- Tử Tử, bây giờ vi phu không có cách nào cứu nàng nhưng ta có thể giữ nàng ở trạng thái này mãi mãi. Xin hãy tin tưởng ta, sẽ có một ngày ta nghĩ ra cách cứu nàng!
Mắt Tử Tử lóe tia trìu mến, nói:
- Ừm!
Két!
Diêm Xuyên vươn tay lấy ra Táng Thiên Đồng Quan.
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, nhẹ nhàng đặt nàng nằm trong Táng Thiên Đồng Quan.
Vù vù vù vù!
Bên trong Táng Thiên Đồng Quan bỗng bay ra vô số điểm sáng nhỏ, điểm sáng vòng quanh Tử Tử, chớp mắt thân thể nàng biến mơ hồ.
Diêm Xuyên dịu dàng nói:
- Tử Tử hãy ngủ một giấc đi, khi nàng tỉnh lại chính là lúc ta đánh thức nàng.
Tử Tử gật đầu, nói:
- Ừm!
Tử Tử chậm rãi nhắm mắt lại, thiếp ngủ.
Vù vù vù vù!
Vô số điểm sáng nhỏ xoay quanh Tử Tử, trong khoảnh khắc thân hình của nàng càng lúc càng mơ hồ.
Diêm Xuyên nhìn Tử Tử ngủ, nhìn Táng Thiên Đồng Quan biến mơ hồ, trong mắt tràn ngập căm hận, nắm tay siết chặt nổi gân xanh.
Miêu Miêu khóc nói:
- Meo! Diêm Xuyên, Tử Tử tỷ tỷ thật sự sẽ không sao? Trước kia Tử Tử tỷ tỷ cho ta nhiều đồ ăn ngon như vậy, ngươi phải cứu Tử Tử tỷ tỷ!
Diêm Xuyên nói:
- Yên tâm, thời gian trong Táng Thiên Đồng Quan rất chậm, cực kỳ chậm, gần như là đứng lại. Ta sẽ tìm ra cách cứu Tử Tử. Quỷ Cốc Tử?
Diêm Xuyên nói đến cuối thì mắt lóe tia giận dữ.
Lã Bất Vi xấu hổ nói:
- Thánh vương, Quỷ Cốc Tử cấu kết với Chân Hùng, Thần Kiếm sơn trang, lúc trước chúng thần không thể ngờ được.
Từ Phúc cũng xấu hổ nói:
- Thánh vương, hệ thống phòng ngự của Hàm Dương có nhiều cái ra từ tay lão... Từ tay Quỷ Cốc Tử, cho nên khi đó thần không dám sử dụng nhiều trận pháp.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không liên quan đến các ngươi, đừng tự trách.
Lần này nói cho cùng là lỗi của Diêm Xuyên đã quá tin tưởng vào Quỷ Cốc Tử, bởi vậy suýt dưỡng ra mầm họa. Diêm Xuyên đã biết sai, nhưng làm vua biết sai thì sửa, lại không thể nhận sai.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng kéo nắp quan tài che đậy Tử Tử, Miêu Miêu khóc sướt mướt.
Diêm Xuyên cẩn thận thu lại Táng Thiên Đồng Quan.
Miêu Miêu khóc nói:
- Meo! Hu hu hu, Diêm Xuyên, ta phải báo thù cho Tử Tử tỷ tỷ. Chúng ta đi diệt Thần Kiếm sơn trang đi, ta muốn báo thù cho Tử Tử tỷ tỷ!
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh nói:
- Đúng vậy. Phải báo thù, Thần Kiếm sơn trang!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Lưu Cương, hãy phát Đại Trăn Tuyệt Sát lệnh hướng các đệ tử của Thần Kiếm sơn trang, báo cho thiên hạ ai xách đầu người tới sẽ nhận thưởng của Đại Trăn thánh đình!
Lưu Cương lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên trầm giọng quát to:
- Lã Bất Vi, do ngươi viết thư phát cho các cương vực Đông Ngoại Châu. Báo cho các cương vực là Đại Trăn thánh đình sắp tiêu diệt Thần Kiếm sơn trang, hễ ai ngăn cản là đối địch với Đại Trăn thánh đình, hễ ai chứa chấp đệ tử của Thần Kiếm sơn trang tức là đối đầu cùng Đại Trăn thánh đình. Đại Trăn thánh đình và kẻ đó không chết không ngừng!
Lã Bất Vi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Mông Nghị tiến lên, hỏi:
- Thánh vương, bây giờ xuất binh liền sao?
Diêm Xuyên nhìn hướng đông, mắt lạnh băng nói:
- Chờ chút nữa, chờ chúng trở về hết, trẫm không hy vọng có ai chạy thoát.
Mông Nghị lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Cùng lúc đó, tại Âm phủ.
Sau lưng Diêm Xuyên cương thi đứng một đám thần tử chạy tới.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Dịch Phong!
- Có thần!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Truyền chỉ, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, ba lộ đại quân mang theo tinh nhuệ trở về hết!
