Tiên Thiên Đại Giới

Chương 20: 20





- Là tự chuốc khổ rồi !
Thần Vũ cười khổ nói, không ngờ tới trong đám có một cô ả nhạy bén đến thế.

Đã bị phát hiện thì hắn đành xuất hiện.
Đám người Bích Hoành thành kia nghe được Võ Linh Tố nói vậy liền mừng thầm trong lòng.

Bọn họ cũng coi như đó là cộng rơm cứu mạng trong lúc này.
Bọn hắn chỉ là Luyện Mạch Cảnh nhị trọng thôi, cũng vì không chịu tìm hiểu kỹ về khu vực trong Thanh Sơn Lâm nên mới gặp phải lũ Thiết Sát Lang khó nhằn này.

Bọn Thiết Sát Lang này là hung thần ai cũng biết.

Lúc gặp chúng đám người Bích Hoành Thành xem như hết hi vọng rồi.
- Aizzz....phải đưa ra toàn bộ thưc lực vậy, không thì phải chết không toàn thây với đám này !
Thần Vũ thở dài mệt mỏi.

Nếu như hắn muốn rời đi bỏ người lại cũng được thôi, nhưng Thần Vũ lương thiện lại không bỏ mặt người khác gặp nguy hiểm.

Chỉ là nếu họ cố ý hại mình thì Thần Vũ sẵn sàng không khoan nhượng.
- Ngươi còn phải đánh nhanh thắng nhanh nếu không gặp Lang Vương thì càng khó trốn thoát.
Tiểu Nguyên cũng hiểu tình cảnh của Thần Vũ và khoảng cách không thể đối chọi giữa hắn và Lang Vương nên góp ý.
Thần Vũ nắm chặt tay của mình chuẩn bị tinh thần.

Hỗn Nguyên chi lực vận chuyển khắp cơ thể không chừa chút nào chuẩn bị cho trận chiến.
Rắc !!
Thần Vũ giậm chân, sự cường hãn của Hỗn Nguyên khí không ngoa.

Sức mạnh Thần Vũ cường hãn gần như gấp hai lần Luyện Mạch nhất trọng.

Thậm chí có phần gần bằng tam trọng.

Mặt đất nơi Thần Vũ đứng đã bị nứt ra vài đường dù không lớn.
Huyền Mãng Tinh Côn xuất hiện nơi tay Thần Vũ.

Hỗn Nguyên Khí hai bên giao nhau làm cho Thần Vũ có thể thao túng một cách dễ dàng.

Tinh Côn dài hai thước nhưng nó lại nặng hơn so với lần trước, trước chỉ có 200 cân lần này thì gấp ba.

( * Chú thích :1 thước = 1m nha mn ^_^) .
Với sức lực của Thần Vũ hiện giờ 600 cân không phải là không thể mang nổi, nhưng xem chừng cũng là khá nặng, ngay bây giờ nó cực kì khó khăn cho việc chiến đấu với bọn chó hoang nhanh nhảu này nhưng nếu không dùng thì chiến thắng bọn này còn khó hơn.
Thoắc một cái Thần Vũ đã xuất hiện ngay trước sự chứng kiến của đám người đang chiến đấu.

Đám người giật mình nhưng họ quan sát rất nhanh.

Ánh mắt đám người liền lộ ra vẻ thất vọng.


Chỉ là một tên Luyện Khí đỉnh phong thì làm được gì chứ.

Thậm chí chưa kịp làm gì có thể đã chết rồi.

Võ Linh Tố cũng ngay ngất trong giây lát nhưng liền bình tĩnh lại.
Cô thấy Thần Vũ rõ ràng rất quen mặt liền cố nhớ lại.

Rất nhanh cô nhớ ra hắn chính là kẻ đã đánh bại Di Tần trong một đòn, nhất thời trong lòng cô lại không thất vọng mà lại dâng lên một cảm giác ...không biết từ đâu nhưng cô nghĩ khả năng sống sót của chúng ta vẫn có.
Những người kia thất vọng trong giây lát cũng bừng tĩnh không phải vì nhận ra Thần Vũ mà là vì bọn chúng thấy thanh Huyền Mãng Tinh Côn của hắn.

Linh khí hùng hồn có thể đó là cao cấp binh khí thậm chí thượng cấp mà bọn chúng có mơ ngày đêm thì cũng không có.

