Tiên Võ Đế Vương

Chương 1440: Trấn áp! 



Bùm! Rầm! 

 Thiên địa tối tăm hỗn loạn vô cùng, chư thiên bốn phương đều bị thần khí của các ma quân tế ra giam giữ. 

 Mở! 

 Diệp Thành giận dữ hét lên, Huyết Linh Thần Đao và Cửu Châu Thần Đồ cùng được gọi ra, thần uy cảnh giới Thiên hiển hiện, kết hợp với uy lực hỗn độn của Hỗn Độn Thần Đỉnh, phóng thẳng lên trời, xuyên qua bầu trời và mặt đất, mạnh mẽ đánh vào giam cầm trên chư thiên. 

 Diệt! 

 Thị Huyết Ma Quân tung ra u mang nhất chỉ, sấm sét đen kịt bao quanh mang theo uy lực diệt thế, đánh thẳng vào linh hồn chân thân của Diệp Thành. 

 Vẻ mặt Diệp Thành lạnh lùng, kim mang Thần Thương bắn ra khỏi thần hải, nghiền nát u mang nhất chỉ kia. 

 Trấn áp! 

 Cửu U Ma Quân bước lên, một chưởng che trời, uy áp nặng tựa ngọn núi khổng lồ nhưng lại bị một quyền nghịch thiên của Diệp Thành phá tan. 

 Keng! 

 Thần kiếm sau lưng rung lên, Hắc Ám Ma Quân xông tới, một kiếm chém rách sống lưng Thánh thể của Diệp Thành, máu vàng rất chói mắt, với sức chiến đấu của Diệp Thành mà cũng suýt bị chém chết. 

 Cút! 

 Diệp Thành trở tay, một đao đẩy lùi Hắc Ám Ma Quân. 

 Viêm Ma Quân bước lên trời, thoáng chốc đã vung một chưởng chém ra sông thần sấm sét, chia cắt bầu trời và mặt đất. 

 Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, xông ngược lên trời, Huyết Linh Thần Đao lại xuất hiện trong tay hắn, dung hợp hỗn độn đạo tắc và đạo nghĩa vô địch, một đao chém lìa thiên địa, phá tan thần hà sấm sét, đến Viêm Ma Quân cũng bị đẩy lùi. 

 Ù! 

 Phía sau, Phong Ma Quân xuất hiện như một bóng ma, trong tay cầm một cây chiến mác đen kịt với sấm sét đen như mực bao quanh, đâm xuyên qua ngực Diệp Thành. 

 Trả lại ông một quyền! 

 Khí huyết của Diệp Thành ngút trời, chín đạo Bát Hoang Quyền thoáng chốc hợp nhất, dung hợp hỗn độn đạo tắc cùng nhiều thần thông và sức mạnh huyết mạch, một quyền đấm bay Phong Ma Quân, làm sụp đổ một khoảng hư thiên. 

 Viêm Sinh Đế Diệt! 

 Thần thông của Viêm Ma Quân rất mạnh, tay ông ta cầm Hoả Diễm Thần Luân, lăng thiên giáng xuống. 

 Phụt! 

 Diệp Thành lảo đảo, Thánh thể vừa mới khôi phục đã lại nứt ra, Thánh huyết lộng lẫy phun ra cực kỳ chói mắt. 

 Phá! 

 Diệp Thành giương cung, chiến mâu Vu Hoàng hoá thành thần tiễn dung hợp đạo tắc, mũi tên xuyên trời, bắn xuyên qua Hoả Diễm Thần Luân. 

 Vút! Vút! 

 Địa Ma Quân xông tới, bắn ra hai luồng sáng đen, nhìn kỹ lại mới thấy là hai sợi xích sắt ma văn, giống như con rồng khoá chặt cơ thể Diệp Thành. 

 Xích sắt ma văn đó rất kỳ quái, không chỉ có thần công phong cấm mà còn có sức mạnh huỷ diệt, Diệp Thành vừa mới đứng lại, tinh nguyên trong cơ thể đã lập tức bị hút mất hơn nửa, đến sức mạnh linh hồn cũng bị hút. 

 Khí huyết thật thuần khiết! 

 Địa Ma Quân cười gằn hung dữ, vẻ mặt hưởng thụ. 

 Thôn Thiên! 

 Diệp Thành hừ lạnh, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, sức mạnh vừa bị Địa Ma Quân hút mất lại được hắn lấy về, không chỉ lấy lại sức mạnh của mình mà đến tinh nguyên của Địa Ma Quân cũng bị hắn cướp đi không ít. 

 Thôn Thiên Ma Công? 

 Địa Ma Quân bị đẩy lùi, sắc mặt hơi tái, rất khó coi. 

 Bùm! Uỳnh! 

 Trời đất hỗn loạn, cuộc đối đầu giữa Diệp Thành và mấy ma quân cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt. 

 Nhưng giờ phút này đại quân Thiên Ma đang canh giữ ở đây đều rất kinh hãi. 

 Bảy vị Chuẩn Đế của Thiên Ma Vực, bảy vị ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế liên thủ mà vẫn bị một cảnh giới Chuẩn Thiên đẩy lùi, sức chiến đấu này vượt xa sức tưởng tượng của chúng. 

 Ù! 

 Khi chúng còn đang trong cơn sốc thì Diệp Thành đã vung đao, kéo theo Thánh thể đẫm máu, lại tấn công ma trụ lần nữa. 

 Đứng lại! 

 Thị Huyết Ma Quân quát lạnh một tiếng, tiến lên vung kiếm chém về phía Diệp Thành khiến hắn lùi lại phía sau. 

 Keng! 

 Đang lùi lại, đột nhiên sống lưng Diệp Thành lạnh lẽo như bị một đao sắc bén đâm vào, không chỉ Thánh thể mà cả linh hồn đều như muốn nứt ra. 

 Linh hồn Diệp Thành rung lên, đó là một kiếm tuyệt sát có uy lực huỷ thiên diệt địa, sức mạnh của nó không phải phía Địa Ma Quân có thể sánh được. 

 Trong chớp mắt, Diệp Thành chợt bước ra, Thái Hư Na Di cũng đồng thời được vận chuyển. 

 Phụt! 

 Máu vàng bắn ra tung tóe, Diệp Thành vẫn chậm, một cánh tay bị chém rụng, rơi xuống khỏi hư thiên, bị một kiếm của Cửu U Ma Quân chét đứt. 

 Bị một kiếm làm cho trọng thương, Diệp Thành ngay lập tức nôn ra máu. 

 Nếu không có Thái Hư Na Di di chuyển vị trí vào thời khắc mấu chốt thì nhát kiếm đó cũng đủ để giết chết hắn, tu vi và đạo hạnh của người ra tay cao hơn Thiên Ma Quân, sức mạnh đó quá cường đại. 

 Chết đi! 


 Phụt! 

 Lại có máu vàng chói mắt văng khắp hư thiên, thân thể Diệp Thành lại bị một kiếm xuyên thủng. 

 Đến lúc này Diệp Thành mới nhìn rõ ai là người ra tay. 

 Đó là một bóng dáng xinh đẹp, dung mạo tuyệt thế nhưng vẻ mặt lạnh như sương băng, đôi mắt trong veo nhưng lại như vực sâu không đáy khiến người ta không dám nhìn sâu, cô ta có phong thái vô song, tựa như một nữ vương.