Tiên Quốc Đại Đế

Chương 870: Quần Hùng Tụ



Đó là Thiên Cơ Tông, mới rồi nơi này chính là Thiên Cơ Tông, thế nhưng bị Diêm Xuyên biến thành như vậy? Được gọi là danh chấn Trung Ương cương vực thể nhưng Diêm Xuyên chỉ lật tay thì Thiên Cơ Tông đã nổ tung.

Yêu Thiên Thương nhanh nhẩu nói:

- Diêm đế, sao ngươi làm được? Còn tinh nguyên kia cũng bị ngươi làm cho nổ? Sao ngươi làm được vậy?

Diêm Xuyên không nói nhiều:

- Cơ duyên xảo hợp.

Triệu A Phòng nhíu mày nói:

- Thiên Cơ Tử đã chết?

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Chắc là chưa, lão già này gian xảo lắm.

Miêu Miêu khó chịu nói:

- Meo! Tên xấu xa trốn rồi? Hừ, chạy nhanh thật!

Triệu A Phòng cười nói:

- Ta nghĩ bây giờ chắc Thiên Cơ Tử hối hận muốn chết. Trận pháp của Thiên Cơ Tông bị hủy chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là tinh nguyên bị chàng làm nổ.

Diêm Xuyên định nói cái gì.

Phía xa có tiếng rồng ngâm vang lên:

- Grao!

Mọi người quay đầu nhìn lại.

Doãn Hận Thiên kinh ngạc nói:

- Thất Sát?

Miêu Miêu nghi hoặc hỏi:

- Meo! Không phải Thất Sát hộ pháp cho Bạch Khởi sao?

Thiên Cơ Tông nổ tung, tiếng nổ vang khắp Trung Ương cương vực.

Tại sát nghiệt chiến trường cũng truyền đến tiếng động đất.

Ầm ầm ầm ầm!

Mặt đất mấp máy.

Công Dương Tử nhướng mày.

Công Dương Tiên hơi biến sắc mặt nói:

- Gia chủ, tiếng nổ này có phải là cái gọi là cự bảo không?

Công Dương Tử nói nhanh:

- Mau, đi!

- Tuân lệnh!

Mọi người vừa mới chuẩn bị bước đi.

Phía xa, sát nghiệt chiến trường cũng vang tiếng nổ điếc tai.

Két két két két két két két két két!

Hình như là tiếng mặt đất nức ra.

Đột nhiên, vô tận hắc khí xông lên trời.

Ầm ầm ầm ầm!

Dường như có lực hút mạnh mẽ hấp thu sự sống bốn phía.

Xung quanh vô số thực vật nháy mắt héo tàn, đất cũng rạn nứt, nước bốc hơi. Mặt đất đang nhanh chóng biến thành sa mạc.

Rào rào rào rào!

Từ bên ngoài sát nghiệt chiến trường, mặt đất bốn phía liên tục thành cát, sa mạc to lớn bỗng nhiên hình thành, hơn nữa khuếch tán bốn phương tám hướng.

Nơi Công Dương Tử ở cũng mau chóng biến thành sa mạc.

Công Dương Tử biến sắc mặt nói:

- Sa hóa? Bên dưới sát nghiệt chiến trường có thứ gì?

- Cái gì?

Mọi người ngẩn ra, sau đó lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Công Dương Bôn Lôi kích động nói:

- Gia chủ, có phải là cự bảo đó không?

Công Dương Tiên đứng một bên xen lời:

- Rất có thể, ta đã ngửi được mùi báu vật!

Công Dương Tử cũng làm vẻ mặt vui sướng:

- Báu vật ở ngay đây sao?

Dù gì mọi người cách báu vật không xa, mắt họ biến cuồng nhiệt.

Nhưng trong khoảnh khắc.

Vù vù vù vù!

Có hắc phong đột nhiên cuốn sạch tứ phương, bên trong hắc phong có một người áo đen đứng, xung quanh là nhiều Thiên Ma bay múa khắp nơi.

Một thanh âm hưng phấn nói:

- Khục khục khục khục khục, thì ra tin đồn là thật, sát nghiệt chiến trường quả nhiên có cự bảo, người phát tán tin tức đúng là người tốt, khục khục khục khục khục!

Mặt Công Dương Tiên đông cứng:

- Bách Ác Lão Ma?

Vù vù vù vù!

Lại có lốc xoáy thổi qua, Thiên Ma bốn phía tán đi.

Giữa không trung, một nam nhân mặc áo trắng lạnh lùng nhìn sát nghiệt chiến trường.

Nam nhân áo trắng trầm giọng nói:

- May là ta khá rảnh rỗi, theo tin đồn lại đây điều tra, quả nhiên là có thứ gì. Rốt cuộc là ai tung tin?

Công Dương Bôn Lôi nói:

- Đông Phương Bất Bại?

Vù vù vù vù!

Vù vù vù vù!

Từng bóng người từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, không ngừng cảm thán người phát ra tin tức.

Công Dương Tiên sắc mặt khó xem nói:

- Tại sao nhiều người đến như vậy? Sao họ tới nhanh quá vậy?

Một đệ tử của Công Dương gia nói:

- Lão tổ tông, hình như, hình như là chúng ta lan truyền ra ngoài...

