Thái cực thần đồ không cần nói cũng biết chính là bí pháp của Hoa Vân, một khi bước vào thái cực thần đồ thì cho dù là pháp lực, tốc độ, đạo tắc hay sức mạnh đều bị trấn áp.
Nơi này không một ai biết Diệp Thành từng giao đấu với Huyền Linh Chi Thể, vả lại còn chiến thắng cả Huyền Linh Chi Thể trong khi khoảng cách giữa hai người là cả một thế giới, còn Huyền Linh Chi Thể kia chính là thần nữ Dao Trì của kiếp này.
Đã là nhất khí hoá tam thanh của thần tộc thì cái thiếu nhất chính là thời gian, một khi trụ qua được thời gian đó thì có nghĩa là đạo thân nhất khí hoá tam thanh sẽ tiêu tán.
Năm xưa hắn có thể dùng thái cực thần đồ và hư ảnh phân thân để khiến Cơ Tuyết Băng thảm hại, đêm nay cũng vậy, có thể dùng hai loại bí pháp phối hợp với nhau đánh bại Thần Tử Thần Tộc.
Cùng lắm thì hắn cũng có thể trụ được tới lúc hết thời gian, trận dung một đấu một cho dù không ở trạng thái đỉnh phong thì hắn cũng có tự tin có thể trấn áp được Thần Tử Thần Tộc, đây chính là tín niệm vô địch của hắn.
“Dùng phân thân, thật cực cười”, Thần Tử Thần Tộc sát phạt đến, tung ra một chưởng đánh về phía phân thân của Diệp Thành, theo như hắn thấy thì với chỉ một phân thân đó hắn hoàn toàn có thể trấn áp thành hư vô, cũng chính vì vậy mà hắn mới không dốc hết sức và chỉ dùng không tới một phần sức.
Có điều cảnh tượng dị thường lại xuất hiện, Diệp Thành vốn dĩ là bản thể nhưng lại hoá ra bản tôn, vả lại một chưởng bá đạo của hắn đã giáng xuống, Thần Tử Thần Tộc chỉ dùng không tới một phần sức chiến đấu lại lần nữa bị đánh tới mức trở tay không kịp.
“Giết”, Thần Tử Thần Tộc phẫn nộ, tay nắm bí pháp thần thông, một chưởng đỉnh phong được hắn tung ra.
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, bản tôn nhanh chóng quay đi, dùng một phần phân thân lừa Thần Tử Thần Tộc, phần tiêu hao lúc này quá lớn, lâu dần Thần Tử Thần Tộc cũng sẽ không trụ thêm được lâu.
Trận đại chiến nổ ra, ba Thần Tử Thần Tộc quả thực vô cùng bá đạo, đại thuật sát sinh liên tục được thi triển.
Nhưng Diệp Thành cũng chẳng phải dạng vừa, thái cực thần đồ và phân thân hư ảnh được hắn phối hợp một cách hoàn mĩ để thi triển, Thần Tử Thần Tộc không hề biết đến sự huyền diệu của bí pháp này nên nhiều lần chịu thiệt.
Hỗn Độn Thần Đỉnh và binh khí bản mệnh cũng đấu với nhau nảy lửa, chủ nhân một mình đấu với ba người thì nó cũng đấu với ba, vả lại còn vô cùng hung hãn, đánh tới mức ba pháp khí kia không đủ sức quật lại.
A...!
Thần Tử Thần Tộc lại gằn lên phẫn nộ, hắn lúc này trong trạng thái đầu bù tóc rối như ác ma, bị Diệp Thành đánh tới mức thảm hại, ba phiên bản với khả năng chiến đấu cùng cấp mà hắn lại bị Diệp Thành đánh tới mức choáng váng.
Những người quan sát trận chiến lại sững sờ, trên chiến đài ba Thần Tử Thần Tộc, hàng trăm Diệp Thành khiến ai nấy nhìn mà hoa cả mắt, đây hình như không phải trận dung một đấu ba mà là đấu tập thể.
“Tên tiểu tử Diệp Thành đúng là lắm quỷ kế”, không ít lão bối Chuẩn Đế bất giác mỉm cười, “thái cực đồ và phân thân hư ảo kia quả thực huyền ảo, vả lại còn được dùng lư lửa để thiêu đốt”.
“Nếu đánh tiếp thì thì thắng bại thế nào hoàn toàn có thể biết được”, tiên mẫu Dao Trì khẽ mỉm cười, “Hoang Cổ Thánh Thể còn đáng kinh ngạc hơn so với tưởng tượng của ta, truyền thuyết về bọn họ quả không phải nói chơi”.
“Thôi tản đi”, khi tiên mẫu Dao Trì lên tiếng thì không biết là ai nói câu này.
Trên chiến đài, phân thân của Diệp Thành đã bị diệt mất bảy, tám phần, còn bí pháp nhất khí hoá tam thanh của Thần Tử Thần Tộc cũng tiêu tán, ba Thần Tử Thần Tộc nhanh chóng biến thành một người.
Diệp Thành nổi điên, hắn xông lên với khí huyết hoàng kim sục sôi, Thần Tử Thần Tộc cũng gào thét phẫn nộ như tên điên, bí pháp của thần tộc nối tiếp nhau liên tục được tung ra.
Trận đại chiến nhanh chóng lên cao, một người như chiến thần, một người như thần vương đấu tới thương không.
Có thể thấy, trong trận dung hai đấu một thì Thần Tử Thần Tộc đã rơi vào thế yếu hoàn toàn.
Cho dù hắn với bí thuật mạnh mẽ dồi dào thì vẫn khó có thể chặn lại được đòn tấn công của Diệp Thành, bị Diệp Thành đuổi đánh từ hư thiên phía tây tới thương không phía đông, rồi lại từ thương không phía đông đánh tới thiên tiêu phía bắc, từ phía bắc đánh sang phía nam, dù có khả năng hồi phục bá đạo cũng không thể làm liền quá nhiều thương thế nhanh được.
Dưới ánh mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Thần Tử Thần Tộc ngã xuống tạo thành cái hố sâu trên nền đất.
Lại nhìn hình thái của hắn lúc này, đâu còn hình người nữa, cơ thể gần như tàn phế khiến Thần Tử Man Tộc trước đó cũng phải tặc lưỡi, vết thương này còn nặng hơn của hắn gấp nhiều lần, nhìn thôi cũng đủ xót xa rồi.
“Ngươi...”, Đại Thánh của Thần Tộc nghiến răng nhưng cũng không dám xông lên lần nữa, vẫn là câu nói đó, nơi này là thánh địa Dao Trì, Thần Tộc cũng từng xuất hiện Đại Đế, thánh địa Dao trì cũng từng xuất hiện Đại Đế, nếu như khai chiến thì hai bên ai thắng ai thua cũng chưa biết được.
Thần Tử Thần Tộc bị đưa đi, cả chặng đường gào thét đến mức ngất lịm.
Các lão tu sĩ lúc này không dám chất vất về khả năng chiến đấu của Diệp Thành nữa, truyền thuyết cùng cấp vô địch vẫn là thần thoại, từ cổ tới kim chưa bao giờ bị phá vỡ.
“Còn có ai nữa, lên hết trong hôm nay đi”, lần này Diệp Thành không quay người đi xuống chiến đài nữa mà lạnh lùng đảo mắt nhìn chín tộc viễn cổ và nhìn từng thần nữ thần tử một.