Tiên Võ Đế Vương

Chương 2195: Mười hiệp trôi qua



“Hoang Cổ Thánh Thể?”. Mắt thấy khí huyết hoàng kim của Diệp Thành thiêu đốt như lửa, những người không biết thân phận thật sự của Diệp Thành đều sững sờ ngạc nhiên, không biết còn có chiêu này. 

 “Chẳng trách sức chiến đấu lại mạnh như vậy”. Một ông lão vuốt râu, xem như đã hiểu rõ tại sao Diệp Thành lại mạnh như vậy, Hoang Cổ Thánh Thể vô địch cùng cấp, không mạnh mới là kỳ lạ. 

 “Nghe đồn hắn đã chết ở di tích viễn cổ rồi mà, sao lại còn sống vậy chứ”. Không ít người đều vò đầu, Thánh thể còn sống là chuyện ngoài dự kiến, lại còn đến gia tộc Khổng Tước. 

 “Bổn vương sớm đã đoán được”. Thái tử Kim Ô trên bầu trời khẽ cười, đôi mắt vàng tỏa ra tinh quang rực lửa, lại vung tay, tăng thêm bí pháp vào thái dương nghiền nát kia, muốn tấn công, tiêu diệt thần thoại bất bại trong truyền thuyết kia. 

 Bởi vì hắn ta đã thêm bí pháp, ánh sáng từ thái dương vốn nóng bỏng chói mắt kia lại càng thêm rực rỡ, sức mạnh hủy diệt tấn công, thái dương như ngày tận thế, muốn hủy diệt tất thảy sinh linh thế gian. 

 “Tiểu Viên Hoàng, giúp ta”. Diệp Thành bình thản lên tiếng, đã gọi ra Tiên Hỏa và Thiên Lôi, Tiên Hỏa hóa thành cung thần, Thiên Lôi hóa thành tên thần, hắn giương cung tạo thành hình như một vầng trăng tròn, ngắm phía Tây Bắc, bắn thái dương. 

 “Nhắm kỹ!”. Tiểu Viên Hoàng bỗng chốc hóa thành một luồng tiên mang, xuyên vào trong tên thần sấm sét, hắn ta dùng hết sức trợ giúp, khiến sức mạnh hủy diệt của tên thần sấm sét có thêm một luồng năng lượng kinh người, năng lượng này khiến rất nhiều ông lão đều kinh ngạc, đó là một mũi tên có thể hủy diệt thế giới. 

 “Hậu Nghệ bắn mặt trời”. Hai Đại thánh của Kim Ô Tộc đều nheo mắt, vừa nhìn đã nhận ra Diệp Thành đang thi triển loại thần thông nào, đó là tiên pháp bất phàm của Vu Tộc - Vạn Cổ Tiền, đại thần Hậu Nghệ của Vu Tộc chính là dùng tiên thuật này mà bắn hạ tám đại thần của Kim Ô Tộc bọn họ. 

 “Chuyện hôm nay, e là không thể dễ dàng kết thúc rồi”. Thánh chủ Khổng Tước âm thầm suy tính trong lòng, có thể nắm rõ bí pháp đánh giết Đại thánh Kim Ô, Kim Ô Tộc và Vu Tộc từ xưa đã là tử địch, nhưng phàm dính vào Vu Tộc thì đều nằm trong phạm vi diệt trừ của bọn họ, cho dù là một tông bí pháp. 

 “Thần Hỏa Lôi Đình, nhất tiễn cách thế”. Một tiếng gào vang lên, tên thần mang theo khí lực của Tiểu Viên Hoàng, một đường xuyên qua không gian hư vô, nghịch thiên bắn về phía bầu trời nắng gắt kia. 

 Chớp mắt, mọi người đều ngưng thở, ngẩng đầu nhìn trời cao, vầng thái dương Kim Ô và tên sấm sét áp sát, hai bên đều mang theo uy lực hủy diệt, bên nào yếu bên nào mạnh, không ai biết rõ. 

 Trong tầm mắt cả vạn cả nghìn người, hai bên va chạm, luồng sáng vàng và sấm sét tiếp xúc tạo thành một vầng sáng, dùng điểm tiếp xúc làm trung tâm, lan ra rộng khắp nơi, những nơi đi qua, không gian sụp đổ từng tấc, ngay cả kết giới bảo vệ của gia tộc Khổng Tước cũng bị phá tan. 

 Tên thần sấm sét và thái dương Kim Ô giằng co, tiêu diệt lẫn nhau, ai cũng không thể làm gì được ai, lại có từng tầng sáng hủy diệt lan ra khắp nơi, không gian xung quanh chấn động, đất trời mù mịt. 

 Mọi người bên dưới đều biến sắc, trận chiến cấp bậc thế này, nghiễm nhiên đã trở thành Chuẩn Thánh và Thánh Nhân, bí thuật hai người biến hóa đỉnh cao như phác họa ra một bức tranh về thời kỳ hoàng kim của cả hai. 

 “Diệt cho ta”. Thái tử Kim Ô lạnh lùng thét lên, một tay ấn xuống, lại tăng thêm sức mạnh cho thái dương Kim Ô. 

 “Cửu thiên viên hóa, lập tức kình thiên”. Tiếng gầm vang vọng khắp đất trời, xuất phát từ trong tên thần sấm sét, đó là tiếng gầm của Tiểu Viên Hoàng, rồi lại bắn ra từ tên thần, hóa thành một con vượn khổng lồ cả trăm trượng, hay tay nâng trời, hơi thở hùng mạnh, đứng ngang bầu trời. 

 Sức mạnh hai bên ngang nhau, cuối cùng cũng có chút thay đổi rồi, Tiểu Viên Hoàng đã dùng thân thể ngăn lại ba phần uy lực từ thái dương Kim Ô, phản công giúp tên thần sấm sét đoạt lấy thời cơ quý báu. 

 Tên thần sấm sét quả không phụ sự hy vọng, sấm sét càn quét, một mũi tên bắn diệt thái dương Kim Ô. 

 Thoáng chốc, đất trời u ám, khi ánh sáng xuất hiện lại thì thái dương Kim Ô vỡ nát đã hóa thành mưa ánh sáng khắp trời, sáng rực khắp nơi, đổ xuống thế gian, tên thần sấm sét cũng mai một theo. 

 Thái tử Kim Ô phun ra máu, bị đáp trả, thân hình lảo đảo, suýt nữa đã rơi xuống từ trời cao. 

 “Giết”. Lúc bên dưới kinh hô, thái tử Kim Ô trên trời cao lại từ trên trời lao xuống chém giết, gương mặt vẫn hung tợn như vậy, tay cầm đại thuật Sát Sinh, dùng lực chém giết Diệp Thành và Tiểu Viên Hoàng. 

 Trận chiến mười hiệp này, trông thì là hòa, nhưng tất cả mọi người đều biết, bên bại là hắn ta. 

 Phải biết rằng, hắn ta là cấp Thánh Nhân, còn Diệp Thành và Tiểu Viên Hoàng là Chuẩn Thánh, một đấu hai, trong mười hiệp cũng đủ thắng được, nhưng hắn ta lại vẫn chưa thể diệt được hai người. 

 Hắn ta kiêu căng ngạo mạn, sao chấp nhận nổi việc này, hơn nữa bắn hạ thái dương Kim Ô của hắn ta còn là bí pháp Hậu Nghệ bắn mặt trời của Vu Tộc, liên tưởng đến nỗi nhục xa xưa, sao hắn ta chịu hòa cho được.