Ban đêm, núi Khổng Tước yên bình tĩnh lặng, nhưng bất chợt có tiếng nổ vang vọng.
Nhìn từ xa, đỉnh núi Khổng Tước lấp lánh ánh trời, những ráng mây huyền ảo đan xen, vẻ nên một bức tranh tuyệt sắc, buổi đêm tối đen, cũng càng thêm đậm nét, như muôn ngàn pháo hoa nở rộ trên trời.
Thiên Thương Nguyệt và đại công chúa Khổng Tước chiến đấu trên bầu trời, đều là cấp Thánh Nhân, giống Cửu Thiên Huyền Nữ, lại như Hồng Trần Trích Tiên, thần quang xán lạn, không che giấu được vẻ phong hoa tuyệt đại của bọn họ.
Động tĩnh lớn như vậy, người trong tộc Khổng Tước đều bị kinh động, ai ai cũng ngẩng đầu, nhìn hai bên chiến đấu đều là đại và tiểu công chúa gia tộc, lập tức ngây người: “Sao hai vị công chúa lại đánh nhau vậy”.
“Sử dụng bí thuật đã vượt qua phạm trù so đấu, đại công chúa và tiểu công chúa định không chết không nghỉ?” Tiếng kinh ngạc nổi lên khắp nơi: “Tuy bất hòa thì cũng không cần phải vậy chứ!”
“Không để cho lão phu bớt lo mà”. Thánh chủ Khổng Tước cũng đi ra, cũng thở dài, biết sớm hai cô con gái bất hòa, mấy năm nay oán giận tích lũy lại, cuối cùng cũng bùng nổ.
“Đúng là phản rồi”. Một cô gái xinh đẹp nhã nhặn xuất hiện, chính là mẫu thân của đại công chúa, vẻ ngoài tuyệt thế, nhưng gương mặt lại u ám: “Ngỗ nghịch với tỷ tỷ như vậy, quả là làm càn”.
“Theo như ngươi nói, tỷ tỷ đánh muội là đúng à!”. Âm thanh phụ nữ lại vang lên, một người phụ nữ áo trắng xuất hiện, chính mẫu thân của tiểu công chúa, giọng điệu dịu dàng, nhưng cũng có chút lạnh lẽo.
“Con gái ngoan do ngươi sinh đấy”. Mẫu thân đại công chúa hừ lạnh, vẻ mặt càng lạnh hơn.
“So với tỷ tỷ, muội muội vẫn còn kém hơn một chút”. Mẫu thân khẽ cười nhẹ.
“Đủ rồi? Các ngươi còn chê tình hình chưa đủ loạn sao?”, Thánh chủ Khổng Tước hừ lạnh, hung hăng nhíu mày, đại công chúa và tiểu công chúa bất hòa cũng không phải không có nguyên nhân, nếu trách thì chỉ trách năm đó ông ta quá đa tình, trêu chọc một người chưa đủ, cứ phải dính dáng tới hai người.
“Cách xa thế mà ta cũng có thể thấy gương mặt thánh chủ Khổng Tước”. Trên đỉnh Khổng Tước, Tiểu Viên Hoàng cầm theo Lang Nha bổng, cũng không phải xem trận chiến mà dùng hỏa nhãn kim tinh nhìn thánh chủ Khổng Tước, thấy gương mặt già nua rối rắm, ông ta nhìn rất vui, chỉ sợ thiên họa chưa đủ loạn.
“Đi cùng ngươi đến nhà Khổng Tước, đúng là không tệ”. Diệp Thành liếc nhìn Tiểu Viên Hoàng.
“Dù không có ta thì hai người họ cần đánh thì vẫn phải đánh thôi”. Tiểu Viên Hoàng nhếch miệng cười, hai mắt vẫn nhìn bên phía thánh chủ Khổng Tước:
“Thấy hai người vợ của thánh chủ Khổng Tước không, hai người họ từ khi đến nhà Khổng Tước, chưa từng ngừng nghỉ bao giờ, nhưng nói đi nói lại thì trông rất đẹp”.
Nói rồi, vẫn không quên đưa tay xuống đũng quần, khẽ xoa “cậu em” của mình đã cương cứng bên dưới: “Không biết thương lượng với thánh chủ Khổng Tước thử, hai cô vợ kia của hắn có thể cho ta mượn dùng một đêm không nhỉ, mượn một người cũng được, con người ta thành thật, không tham lam”.
Lời này vừa thốt ra, Diệp Thành theo bản năng nghiêng qua liếc nhìn Tiểu Viên Hoàng, ánh mắt nhìn chỗ đũng quần kia một giây, nơi đó dựng đứng như túp lều nhỏ vậy.
Bất giác, Diệp Thành rất tự nhiên dời sang bên cạnh, cách Tiểu Viên Hoàng một khoảng cách nhất định, nhìn tên kia cũng như thần vậy, mẹ nó đúng là sắc dục che trời! Nhìn người phụ nữ của người khác thì thôi vậy, ít nhất cũng cùng thế hệ đi, mẹ nó còn muốn cả mẹ của người ta?
Cũng may chỗ này chỉ có hai người họ, lời này của Tiểu Viên Hoàng nếu bị Thiên Thương Nguyệt và đại công chúa Khổng Tước nghe thấy, hơn phân nửa sẽ ngừng chiến, sau đó sẽ đem thằng nhãi này lên đến chín tầng mây, trực tiếp bóp chết.
Tiểu Viên Hoàng trực tiếp phớt lờ ánh mắt của Diệp Thành, đôi mắt vàng kim di chuyển, nhìn tới nhìn lui xung quanh, không thấy nói gì, nhưng lại thấy túp lều nhỏ thân dưới lại cao hơn.
Diệp Thành xoa cằm, không biết tại sao, nhìn thấy túp lều nhỏ dưới thân Tiểu Viên Hoàng, hắn lại có cảm giác kích động kỳ lạ, chính là lấy đao ra chém tiểu đệ kia ra.
“Ngươi từng lên giường với nữ tu chưa”. Tiểu Viên Hoàng kéo Diệp Thành, để lộ hai hàm răng trắng, cười xấu xa: “Làm tư thế thoải mái nào, hôm nào tôi cũng thử xem”.
“Thấy tảng đá lớn kia không”. Diệp Thành chỉ vào tảng đá lớn cách đó không xa, sau đó khẽ vỗ Tiểu Viên Hoàng, đẩy hắn ta qua: “Ra đó xả hai lần, cái gì ngươi cũng hiểu cả mà”.
Diệp Thành thổn thức, ai nói con gái không như con trai, cho dù là cố hương Đại Sở hay là chư thiên vạn giới, hoặc là đại lục Huyền Hoang này, những cô gái hắn gặp ở đây đều mạnh tuyệt đỉnh.
Lúc hắn nhìn, Thiên Thương Nguyệt và đại công chúa đã chia bầu trời thành hai bên, tiên kiếm trong tay cũng rung chuyển.
Một bên, Thiên Thương Nguyệt cầm tiên kiếm đứng thẳng, hai ngón tay nàng ta khép lại, lướt qua thân kiếm, ký tự cổ xưa trên thân kiếm như sống lại, kiếm khí bùng nổ, cùng hòa với đạo tắc, sức mạnh tiêu diệt hội tụ.
Một bên, đại công chúa cầm tiên kiếm chắn ngang, ngón tay khép lại, lướt nhanh qua thân kiếm, trên kiếm cũng có những ký tự cổ xưa sống lại, kiếm mang tỏa ra khắp nơi, giao thoa cùng đạo tắc, bí pháp biến hóa.