Nhưng trong đám người có ba kẻ suy nghĩ chỉ cần sống sót qua được thì phải cướp lấy cho bằng được.
Thượng Cấp binh khí nói là hiếm thì chưa gọi là hiếm nhưng nó chỉ có ở Gia tộc lớn với những kẻ phải nói là thiên tư trác tuyệt hoặc chỉ có ở những cao tầng.

Với bọn chúng dù nằm mơ cũng chưa chắc có, lên được Cảnh giới này cũng coi như là một kỳ tích rồi.

Thế mà một tên Luyện Khí đỉnh phong có được Thượng phẩm binh khí hỏi sao chúng không tham lam cho được.
Thần Vũ cũng cảm thấy ánh mắt vừa khinh thường vừa tham lam đó.

Hắn cũng biết họ đánh chủ ý gì nhưng hắn không quan tâm.

Đối với hắn từ trước đến giờ coi trọng hắn hắn coi trọng lại, có ý tốt thì hắn giúp, nếu có lợi thì hắn càng giúp.
Không chỉ Võ Linh Tố không có ác ý mà việc này cũng có lợi, nên hắn vừa xuất hiện Thần Vũ liền chỉ giúp Võ Linh Tố.

Sự việc xảy ra cũng khiến đám người kia ngẩn ngơ, một nhóm bảy người thì có ba nữ tử, bốn nam tử.

Nữ tử không được giúp thì suy nghĩ nhan sắc mình không bằng nên không được giúp, còn ba tên nam tử dám đánh chủ ý lên người Thần Vũ nên hắn không giúp, còn một người thì lại không có nét quá chật vật nên hắn không cần phải giúp.
Võ Linh Tố cũng vô cùng ngạc nhiên, không ngờ người thiếu niên trước mặt này vừa xông ra thì chủ ý đã là bảo vệ cô.

Cô cầu xin hắn xuất hiện là giải thoát mọi người, nhưng mọi thứ xảy ra quá bất ngờ cô không trở tay kịp.

Nhưng chủ ý của Thần Vũ, ai nhờ thì mình giúp, còn không thì làm ngơ, tất nhiên là trừ những trường hợp kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu khác.
Thần Vũ vừa xuất hiện đám Thiết Sát Lang cũng phản ứng rất nhanh liền tách ra một con xông lên.

Nhưng nó không ngờ kẻ trước mắt này khó đối phó.

Thần Vũ nhanh tay vũ động côn pháp.
Keng !!
Thân thể con Thiết Sát Lang cứng như sắt thiết nhưng đối đầu với Huyền Mãng Tinh Côn của Thần Vũ vẫn bị đánh bại.

Nó bay xa vài thước va vào một tảng đá lớn.
Rầm !!!

Khí lực to lớn làm tảng đá vỡ ra.
Con Thiết Sát Lang bị đánh bay đi bị thương không nhẹ nhưng vẫn còn rất nhiều sức lực.

Ánh mắt của nó chỉ càng thêm ác sát hơn.

Những con khác thấy đồng loại bị đánh văng liền thêm hai con khác xông lên.
Đòn vừa rồi làm Thần Vũ có chút khó khăn, thanh côn khá nặng làm hắn rất khó chống đỡ được ngay lập tức.

Thấy thêm hai con xông tới Thần Vũ không dám chậm lại, cố gắng dùng hết sức nhảy lên.
Vút ! Rắc.....Ầm !!!
Thần Vũ nâng lên Huyền Mãng Tinh Côn bổ nó xuống mặt đất.

Trong lúc đó hắn đã vận chuyển rất nhiều Hỗn Nguyên Khí đưa vào Tinh Côn.

Nên vừa tiếp đất, đất liền nứt ra kình lực bùng lên bắn ra tứ phía đẩy lùi ba con Thiết Sát Lang.
Nhưng nếu chỉ như vậy mãi sẽ không thể nào hắn và đám người kia thoát khỏi vòng vây này.

Quả nhiên đám Thiết Sát Lang cường hãn, dù bị chấn bay ra như thế thụ thương không ít nhưng chúng vẫn xông tới bất kể chuyện gì.
Thần Vũ tiếp đất liền chuyển tư thế đưa Tinh Côn ra trước mặt chặn đòn lang trảo đang tới, đồng thời hắn xoay người một vòng dựa vào thế lực đang có huơ động một đòn nặng vào thân con Thiết Sát Lang.

Rất nhanh hắn cũng tránh được hai con còn lại.
Con vừa bị Thần Vũ giáng một đòn nặng nề bay rất xa thân thể đập vào tứ phía, đến khi đứng dậy một vài chổ chảy máu ra.

