“Ý của ngươi là dùng thiên kiếp?”, đôi mắt Diệp Thành chợt nhạy bén hơn hẳn, hắn suýt thì quên đi vương bài cái thế này.
“Thiên kiếp thần phạt của Hoang Cổ Thánh Thể vô cùng khủng khiếp, phá bỏ kết giới hộ sơn của Chính Dương Tông có lẽ không thành vấn đề”, Thái Hư Cổ Long tiếp tục nói, “vả lại cho dù không thể phá bỏ kết giới hộ sơn thì cũng có thể kéo theo cả Chính Dương Tông đi độ kiếp cùng, may mắn hơn thì ngươi có thể xông ra ngoài, thiên kiếp thần phạt chính là sự tồn tại chí cương chí dương, Âm Minh Tử Tướng chính là vật chí âm, thuộc tính trời sinh đã tương khắc, nếu sấm sét giáng xuống thì đại quân Âm Minh chẳng phải sẽ hoá thành tàn tro sao?”
“Nói thì có thể nói vậy nhưng linh mạch đại địa này thực sự có thể giúp ta tiến giới tới cảnh giới Chuẩn Thiên sao?”, Diệp Thành trầm ngâm, “vả lại ta cần thời gian, một khi thời gian sử dụng bí pháp của ngươi hết thì chúng ta sẽ bị đại quân tu sĩ của Chính Dương Tông vây giết”.
“Cho nên ngươi phải cược”, Thái Hư Cổ Long nhướng vai, “so với cách ngươi tự sát thì cách của ta đáng tin hơn, nếu như có thể cược thắng thì có thể giải quyết chuyện thắng bại trong trận đại chiến này”.
“Cược”, Diệp Thành không nghĩ gì nhiều, hắn cứ thế lên tiếng vì hắn không có thời gian mà chần chừ do dự.
“Ta sẽ cố gắng kéo dài thời gian che đậy bí pháp”.
“Ta hiểu rồi”, Diệp Thành quả quyết đồng thời đạo thân nhất khí hoá tam thanh và thiên lôi đạo thân, tiên hoả đạo thân của hắn đều tới bên cạnh hắn, cả bốn tên đứng đó sừng sững cùng kết ấn.
Tiếp đó, bên trong cơ thể bốn tên này có từng luồng khí xanh bốc lên, mỗi một luồng khí đều hoá thành một phần phân thân.
Phân thân lại hoá thành phân thân, một hoá thành hai, hai hoá thành bốn, bốn hoá thành tám với tốc độ nhanh chóng.
Không tới một phút, một bản thể và ba đạo thân mà có thể hoá thành cả nghìn phân thân.
Ôi trời!
Trông thấy cảnh tượng này, kể cả là Thái Hư Cổ Long cũng phải kinh ngạc nuốt nước bọt cái ực, chỉ trong chớp mắt mà hoá ra được nhiều phân thân thế này, cho dù là nó thì cũng không thể làm được. Việc này cũng chỉ có huyết mạch dồi dào của Hoang Cổ Thánh Thể mới dám hoá phân thân không chút kiêng kị gì như vậy.
Bắt đầu!
Khi Thái Hư Cổ Long nuốt nước bọt thì hàng nghìn phân thân của Diệp Thành đã lần lượt đứng trên rất nhiều mạch nhánh của linh mạch đại địa.
Nuốt!
Sau tiếng hô của Diệp Thành, một bản thể, ba đạo thân, vài nghìn phân thân cùng lúc đặt hai tay lên linh mạch đại địa, lòng bàn tay có vòng xoáy màu đen xuất hiện, đó chính là ngoại đạo pháp tướng của thôn thiên ma công.
Ngay sau đó, cả linh mạch đại địa rung lên, cho dù là linh mạch khổng lồ hay nhỏ bé thì đều nhanh chóng khô cạn, tinh nguyên dồi dào trong đó đều bị Diệp Thành và đạo thân cũng như phân thân điên cuồng hấp thu vào trong cơ thể.
Thật là mạnh!
Thái Hư Cổ Long tặc lưỡi, “nếu theo đà này thì việc tiến giới tới cảnh giới Chuẩn Thiên cũng không khó xảy ra”.
Póc! Póc! Póc!
“Cố gắng giúp ngươi che chắn thôi”, sau khi thu lại ánh mắt, Thái Hư Cổ Long mới giơ tay bắt lấy một cái túi đựng đồ từ trong người Diệp Thành sau đó lấy ra một Âm Minh Tử Tướng để nó đứng trước mặt mình.
Ngay sau đó, hắn hoá ra một luồng ánh sáng màu vàng kim len lỏi vào trong cơ thể của Âm Minh Tử Tướng.
Thế rồi Âm Minh Tử Tướng kia rung chuyển, thần sắc vô hồn chợt có thần thái, đôi mắt đờ đẫn chợt hiện lên thần quang, cơ thể bất động bắt đầu di chuyển.
“Miễn cưỡng thì đủ dùng”, Thái Hư Cổ Long duỗi người, hắn dùng cơ thể của Âm Minh Tử Tướng này tạm thời làm thân xác của mình vì chỉ có thế này thì mới có thể bảo vệ được sức mạnh linh hồn của hắn.