Tiên Võ Đế Vương

Chương 1146: U Minh Diêm La Vương! 



Quỳ Vũ Cương! 

 Giữa đất trời, ngoài tiếng sấm rền vang thì là tiếng rống giận của Phệ Hồn Vương. 

 Hiện tại ông ta đã thảm nhất trong số mấy vị vương ở đây, vì Quỳ Vũ Cương quấy rối nên ông ta không thể chuyên tâm chiến đấu với cửu Hoàng, không tìm được cơ hội đột phá còn mấy lần suýt chết. 

 Quỳ Vũ Cương vẫn làm ngơ trước tiếng hét của Phệ Hồn Vương, ngươi chửi thì ngươi cứ chửi, lão tử không nghe thấy. 

 A!   Cuối cùng, Phệ Hồn Vương hét lên một tiếng rung chuyển bầu trời, sau đó lao ra khỏi biển lôi, xông thẳng về phía Quỳ Vũ Cương: “Ngươi phải chết”. 

 “Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn giết bản vương?”, Quỳ Vũ Cương còn mạnh hơn Phệ Hồn Vương, ngoại đạo ma tượng của ma lập tức xuất hiện, bàn tay quét qua chư thiên, Phệ Hồn Vương vừa xông tới đã bị đẩy lùi ngay lập tức. 

 Giết! 

 Phệ Hồn Vương đầu tóc rối bù, mắt đỏ như máu, sát khí thông thiên, ông ta cũng gọi ngoại đạo pháp tướng của mình ra, đó là một con quái vật màu máu, ba đầu bốn tay, sáu tai tám mắt nhưng chỉ có một cái miệng to như chậu máu, dường như có thể nuốt chửng mọi thứ trên đời. 

 Đùng! Đoàng! 

 Chiến tranh lập tức bắt đầu, cảnh tượng không hề tầm thường, không phải vua cùng một thời đại nhưng lại gặp nhau cùng một thời đại, đều là sự tồn tại cái thế, hai người họ đánh nhau khiến bầu trời sụp đổ, mặt đất nứt lìa, mặt trời mặt trăng đều mất đi ánh sáng. 

 “Kẻ thù trước khi Viêm Hoàng và Huyền Hoàng lên ngôi, quả nhiên đều là kẻ thông thiên”, nhìn trận đại chiến kinh thiên động địa, liên quân tứ phương đều tròn mắt kinh hãi. 

 “May có bọn họ giữ chân lẫn nhau”, Chung Giang hít sâu một hơi: “Nếu tám vị vương liên thủ, dù là chúng ta cũng sẽ tổn thất vô cùng nặng nề”. 

 Hửm? 

 Đang nói chuyện, Đao Hoàng chợt cau mày, ánh mắt từ Quỳ Vũ Cương, Phệ Hồn Vương chuyển sang biển lôi, bởi vì một luồng ánh sáng đen dày đặc đã phóng lên trời, đánh thủng một lỗ lớn trên bầu trời. 

 Trên biển lôi, dưới mây đen hiện ra một cảnh tượng hùng vĩ, đó là vùng đất khô cằn vô tận, thây chất thành núi, máu chảy thành sông, vô số oan hồn đang gào khóc, giống như địa ngục. 

 U Minh Diêm La Vương! 

 Trong biển lôi, phía Yêu Vương, Huyết Vương đều cau mày, cảnh tượng này là dấu hiệu U Minh Diêm La Vương chuẩn bị tiến giới. 

 Bùm! 

 Bên ngoài biển lôi, sau khi Quỳ Vũ Cương và Phệ Hồn Vương giáng một đòn mạnh thì rất ăn ý dừng lại, nheo mắt nhìn chằm chằm U Minh Diêm La Vương trong biển lôi. 

 “Ta không có cơ hội, ngươi cũng đừng hòng lên cảnh giới Thiên”, Phệ Hồn Vương dữ tợn chĩa mũi giáo về phía U Minh Diêm La Vương, ông ta cũng như Quỳ Vũ Cương, chuẩn bị cá chết lưới rách. 

 Ngay lập tức, một đạo thủ ấn to lớn ập xuống biển lôi, mục tiêu là U Minh Diêm La Vương. 

 Không chỉ Phệ Hồn Vương mà Ma Vương Quỳ Vũ Cương ngoài biển lôi, Yêu Vương, Huyết Vương, Quỷ Vương, Vu Chú Vương, Thần Vương trong biển lôi cũng không nhàn rỗi, U Minh Diêm La Vương thoáng chốc trở thành mục tiêu công kích của công chúng. 

 Giờ thì náo nhiệt rồi! 

 Cổ Tam Thông thì thầm một tiếng, sau đó thấy đòn tấn công áp đảo che phủ bầu trời ập về phía U Minh Diêm La Vương, tất cả đều là chiêu tuyệt sát bằng một đòn. 

 Thấy vậy, U Minh Diêm La Vương cứng ngắc xoay khớp cổ, sau đó rút lui khỏi biển lôi không chút nghĩ ngợi, vứt bỏ cơ hội đột phá cảnh giới Thiên trời ban, bởi vì ông ta biết, lúc này phía Quỳ Vũ Cương sẽ không để cho mình thuận lợi tiến vào cảnh giới Thiên. 

 Giết! 

 Lại là Phệ Hồn Vương, ông ta không cần nghĩ ngợi gì, lập tức tung chiêu lớn. 

 Có lẽ hiện tại ông ta là người tức tối nhất trong tám vị vương, Pháp Luân Vương đã chết tạm thời không tính, nhưng phía Ma Vương, U Minh Diêm La Vương đều tìm được cơ hội đột phá, bây giờ phía Yêu Vương, Thần Vương cũng đã tìm được cơ hội, chỉ có ông ta là không tìm được. 

 Phệ Hồn Vương rất tức giận, ông ta là vị vua cái thế, nhưng hôm nay lại thất bại trước những vị vua khác như thế này.