đám người Công Dương gia không biết nên nói cái gì:

- …

Công Dương Tiên khóc không ra nước mắt nói:

- Nhưng chúng ta thật sự không ngờ ở bên dưới thật sự có thứ kia!

Công Dương Tử cũng rất buồn bực, mặt đen như than.



Vù vù vù vù!

Vù vù vù vù!

Từng bóng người nhanh chóng tụ tập ở bên ngoài sát nghiệt chiến trường.

Ngày càng nhiều cường giả tụ lại, như đã hẹn nhau rồi, gần như đến cùng lúc.

Các cường giả nhìn nhau, đều nhíu mày.

Khi Công Dương Tử chạy tới gần thì đám đệ tử của Công Dương gia đều lộ vẻ mặt đau khổ.

Vốn nên là mình cùng Bạch Khởi tranh đoạt, nhưng bởi vì mệnh lệnh của gia chủ dẫn đến nhiều cường giả như vậy, giờ làm sao tranh đoạt?

Trong mắt Công Dương Tử ít nhất Bách Ác Lão Ma, Đông Phương Bất Bại là khó gặm.

Ngày xưa Bách Ác Lão Ma xuất thế, chính là Tây Môn thánh nhân cũng không làm gì được.

Còn có Đông Phương Bất Bại.

Dù Công Dương Tử không biết chi tiết nhưng tư liệu biểu hiện cho tới nay Đông Phương Bất Bại chiến đấu chưa từng thua một lần.

Rồi còn đám Tổ Tiên xung quanh.

- Grao!

- Grao!

- Grao!

Man Long, Long Ngũ, Đại Hỏa trừng mọi người.

Bên kia, hình như Bạch Khởi biết thời gian có hạn, bỗng điên cuồng hút Hồng Liên nghiệp hỏa.

Ầm ầm ầm ầm!

Hồng Liên nghiệp hỏa cuồn cuộn ùa vào thân thể Bạch Khởi.

Quanh thân Bạch Khởi bỗng toát ra vô số tiểu Hồng Liên vòng quanh.

Ầm ầm ầm ầm!

Trên bầu trời, kiếp vân dày đặc đánh hướng Bạch Khởi.

Bạch Khởi ngửa đầu trên bầu trời hú dài:

- Grao!

Bạch Khởi đạp bước vọt vào trong kiếp vân.

- Giết!

Ầm ầm ầm ầm!

Kiếp vân nổ tung.

Bạch Khởi đứng ở chính giữa, lạnh lùng nhìn mọi người xung quanh.

Bách Ác Lão Ma trầm giọng nói:

- Sát khí thật lớn.

Quanh thân Bách Ác Lão Ma có vô số Thiên Ma bay lượn vòng, nhưng khi mấy Thiên Ma bay tới gần Bạch Khởi lại kiềm không được lùi ra sau. Sát khí của Bạch Khởi khiến Thiên Ma cũng lộ ra ánh mắt sợ hãi.

Két két két két két két két két két!

Mặt đất vẫn đang mau chóng sa hóa, khuếch trương bốn phương tám hướng.

Mọi người nhìn mặt đất.

Trên mặt đất có tám khe nứt giao nhau, bên trong phát ra tiếng 'ục ục ục' trầm đục.

Là tám khe nứt này mạnh mẽ hút sự sống bốn phía dẫn đến mặt đất mau chóng sa hóa.

Điểm giao nhau giữa tám khe nứt có một đóa huyết sắc liên hoa cực kỳ tinh xảo. Liên hoa không ngừng vươn dây leo bịt khe nứt, dần dần, dây mây bịt hoàn toàn tám khe nứt, khe nứt không thể tiếp tục hút sức sống nữa.

Liên hoa to lớn?

- Grao!

Liên hoa nở rộ, bên trong có một cự long đỏ như máu xoay tròn.

Mặt cự long dữ tợn, gầm rống hướng mọi người.

Bách Ác Lão Ma trầm giọng nói:

- Một nghiệt long?

Nghiệt long đỏ như máu đứng dậy, ánh mắt lạnh băng trừng mọi người:

- Grao! Các ngươi là ai, sao dám phá hỏng phong ấn của Liên Thần?

phong ấn của Liên Thần?

Vô số tu giả xung quanh mắt chợt tỏa sáng.

Mọi người đều biết sát nghiệt chiến trường vốn chính là Liên Thần vứt bỏ tất cả tội nghiệt phá hỏng thiên địa tại đây.

Nhưng hóa ra không phải Liên Thần tùy ý vứt bỏ mà dùng để phong án cái gì?

Lúc trước thiên địa rốt cuộc có thứ gì, đáng giá Liên Thần phong án? Tại sao Liên Thần muốn phong ấn?

Ầm ầm ầm ầm!

Phía xa lại có luồng sáng xẹt qua.

Đoàn người Diêm Xuyên, Triệu A Phòng, Miêu Miêu, Doãn Hận Thiên, Thất Sát chớp mắt tới gần.

Đi cùng Diêm Xuyên, Triệu A Phòng, Miêu Miêu, Doãn Hận Thiên, Thất Sát thậm chí còn có hai người Yêu Thiên Thương và Quyết.

Yêu Thiên Thương trừng mắt:

- Là nơi này!

Quyết gật đầu.