Tiên Võ Đế Vương

Chương 2148: Cái bản lĩnh không biết xấu hổ của ngươi



“Đế Gia Cửu Tiên, quả là danh bất hư truyền”. Trong không gian mờ mờ, tiếng cười u ám vang lên, không tìm ra nơi bắt nguồn của nó, hoặc là nói Tịch Diệt Thần Thể đang thông qua dấu ấn thời không không ngừng đi qua đi lại, không hề có quy luật và cách thức, ngay cả Diệp Thành, cũng khó có thể nắm bắt thân ảnh của nó. 

 “Cái bản lĩnh không biết xấu hổ của ngươi, cũng không phải chỉ là cái danh”. Tiểu Cửu Tiên bực tức bắt đầu mắng mỏ, lời nói chút che giấu, bị người đánh trộm, là việc mà ai cũng đều tức giận. 

 “Hôm nay, nhất định phải chém ngươi”. Tịch Diệt Thần Thể cười u ám, giống như âm hồn trong chớp mắt đã chém đến trước người Tiểu Cửu Tiên, trong tay cầm sát kiếm tối đen, vừa ra tay đã là một kiếm trí mạng, không chừa đường sống. 

 Tiểu Cửu Tiên cũng không phải ăn chay, cấm thiên địa, ép Tịch Diệt Thần Thể ra, nhưng vẫn chưa đợi cô đánh một chưởng ra, Tịch Diệt Thần Thể đã biến mất, nhưng giây tiếp theo đã lập tức hiện ra. 

 Tiểu Cửu Tiên dùng Nhất Bộ Na Di, tránh được đòn trí mạng trong gang tấc, một chưởng đánh về phía nơi này. 

 Nhưng mà, Tịch Diệt Thần Thể xuất quỷ nhập thần, sớm thông qua dấu ấn thời không xuyên ra ngoài rất xa. 

 Tiểu Cửu Tiên cũng rút kinh nghiệm, chân đạp Vô Vọng Bộ Pháp, chạy tán loạn khắp nơi, khắp trời đất đều là tàn ảnh của cô, để tránh đứng ở một chỗ bất động, trở thành bia ngắm sống của đối phương. 

 Chiêu này quả thật có tác dụng, Tịch Diệt Thần Thể lưu lại dấu ấn thời không trên người cô, lại không bắt được cô, hai người bay chạy tán loạn trên vùng trời đất này, Diệp Thành nhìn mà hoa cả mắt. 

 “Đường đường là Đế Gia Cửu Tiên, cũng chỉ biết trốn thôi sao?” Tịch Diệt Thần Thể cười lạnh, âm trầm đáng sợ. 

 “Đối với loại như ngươi, bà đây chưa mắng tổ tông nhà ngươi đã là không tồi rồi, đừng để ta bắt được ngươi”. Tiểu Cửu Tiên miệng thì mắng, chân lại Nhất Bộ Na Di, trong nháy mắt độn xa trăm trượng. 

 Cô vừa đi, chỗ cô đứng lúc trước đã bị Tịch Diệt Thần Thể một kiếm chém nứt, cùng lúc, cô cũng đột nhiên xoay người đánh một chưởng, còn chưa đánh tới, Tịch Diệt Thần Thể đã biến mất. 

 Hai người cứ đánh như vậy, Phi Lôi Thần Quyết của Tịch Diệt Thần Thể có một không hai từ xưa đến nay, Tiểu Cửu Tiên phản ứng cũng không chậm, liên tiếp tránh thoát được đòn trí mạng, còn có thể tranh thủ phản kích, coi như thành thạo. 

 “Cứ đánh tiếp như vậy, trời sáng cũng không đánh xong”. Diệp Thành quyết định ngồi xổm xuống, hai tròng mắt mở trừng đến chảy cả nước mắt, chuyển động theo cuộc chạy đuổi tán loạn của hai người, không nghĩ đến việc xông ra giúp đỡ, thực lực của Đế Cửu Tiên, mặc dù khó có thể giết Tịch Diệt Thần Thể, nhưng giữ mạng cũng không phải vấn đề. 

 Sự thật cũng đang như hắn dự đoán, Tịch Diệt Thần Thể như âm hồn, nhưng vẫn không thể chém trúng Đế Cửu Tiên. 

 Mà Tiểu Cửu Tiên cũng vậy, không ngừng dùng bí pháp thần thông, cũng không thể đánh trúng Tịch Diệt Thần Thể. 

 Song, sự cân bằng này lại bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của người thứ ba, người nọ chùm áo bào đen, hơi thở âm u lạnh lẽo, thân hình dị thường, tay cầm một dây xích sắt đầy thần văn. 


 Tiểu Cửu Tiên bị thương, bờ vai ngọc ngà bị chém rách ra một vệt máu, đấu tay đôi, cô không sợ bất kỳ một người cùng thế hệ nào, nhưng vấn đề mà một chọi hai, trong đó còn có một Tịch Diệt Thần Thể đáng sợ. 

 Thấy Tiểu Cửu Tiên bị thương, người mặc áo đen của Hồn Tộc lộ ra ánh mắt lành lạnh, chín chiếc Toả Hồn Thần Liên cùng lúc tế ra, phủ kín không gian hư vô của vùng trời đất này, làm cho thân hình Tiểu Cửu Tiên bị kiềm hãm. 

 Trong một chốc lát ngắn ngủi, cho Tịch Diệt Thần Thể có cơ hội chém giết tới trước người Tiểu Cửu Tiên. 

 Nhưng, hắn ta còn chưa chém kiếm xuống, đã thấy một luồng thần mang màu vàng, mang theo lực xuyên thủng dễ như trở bàn tay, hơn nữa thứ nó nhắm vào là nguyên thần của hắn ta, còn là một đòn trí mạng.