của ngươi đâu? Ngươi không phải trợ giúp Doanh Thoát mà là vì chính ngươi muốn Thoát!
- Năm đó Doanh chết ngươi lại còn tuẫn táng vì hắn? Quỷ Cốc Tử, ngươi chính là Quỷ Cốc Tử!
- Quỷ Cốc Tử, là môn hạ của Bách Hoàng, ngươi được truyền thừa bao nhiêu? Tu phong thủy, tu vận, ngươi đều là mạnh nhất trong số môn hạ của Bách Hoàng, ngươi có thể Thoát, tại sao muốn làm con chó giữ nhà cho Bách Ế?
- Quỷ Cốc Tử, ha ha ha ha, ta đã trở về!
................
........
....
Quỷ Cốc Tử ướt đẫm mồ hôi trán, đánh rùng mình, tỉnh táo lại.
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Quỷ Cốc Tử thở hồng hộc, mắt lóe tia nghi hoặc.
Chính lúc này, bên bờ không xa xuất hiện một người.
Có một bóng người hơi lo lắng nói:
- Quỷ Cốc Tử tiên sinh!
Quỷ Cốc Tử nhìn lại.
Quỷ Cốc Tử nhíu mày hỏi:
- Lý Tư?
Lý Tư bay nhanh tới đá ngầm, biểu tình phức tạp.
Lý Tư trầm giọng nói:
- Tiên sinh, có chuyện đè nén trong lòng ta lâu nay, ta tra xét đã lâu vẫn không có kết quả, nhưng giờ nghĩ lại quyết định nói cho ngươi.
Quỷ Cốc Tử nhìn hướng Lý Tư:
- A?
Lý Tư nhíu mày nói:
- Tiên sinh, ngày xưa Đại Tần tuẫn táng theo Thiên Đế, chúng ta chuyển thế luân hồi nhiều lần, trong vòng luân hồi ta có đại địch nhân, có một kiếp ta trở thành Soán Mệnh Sư tính ra, trong lòng thấp thỏm lo âu, để thư lại cho đời sau. Hồi phục ký ức kiếp thứ nhất rồi ta luôn nghĩ rất nhiều dù sao diện mạo của đại địch này quá....
Lý Tư biểu tình phức tạp nói:
- Đại địch đó hình như phá hỏng thánh vương hồi phục ký ức, rất nhiều kiếp đều có bóng dáng của hắn.
Hình như Quỷ Cốc Tử nhận ra điều gì, hỏi:
- Diện mạo? Là ai?
Lý Tư nhìn Quỷ Cốc Tử, im lặng hồi lâu sau hít sâu, nói:
- Diện mạo của đại địch đó giống hệt ngươi.
Quỷ Cốc Tử nhướng mày nói:
- Ta sao?
Lý Tư nhíu mày nói:
- Đúng vậy. Cho nên ta mới cho rằng mình nghĩ nhiều, dù sao, tiên sinh không có khả năng hại thánh vương. Nhưng, ta triển chuyển phản trắc nhiều lần, vẫn là kết quả cũ. Gần đây trong lòng ta thấy bất an, cảm giác giống trong luân hồi gặp phá hư. Tiên sinh, ngươi có biết ta khá mẫn cảm với nguy cơ, bởi vậy hôm nay đến nói cho ngươi nghe.
Quỷ Cốc Tử biểu tình phức tạp.
Quỷ Cốc Tử bỗng ngửa đầu, im lặng.
- Ha ha ha ha ha ha!
Quỷ Cốc Tử lộ nụ cười khổ nói:
- Rốt cuộc ngươi vẫn trốn ra.
Lý Tư khó hiểu hỏi:
- A?
Quỷ Cốc Tử lắc đầu.
Quỷ Cốc Tử biểu tình nghiêm túc nhìn Lý Tư.
Quỷ Cốc Tử biểu tình nghiêm túc nói:
- Lý thừa tướng, ngươi cảm giác không sai, mấy năm nay ta cũng là tâm thần không yên, ta không thể che giấu nữa. Đề phòng vạn nhất, ta nói cho ngươi biết ngay, phòng ngừa có biến. Hy vọng ngươi chú tâm lắng nghe, có lẽ đây là đại tai của Đại Trăn thánh đình!
Lý Tư biến sắc mặt nói:
- A?
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói:
- Ta bây giờ thật ra không hoàn toàn là ta, Ta là Quỷ Cốc Tử, nhưng còn có một tà ác Quỷ Cốc Tử!
- Cái gì?
Quỷ Cốc Tử nhíu mày nói:
- Ở đại thế giới tâm tính của ta không như thế này. Năm đó ta vì càng tiến một bước, đề cao tâm tình, ta đã chém hắc ám tâm ly ra một hắc ám Quỷ Cốc Tử.
- Hắc ám Quỷ Cốc Tử?
Quỷ Cốc Tử nhíu mày nói:
- Đúng vậy. Ta và hắc ám Quỷ Cốc Tử vốn là một thể, cộng hưởng sinh mệnh, ai cũng không giết được ai. Nhưng năm đó hắc ám Quỷ Cốc Tử muốn ảnh hưởng ta, đồng thời hắn lại nắm giữ lực lượng cường đại. Vì thiên địa, ta phong ấn hắc ám Quỷ Cốc Tử lại.
Lý Tư kiên nhẫn lắng nghe:
- Ừm!
Sắc mặt của Quỷ Cốc Tử ngày càng khó xem:
- Chắc là bởi vì lúc xưa chúng ta tuẫn táng cùng Thiên Đế, hắn tốn ra khỏi phong ấn của ta, có lẽ bây giờ hắc ám Quỷ Cốc Tử càng mạnh hơn. Ta cảm thấy hắc ám Quỷ Cốc Tử đang tìm ta.