Thấy cảnh này Thần Vũ cảm thấy không ổn, ánh mắt đám Thiết Sát Lang đột nhiên trở nên đỏ ngầu tốc độ cũng nhanh hơn.
Đám người kia cũng biết là đã động đến cơn giận của chúng nên trong lòng thầm trách Thần Vũ là đồ ăn hại.
Thần Vũ cố gắng suy nghĩ thì liền nhớ ra một thứ.

Dù là Ma thú nhưng cũng chỉ là cầm thú, lửa vẫn là thứ bọn chúng sợ nhất.

Chẳng phải vừa hay hắn cũng có " lửa " đó sao.
- Đợt này ta sẽ cho bọn bây thành Thiết nung để rèn ...!!!!!!
Rắc...rắc...! Phừng phực ...!!!
Không chần chừ, không che giấu Thần Vũ sử dụng liền là Viêm Thể.

Hắc Sắc Diễm Ấn trên ngực Thần Vũ bắt đầu sáng lên ánh tử lam sắc, thân thể từ chổ dấu ấn nứt lan ra rồi dần lan ra khắp cơ thể hắn.

Ánh mắt của hắn cũng thay đổi trong đó đồng tử tử lam sắc hiện rõ lên.
Nhìn cơ thể đầy vết nứt và từ trong đó có những đoàn hoả diễm phừng phực lộ ra.

Đám người kia bắt đầu không chỉ rung động mà còn kinh hãi.
" Chuyện gì thế này, hắn....hắn..

có phải là con người không, nhiệt độ từ cơ thể hắn bỗng nhiên tăng rất cao" trong đầu đám người đó đồng thời xuất hiện một câu hỏi này.


Nhìn thấy ánh mắt Thần Vũ bọn họ bỗng nhiên cảm thấy vừa lạnh như băng vừa nóng như dung nham, thậm chí là vô số cảm giác khác liên tục xuất hiện.
Không chỉ họ cả đám Thiết Sát Lang cũng chậm lại không ít, có thể thấy chúng đang run dù không quá rõ.

Thần Vũ cũng ngạc nhiên không ngờ nhờ việc đột phá lên được nhất phẩm Hồn Lực lại có lợi thế.

Không chỉ cường độ mà hắn cũng có thể khống chế Ma Viêm chút ít, coi như là đủ cho đám này.
Thần Vũ nắm chặt Huyền Mãng Tin Côn.

Hỗn Nguyên Khí, Ma Viêm chi lực vận chuyển truyền vào không ngớt.

Hắn vũ động một phát.
Rầm..! Graaaaaaaa....!
Một con Thiết Sát Lang bị trúng đòn liền bị hoả diễm bao phủ, nó liền bị đốt cháy.

Tiếng kêu gào của nó vang lên làm đám người kia nghe có chút không tin rằng một Luyện Khí đỉnh phong có thể làm đến thế này.
Thấy chỉ một đòn liền chấn thương được một con Thiết Sát Lang, Thần Vũ trong lòng mừng rỡ nhưng hắn liền phát hiện hầu như tất cả Thiết Sát Lang đều đang ngắm vào hắn.

Trước tình thế đó Thần Vũ buộc mình phải bình tĩnh để đối phó.
Một con đã bại còn lại mười bốn con.

Ánh mắt của bọn chúng cũng nổi lên ánh đỏ, xem ra mùi huyết tanh từ đồng loại đã đánh thức khả năng Sát thần của chúng.

Một ...không! tất cả đều xông lên.

Thế công bốn phương tám hướng khiến Thần Vũ có chút không thể trở tay.
Lần này dù gãy tay thì hắn cũng phải nhanh hơn.

Hắn cầm Huyền Mãng Tinh Côn đưa lên cao chợt quát :
- Diễm Phân Đại Địa !!!!
Huyền Mãng Tinh Côn hừng hực lên ngọn Ma Viêm.

Một gậy đập xuống đất, đất liền vỡ ra Hoả Diễm xông lên xung quanh Thần Vũ bao phủ đám Thiết Sát Lang.
Chúng hú lên một tiếng mặc kệ thương tích, xông lên một lần nữa như vũ bão.

Lang nha sắc nhọn nhanh chóng lao tới.

Mọi chuyện xảy ra quá nhất thời Thần Vũ dù kịp phản ứng nhưng đã muộn.

