Tiên Võ Đế Vương

Chương 1999:  Vạn Kiếm Triều Tông! 



Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, đòn công kích rợp trời giáng xuống mang theo sát khí lạnh thấu xương. 

 Ngay sau đó, hư thiên kia nứt lìa, khe hở không gian xuất hiện, một vùng thiên địa đang yên ổn bỗng hoá thành vùng đất hỗn loạn tịch diệt. 

 Những người chứng kiến cảnh này đều tim đập thình thịch, đa phần bọn họ đều tái mặt, đòn tuyệt sát mà Thái Thanh Cung bố trí thật sự quá kĩ lưỡng, đủ để có thể tiêu diệt cả một Chuẩn Thánh Vương, cho dù là Hoang Cổ Thánh Thể thì cũng khó tránh được cái chết. 

 Sự thực cũng như vậy, vùng thiên địa kia cuồn cuộn mây và sương lúc này cũng đã tản ra dần nhưng không thấy bóng dáng Diệp Thành đâu. 

 Tu sĩ tứ phương tặc lưỡi, Hoang Cổ Thánh Thể cả hàng trăm nghìn năm mới xuất hiện mà lại bị tiêu diệt như vậy, huyết mạch có thể sánh ngang với Đại Đế, không biết tới bao giờ mới có người tiếp theo xuất hiện. 

 So với bọn họ thì phía Thái Thanh Cung lại bật cười tôi đọc, đây chính là kết cục khi đụng phải Thái Thanh Cung. 

 Thế nhưng khi tất cả còn đang hoang mang thì đột nhiên từ cửu tiêu có tiếng kiếm sắc lạnh vang lên, có lẽ vì số lượng quá lớn, nối thành một vùng khiến cả thiên địa đều vang lên âm thanh sắc lạnh khiến người ta nhìn mà sởn da gà. 

 Thế rồi vô thức, cho dù là tu sĩ tứ phương hay Thái Thanh Cung thì đều ngẩng đầu nhìn. 

 Vừa nhìn bọn họ đã thót tim, chỉ thấy trên cửu tiêu có kiếm ảnh rợp trời hoá ra, mỗi một luồng kiếm ảnh đều rực rỡ, mỗi một luồng đều mang theo sức mạnh tịch diệt, số lượng nhiều vô kể khiến người ta sởn da đầu. 

 Thánh...Thánh Thể? 

 Mọi người nhìn thấy một bóng hình, hắn đứng giữa vạn kiếm giống như một thanh tiên kiếm cái thế, thần mang chiếu rọi khắp thiên địa, giống như vạn cổ Thần Vương, hiệu lệnh thần binh rợp trời. 

 Không thể nào! 

 Đôi mắt người của Thái Thanh Cung trố ra, đồng tử cũng theo đó mà co lại, trước là tuyệt sát, đủ để có thể tiêu diệt cả một Chuẩn Thánh Vương nhưng lại không thể tiêu diệt Diệp Thành, bọn họ sao có thể tin nổi. 

 Có điều, bọn họ đâu biết thủ đoạn của Diệp Thành và cũng đâu hiểu về sự tồn tại của hắn. 

 Đúng như Tiểu Linh Oa nói, bản lĩnh bỏ trốn của Diệp Thành hơn đứt tất cả những người ở Chư Thiên Vạn Vực, cái bẫy tuyệt sát được thiết kế tỉ mỉ đủ để có thể tiêu diệt hắn, nhưng vấn đề là ngay giây phút trước khi bị công kích hắn đã bay vào hố đen không gian, đợi nguy cơ qua đi thì mới ra ngoài. 

 Không thể nào, không thể nào! 

 Kẻ mạnh của Thái Thanh Cung vẫn đang gào thét phẫn nộ, bọn họ đã quên đi phải tế ra kết giới bảo vệ ngay tức khắc. 

 Vạn Kiếm Triều Tông! 

 Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, tiếng hắng giọng lạnh lùng vang khắp thiên địa, Diệp Thành đã vung kiếm giáng từ trên trời xuống. 

 Đột nhiên, vạn kiếm vang lên âm thanh lạnh toát, hàng vạn kiếm như cơn mưa kiếm bao trùm khắp thiên địa này. 

 Cho tới lúc này, kẻ mạnh của Thái Thanh Cung đang gào thét mới phản ứng lịa, bọn họ vội tế ra pháp khí để nó lơ lửng trên đầu, Thánh Nhân lần lượt thi triển pháp và bố trí kết giới bao trùm người của Thái Thanh Cung. 

 Có điều, bọn họ còn chưa tạo xong phòng ngự thì kiếm mang rợp trời đã tới, kết giới vừa bố trí xong đã bị đâm xuyên tan tác, nơi nào kiếm mang bay qua thì đều hoá thành huyết vụ, đến cả chân thân nguyên thần cũng khó trốn thoát, máu tươi nhuốm đỏ thiên địa, trông vô cùng choán mắt. 

 Đây là cảnh tượng hết sức kinh người, bóng người của Thái Thanh Cung dày đặc ngã xuống từng đám, bị một loạt đại chiêu quần công đánh đến mức người ngã ngựa đổ, tổn thất nặng nề. 

 Khốn kiếp! 

 Thánh Nhân của Thái Thanh Cung gằn lên phẫn nộ, bọn họ vung kiếm chỉ vào hư thiên: “Giết cho ta, giết cho ta”. 

 Nghe lệnh, kẻ mạnh của Thái Thanh Cung lập tức ngự trận, ngắm chuẩn Diệp Thành như muốn giết hắn ngay tức khắc. 

 Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn nhanh chóng biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã là trong đám người, Diệp Thành không nói lời nào, vung kiếm trảm ra, một kiếm với sức đâm xuyên mạnh mẽ, không gian cả trăm trượng quanh đó không còn sinh vật sống. 

 Giết! 


 Nắm bắt được sức mạnh thần bí về dịch chuyển không gian nên Diệp Thành bất giác mỉm cười, đã chịu thiệt một lần và hai lần bị lừa, bọn chúng tưởng rằng lần thứ ba này có tác dụng với hắn sao? Thật coi thường hắn quá. 

 Trong thời gian ngắn ngủi, khí huyết Diệp Thành sục sôi, đạo tắc xung quanh bay lượn, sức mạnh huyết mạch đan xen, Hoang Cổ Thánh Thể mạnh mẽ vững chãi như núi, phá tan không gian nghìn trượng. 

 Lúc này, Thánh Nhân mặc áo đen của Thái Thanh Cung phun ra máu, hắn dùng dịch thiên hoán địa với Diệp Thành nhưng Diệp Thành lại dùng bí pháp, thánh thể nặng tựa núi non, với đạo hành của hắn thì cũng không dịch chuyển được. 

 Đợi lát nữa ta xử lý ngươi!