Dịch Phong tò mò hỏi:
- A? Ba quân đoàn trưởng chỉ mới chinh phạt một nửa ba cương vực, Dương gian đã xảy ra chuyện lớn?
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng nói:
- Đúng vậy. Dương gian xảy ra chuyện lớn! Có một số người vẫn xem Đại Trăn thánh đình như uy hiếp tìm ẩn, nhưng không biết bọn họ sớm ra khỏi cuộc chơi. Hừ, trẫm phải lấy thế lôi đình hoàn toàn đánh tan Thần Kiếm sơn trang, để người khác biết muốn thăm dò Đại Trăn thánh đình ta thì phải trả cái giá cực kỳ đắt!
Dịch Phong lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Dương gian, Hàm Dương.
Diêm Xuyên về triều, bách quan, dân chúng cung kính bái.
Nhưng giờ phút này Diêm Xuyên không có tâm tình gì, chỉ lộ mặt gặp một lần.
Quảng trường Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, Mã Vương, lần này vất vả cho các ngươi.
Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử rất là đắc ý nói:
- A? Ha ha ha ha ha ha! Đó là đương nhiên rồi!
Mã Vương thì thấy xấu hổ, bởi vì gã hiểu mọi chuyện chỉ là trùng hợp, tuyệt đối trùng hợp.
Diêm Xuyên nói:
- Mã Vương, nếu Mã tộc đã trở thành quốc thú của Đại Trăn thánh đình thì đương nhiên trẫm sẽ không bạc đãi ngươi. Đây là mệnh cách của Mã tổ, hãy tự luyện hóa đi!
Mã Vương gật đầu, nói:
- Tạ thánh vương!
Đông Phương Chính Phái kêu lên:
- Chúng ta thì sao?
Diêm Xuyên trịnh trọng hứa hẹn:
- Tổ Tiên khí, báu vật trong nội khố, mặc kệ là cái gì cho chọn ba thứ, tự mình đi lựa.
Đông Phương Chính Phái trách Nhâm Thử:
- A! Ha ha ha ha ha ha! Ta biết ngay mà, lão nhị nghe thấy chưa? Chỉ thánh vương là rộng rãi, ngươi tìm kho báu mỗi lần chỉ được một đống xương cốt, tìm cái quái gì!
Trong phút chốc Nhâm Thử rất vui vẻ nên không phản bác lời Đông Phương Chính Phái nói.
Diêm Xuyên tiễn Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, Mã Vương rời đi, nhìn hướng Trĩ Hậu ở một bên.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Trĩ Hậu, ngươi đã nhìn thấy Đại Trăn thánh đình rồi, lần này phải đa tạ ngươi, không biết ngươi suy nghĩ như thế nào rồi?
Trĩ Hậu lập tức gật đầu, nói:
- Diêm đế có hùng tâm như vậy thì Trĩ Kê tộc ta nguyện dệt hoa trên gấm.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Tốt, từ nay Trĩ Kê tộc chính là quốc thú của Đại Trăn thánh đình, ngươi là chí tôn của Trĩ Kê tộc!
Ầm ầm ầm ầm!
Vân hải khí vận lăn lộn, chỗ thần tượng của đám Bạch Đế Thiên lại có thêm Trĩ Hậu.
Trĩ Hậu thở ra một hơi, dường như rốt cuộc đã quyết định.
Diêm Xuyên lấy ra một hộp ngọc, nghiêm túc nói:
- Đây là thủy tổ mệnh cách của Trĩ Kê tộc, ta cũng không giải thích gì nhiều, Trĩ Hậu hãy tự luyện tập đi.
Trĩ Hậu gật đầu, nói:
- Tạ thánh vương.
Diêm Xuyên tiễn mọi người đi, Lưu Cương tiến lên.
Lưu Cương nói:
- Thánh vương, những người đó bị tra khảo đã lộ ra chút tin tức. Đám phong thủy sư này đều là Quỷ Cốc Tử bồi dưỡng, có lẽ là tiến hành âm thầm. Thần thất trách, không hay biết gì. Còn tin tức moi được từ miệng người Thần Kiếm sơn trang thì họ luôn kiêng dè Đại Trăn thánh đình, mãi đến khi Quỷ Cốc Tử xuất hiện lập tức liên kết, muốn tiên hạ thủ vi cường.
Lưu Cương nói rồi đưa lên tư liệu đầy đủ.
Diêm Xuyên nhận lấy tư liệu, gật đầu.
Lưu Cương trầm giọng hỏi:
- Thánh vương, xử lý đám người này ra sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Giữ lại có ích gì?
- Tuân lệnh! Thần biết nên làm sao.
Diêm Xuyên vẫn ôm nỗi bực tức nhìn tư liệu trong tay.
Âm phủ.
Chỗ ba cương vực, ba quân đoàn trưởng một đường ca khúc khải hoàn, bỗng nhận điều lệnh của Diêm Xuyên thì lộ vẻ mờ mịt.
Nhưng ba quân đoàn trưởng vẫn làm theo lệnh sắp xếp công tác, mang theo tinh anh lao nhanh hướng Đại Tần thành.