Eo của hắn đã bị một con Thiết Sát Lang cắn đươc, máu tuông ra làm Thần Vũ xém nữa ngã xuống.
Hắn rất tức giận vì sự sơ xuất của mình.

Thần Vũ liền dùng tay của mình đấm tới con Thiết Sát Lang đã cắn mình.

Binh một tiếng con Thiết Sát Lang bị văng ra xa.

Nhưng chấn thương khiến hắn chậm lại vẫn còn mười ba con nữa.
Đến lúc này Thần Vũ lại phát hiện ra một vẫn đề nan giải tiếp theo.

Hồn Lực và Hỗn Nguyên Lực của hắn tiêu hao quá nhanh khi phải duy trì viêm thể và khống chế Ma viêm.


Chẵng lẽ hắn lại phải bỏ mạng ngay lúc này sao !?
Không hắn không cam tâm, đây chỉ là bắt đầu cho con đường mơ ước của hắn.

Dù bây giờ phải đánh đổi gì hắn cũng phải sống sót.

Lại lần nữa bùng lên tất cả lực lượng, lần này thì hắn không dùng đến Huyền Mãng Tinh Côn nữa, liền thu vào thức hải.

Hắn đưa tay lên bỗng nhiên hô:
- Tịnh Nộ .....!Viêm......!Ma Hoàn.
Một viên hoả hoàn tử lam sắc to bằng nắm tay xuất hiện trên bàn tay của hắn.

Nếu đứng từ xa như đám người kia sẽ nghĩ nó là trò đùa trong lúc tuyệt vọng.

Nhưng chỉ có Võ Linh tố biết đó là chiêu thức khủng bố đã đánh bại Di Tần trong một lần duy nhất.
Thần Vũ buông ra nhưng hoả hoàn vẫn ở đó.

Hắn dùng sức bay ngược về, thấy đám Thiết Sát Lang vừa xông tới Thần Vũ nhếch miệng cười liền hô:
Bạo !
Ầm....ầm....
Tiếng bạo nổ to lớn chấn động dù vài mươi dặm vẫn có thể nghe.

Đám người Bích Hoành Thành đứng một bên kinh hãi, không những thế họ cũng bị ảnh hưởng nhưng không kịp chạy, chỉ có thể dùng linh khí bảo vệ thân thể.

Tất cả bọn họ đều có nghi vấn điều này là không thể, Luyện khí Đỉnh phong không thể mạnh như thế.

Nếu ăn đòn đó liệu họ có còn xác mà nhặt không.

Tất nhiên là không, còn trong lòng ba nam tử đó âm thầm từ bỏ việc cướp đoạt binh khí.
Vừa rồi xem như họ thông minh nhưng cũng là vô tâm, lúc đám Thiết Sát Lang xông lên đánh Thần Vũ họ liền chạy núp đằng xa hết mức có thể để không mắc vào trận chiến, kết quả vẫn là bị ảnh hưởng bởi hỏa hoàn.

Thấy đòn vừa rồi họ biết nếu còn ở gần đó dù không chết thì cũng thụ thương không nhẹ.

Họ không biết Thần Vũ hắn như thế nào nhưng hắn là kẻ gần nhất.
Bụi mù tan đi, bóng dáng Thần vũ xuất hiện nhưng trông hắn không gọi là tốt lắm.

Hắn cũng biết đòn vừa rồi quá gần nếu không phải lúc nguy cấp Tịnh Nộ Viêm Ma Hoàn bạo nổ Tiểu Nguyên liền xuất hiện giúp hắn chặn lại thì hắn cũng không khác gì đám Thiết Sát Lang liền thành tro tàn rồi.
- Hộc...! Hộc...!
Thần Vũ thở dốc, sức lực hắn giờ đây Hồn lực cạn kiệt, linh khí thì không còn lại bao nhiêu nếu đám Bích Hoành Thanh xông lên hắn cũng chịu thua.

Nhưng may mắn họ không tới.
Thần Vũ loạn choạng bước đi, nhưng hắn chưa kịp ngồi xuống thì một âm thanh vang lên làm mọi người dựng tóc gáy.

Đó là tiếng hú như của đám Thiết Sát Lang ban nãy, bọn họ sợ là vẫn còn.

Nhưng chỉ có duy nhất Võ Linh Tố và Thần Vũ biết đó là gì.
Lang Vương !!!
Thần Vũ nghiêm trọng đứng lên.

Thứ xuất hiện trong đầu hắn giờ đây không phải gì khác mà là một chữ.
Chạy....!!!!!