Bắc Thánh điên cuồng đuổi theo hắn không tha, đôi mắt xinh đẹp như phóng ra tia lửa, sắc hồng lan từ gò má đến cần cổ, mang theo sát khí cuồn cuộn, những chỗ cô ta chạy qua, trời đất đều trở nên lạnh băng.
Di tích cổ xưa vào ban đêm tĩnh lặng trở nên sôi động, tiếng ầm ầm chấn động cả trời đất khiến những người còn đang săn lùng bảo vật phải nghiêng đầu nhìn lại: “Động tĩnh lớn như vậy, lẽ nào có bí bảo xuất hiện?”
“Đến đó xem thử là biết”, không ít người từ bốn phía tụ lại, hơn nữa đều muốn nhìn xem là bí bảo lợi hại thế nào mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, không chừng còn có thể giật được.
Từ xa, họ đã nhìn thấy Diệp Thành nhếch nhác bay đến như tia tiên quang sáng chói.
“Tiên y kia cũng được đấy!”, không ít người nhìn thấy tiên y trong tay Diệp Thành, người có mắt nhìn đều nhìn ra được sự lợi hại của tiên y đó, cấm chế trên đó rất cổ.
“Tránh ra!”, Diệp Thành thoáng chốc đã chạy đến, đám người kia bị hất văng ra.
Sau đó Bắc Thánh chạy đến, những người đó còn chưa kịp đứng vững đã bị cô ta đánh bay lên trời, tu sĩ cấp Chuẩn Thánh bình thường đã chết ngay tại chỗ, cơ thể suýt nữa bị nổ tung.
“Người phụ nữ đó là ai thế?”, có người ngạc nhiên nói, nhìn thấy quần áo Bắc Thánh xộc xệch, còn chẳng mặc áo ngoài, vẻ mặt không ít người đều hiện lên vẻ kỳ lạ: “Sức chiến đấu mạnh thật, huyết mạch quá đáng sợ, hơn nữa còn xinh đẹp”.
“Người phụ nữ đó có lai lịch gì thế, sao lại có cùng huyết mạch với Bắc Thánh?”, Nam Đế mặc đồ đen đứng một góc trong đám người ngạc nhiên nói: “Thời đại này thế mà lại có hai cơ thể tiên linh”.
“Người phụ nữ chắc là Bắc Thánh cũng nên!”, một giọng nói nhàn nhã vang lên, câu nói đó còn ẩn chứa ý tứ sâu xa, một người mặc đồ đen khác xuất hiện bên cạnh Nam Đế, chính là Tây Tôn đó.
“Đừng nói lung tung, Bắc Thánh là đàn ông, điều này không phải nghi ngờ rồi”, Nam Đế liếc nhìn Tây Tôn.
“Chuyện này chưa chắc!”, Tây Tôn lạnh nhạt nói, thần quang lóe sáng như thể nhìn thấu điều gì.
“Người phụ nữ đó rất mạnh”, Tiểu Cửu Tiên ở một góc khác, gãi đầu nói: “Ta không nhớ người này cũng là thân thể Tiên Linh, cùng huyết mạch với Bắc Thánh”.
“Chư Thiên Vạn Vực rất lớn, có rất nhiều điều kỳ lạ”, một giọng nói khẽ vang lên, có người xuất hiện bên cạnh Tiểu Cửu Tiên, cũng mặc đồ đen giống cô, không thấy dung nhan thật.
“Dao Trì?”, Tiểu Cửu Tiên sửng sốt, hơi ngạc nhiên nói: “Cô cũng đến à, đến lúc nào thế?”
“Vừa xuất quan không lâu, bị tiên mẫu nhà ta ép đến đây”, Cơ Tuyết Băng bất lực mỉm cười.
“Bây giờ thì náo nhiệt rồi”, Tiêu Cửu Tiên nhếch miệng cười: “Đông Thần, Tây Tôn, Nam Đế, Bắc Thánh, Trung Hoàng đều đã đến, thần tử của chín tộc viễn cổ cũng đến, còn có rất nhiều truyền mạnh và bí ẩn”.
“Ngươi từng đánh với hắn?”, Tiểu Cửu Tiên hơi ngạc nhiên: “Thế nào, có đánh lại hắn không?”
“Không biết”, Cơ Tuyết Băng lắc đầu khẽ cười: “Sự tồn tại ở cấp bậc đó sẽ không đối đầu trực diện với người khác, truyền thừa của Tịch Diệt là chuyên về ám sát, muốn tìm được tung tích của hắn còn khó hơn lên trời”.
“Vậy thì ta phải cẩn thận”, Tiểu Cửu Tiên bĩu môi: “Nếu bị hắn nhìn chằm chằm, ta đến ngủ cũng không yên giấc, còn có thần tử Tiên tộc đó cũng mạnh hơn ta nghĩ”.
“Núi này cao còn có núi cao hơn”, nói rồi Cơ Tuyết Băng xoay người biến mất trong bóng đêm, trong tay vẫn cầm thiên thư không chữ, thỉnh thoảng lại cầm lên lật xem.