- Ngươi có nhận hay là không? Nếu như ngươi nhận thì mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Nếu ngươi không nhận, hôm nay qua đi, nhân tâm của nhóm người này sẽ tan rã hết!
Mọi người bỗng nhìn chằm chằm vào Ngô Thiên thánh nhân.
Đúng vậy, hôm nay đám người vực chủ của cương vực tới đây chính là vì khiến Ngô Thiên thánh nhân dẫn dắt mọi người nhổ đi cái gai Đại Chu thiên đình nguy hiểm.
Vốn mọi người chỉ là bàn bạc, sao chớp mắt biến thành chính thức đối địch?
Hôm nay tụ tập các đại cường giả gần hai mươi cương vực của tướng lĩnh, tình hình như vậy thật là rất hiếm có.
Trong phút chốc, chuyện Diêm Xuyên giết chết Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc đã không còn là tiêu điểm. Quan trọng là thái độ của Ngô Thiên thánh nhân, gã có muốn mang theo đám người đi tiêu diệt Đại Chu thiên đình hay không.
Chiến thư của Võ Chiếu đã quăng vào mặt, nếu bây giờ Ngô Thiên thánh nhân còn lùi bước thì sẽ không ai muốn ủng hộ Ngô Thiên thánh nhân nữa.
Giờ phút này Ngô Thiên thánh nhân nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.
Mặc dù Ngô Thiên thánh nhân không sợ Võ Chiếu nhưng từ trong lòng gã không muốn đụng độ. Ngô Thiên thánh nhân vốn định chủ yếu là đàm phán, phân rõ giới hạn cương vực.
Ngô Thiên thánh nhân không ngờ rằng chiến thư của Võ Chiếu đưa ra trực tiếp như vậy.
Chiến? Hay là đàm hòa? Không, hiện tại đã không thể đàm hòa. Võ Chiếu muốn cùng Ngô Thiên thánh nhân quyết chiến thắng bại, quyết định nơi chốn cuối cùng cho toàn Tây Ngoại Châu.
Ngô Thiên thánh nhân không muốn đấu, bởi vì gã cảm thấy Đại Chu thiên đình rất tà môn, dường như trong Đại Chu thiên đình ẩn chứa thứ gì đó gã không thể nhìn thấu.
Cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng nếu không đấu thì quần hùng xung quanh sẽ không ủng hộ cho Ngô Thiên thánh nhân nữa, chuyện sẽ như Diêm Xuyên đã nói, nhân tâm tan rã.
Đệ nhất thánh nhân sẽ biến thành thánh nhân bất lực không có sức hiệu triệu quần hùng.
So sánh với việc này thì chuyện Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc không tính là gì, dù sao Ngô Thiên thánh nhân có rất nhiều ngoại tôn, hậu duệ.
- Ngô Thiên thánh nhân, chiến đi!
- Ngô Thiên thánh nhân, chúng ta đều ủng hộ ngươi!
- Đại Chu thiên đình khinh người quá đáng, hôm nay cả đám chúng ta đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Hôm nay nếu không ứng chiến thì sau này Võ Chiếu sẽ ép sát gắt gao!
- Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu có dã tâm rất lớn, lần này chúng ta đồng tâm hiệp lực, sau này sẽ bị Võ Chiếu tiêu diệt từng bộ phận!
- Ngô Thiên thánh nhân!
................
............
....
Đám vực chủ của cương vực đều xin lệnh, muốn một hơi tiêu diệt Đại Chu thiên đình.
Đại Chu thiên đình có thể quá hung hãn, có sự xâm lược cực mạnh, phải mau chóng bứt đi.
Liên minh hai mươi cương vực toàn Tây Ngoại Châu không lẽ đấu không phải một mình Võ Chiếu Đại Chu thiên đình sao? Chỗ này thậm chí còn có đệ nhất thánh nhân!
Vô số vực chủ của cương vực tâm tình dâng trào. Ngô Thiên thánh nhân nhìn đám người xung quanh.
Trong lòng Ngô Thiên thánh nhân cũng kiên định hơn.
Ngô Thiên thánh nhân quát khẽ:
- Tốt!
Mọi người yên tĩnh lại.
Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Nếu Võ Chiếu đã nóng lòng muốn chết thì không thể trách bản tôn. Hỡi các vực chủ của cương vực, cùng bản tôn đi Lạc Dương, gặp gỡ Võ Chiếu!
vực chủ của cương vực hưng phấn nói:
- Nào dám không tuân mệnh!
Mặc Vũ Hề nhìn Diêm Xuyên, mắt lóe tia lo lắng. Diêm Xuyên nhìn Ngô Thiên thánh nhân, khóe môi cong lên nụ cười nhạt. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu.
Diêm Xuyên ném thánh chỉ của Võ Chiếu ra:
- Ngô Thiên thánh nhân, đây là chiến thư, ngươi hãy cầm lấy!
Bộp!
Ngô Thiên thánh nhân vươn tay đỡ lấy.
Ánh mắt Ngô Thiên thánh nhân như thiên uy nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên vẫn không sợ, hình như sẵn sàng đối chiến với Ngô Thiên thánh nhân.
Ngô Thiên thánh nhân nói:
- Hai binh giao chiến không chém sứ giả, nhưng ngươi thật đáng giận. Bản tôn thật sự không có cách nào khoan dung các ngươi, cho nên các ngươi hãy ở lại đây chờ khi bản tôn hủy diệt Lạc Dương rồi sẽ xử lý các ngươi!
Ngô Thiên thánh nhân nói xong vung tay lên, khống chế tạo hóa chi đỉnh to lớn nằm bên trên công đức vân hải.
Ầm ầm ầm!
Tạo hóa chi đỉnh bỗng tỏa ánh sáng xanh rực rỡ, phút chốc từ tạo hóa chi đỉnh trấn vô số công đức, hình thành từng cây cột to lớn bao vây Diêm Xuyên, hình thành khu vực như lồng giam.
Ầm ầm ầm!
Xung quanh lồng giam không trung chợt co rụt lại, trong khoảnh khắc vặn vẹo.
- Đây là một tân không gian? Chúng ta bị nhốt lại?
Bên ngoài, Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Đây là không gian bản tôn mở ra, mặc dù nhìn như các ngươi ngay trước mắt nhưng các ngươi đã vào một tân không gian. Tại đây các ngươi không thể điều động một chút lực lượng thiên đạo, trừ phi có được đại đạo của riêng mình, nếu không thì vĩnh viễn đừng mơ ra được!
Mặt Diêm Xuyên vặn vẹo nói:
- Ngô Thiên thánh nhân, ngươi muốn không chết không ngừng sao?
Ngô Thiên thánh nhân lạnh lùng nói:
- Không chết không ngừng? Ngươi còn chưa xứng!
Nụ cười của Diêm Xuyên càng dữ tợn hơn.
Ngô Thiên thánh nhân hét to một tiếng:
- Hỡi đệ tử thánh địa, toàn bộ canh giữ tại đây. Tổ Tiên các cương vực đi cùng ta!
Đám người cường giả hét to một tiếng:
- Tốt!
Ầm ầm ầm!
Ngô Thiên thánh nhân mang theo một trăm bóng người nhanh chóng bay lên trời, vọt nhanh hướng đông bắc.
Ngô Thiên thánh nhân mang theo một trăm Tổ Tiên xông hướng Lạc Dương.
Ầm ầm ầm!
Chớp mắt một đám người không còn bóng dáng.
Sau lưng Diêm Xuyên, đám người mới chiêu tới hoàn toàn biến sắc mặt.
Tiêu rồi, thật sự xong đời. Diêm Xuyên là đối tượng Ngô Thiên thánh nhân muốn giết? Lại còn bị nhốt tại đây, chết chắc rồi!
Đa số người biến sắc mặt, nhưng đám người được Doãn Hận Thiên chiêu đến dù gì không phải hạng thiếu não.
Bỗng có người phát hiện Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên không chút lo lắng.
Miêu Miêu không vội vã, nhảy lên vai của Diêm Xuyên, hỏi:
- Meo! Diêm Xuyên, bây giờ ngươi nên làm cái gì?
Mặc Vũ Hề nhìn Diêm Xuyên, sốt ruột nói:
- Nếu như Võ Chiếu không thể chặn được Ngô Thiên thánh nhân thì làm sao đây? Còn có trăm Tổ Tiên nữa, đây chính là Tổ Tiên!
Diêm Xuyên cười nói:
- A! Nếu không có hùng tâm nghênh chiến thiên hạ thì không xứng thành tựu 9Diêm Xuyên!
Mặc Vũ Hề trầm giọng hỏi:
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì?
Ánh mắt của Diêm Xuyên lạnh băng nói:
- Hết thảy chỉ mới vừa bắt đầu, chờ đi, lại chờ thêm chút nữa.
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Chờ đợi tới ba ngày trời.
Khi ngày thứ ba đến.
Tây Ngoại Châu, Đại Chu thiên đình, Lạc Dương.
Trên bầu trời Lạc Dương, vô số khí vận lăn cuồn cuộn, ánh sang vàng chiếu rọi khắp nơi, bên dưới là triều đình Đại Chu thiên đình, Thái Cực điện!
Đằng trước Thái Cực điện.
Võ Chiếu mặc long bào đứng trên quảng trường của Thái Cực điện.
Sau lưng Võ Chiếu là đám quan viên Đại Chu thiên đình, cường giả, Tổ Long, Thái Bình công chúa vân vân. Vô số tinh anh mạnh nhất Đại Chu thiên đình đều tụ tập lại.
Xung quanh có nhiều quân đội sẵn sàng chiến đấu, toàn Lạc Dương ở trong trạng tái cảnh giác toàn diệt.