Tiên Võ Đế Vương

Chương 2211: Cửu Đầu Điều hoảng sợ



Rừng Hồng Hoang vang lên tiếng ầm ầm, bầu trời tựa như bị sấm sét tàn phá, trở nên hỗn loạn trong sự nứt toác và hợp lại. 

 Trận đại chiến hơi dữ dội, tất cả đều liều mạng lao vào đánh nhau, máu đủ màu tuôn trào như quang vũ đủ màu, đan dệt ra từng bức tranh đẹp, nhưng hình ảnh tuyệt đẹp đó lại đẫm máu.. 

 Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ di chuyển, mỗi người đều tự dùng ấn của mình hợp lực tạo ra kết giới, bảo vệ trời đất bên này, trận chiến giữa hai người gây ra chấn động quá lớn, để ngăn những người bên dưới bị ảnh hưởng. 

 “Có hơi đẫm máu đấy, Huyền Vũ Vương mặc kệ sao?”, có người thử nói. 

 “Chuyện của vãn bối, chỉ cần không có người lớn nhúng tay vào thì Huyền Vũ Vương ở Nam Vực sẽ không xen vào”, một con chuột tinh vuốt râu: “Năm nào cũng thế, người ta đã quen rồi”. 

 “Thôi xong, Cửu Đầu Điều sắp thua đến nơi rồi”, không biết là ai hô lên làm cho những người nhìn trái nhìn phải tìm bóng dáng Huyền Vũ Vương đều phải ngẩng đầu nhìn lên bầu trời huyền ảo. 

 Trên bầu trời hư không kia, trận chiến đang diễn ra rất quyết liệt, mười Chuẩn Thánh bao vây tấn công Diệp Thành, nhưng một mình Diệp Thành ra tay khiến ai cũng trở nên nhếch nhác, thảm nhất là Cửu Đầu Điều đó, cơ thể đã bị nứt toác. 

 Diệp Thành cực kỳ “chăm sóc” gã, mỗi lần hắn có tuyệt kỹ đều tấn công Cửu Đầu Điểu, hắn quyết tâm giết chết Cửu Đầu Điểu, chỉ vì tên đó đụng phải vảy ngược của hắn, gã nhất định phải chết. 

 “Cứu ta!”, Cửu Đầu Điều chỉ còn lại Nguyên Thần, thiêu đốt sức mạnh Nguyên Thần, nhếch nhác chạy trốn trong hư không, khiến gã điên cuồng hơn là Diệp Thành cứ nhắm vào gã, rảnh tay một chút là chạy đến đánh gã. 

 “Ngươi đi được sao?”, Diệp Thành hừ một tiếng, vượt qua bầu trời đuổi giết gã, đánh một chưởng lên trời, vô cùng bá đạo, tiêu diệt một nửa Nguyên Thần của gã, một tay đánh gã rơi xuống khỏi không trung. 

 “Kiếp sau không nên dây dưa với người không nên chọc vào!”, Diệp Thành lạnh lùng nói, tay cầm chiến mâu đen như mực đánh về phía Cửu Đầu Điều đang rơi xuống, chiến mâu đen nhánh mang theo sức mạnh cực lớn xuyên qua khoảng không, đó là một ngọn giáo tuyệt sát. 

 Cửu Đầu Điều hoảng sợ, chỉ biết liều mạng chạy trốn, Nguyên Thần còn lại chưa bị chiến mâu đâm xuyên qua đã hoàn toàn lạnh như băng, như thế đã bị kéo vào trong Cửu U, sắp bị tra tấn. 

 Gã thật sự ngửi được hơi thở chết chóc, kiêu ngạo gì đó chẳng có gì đáng nhắc đến khi đối mặt với cái chết cả. 

 Có lẽ đến lúc này gã mới không hiểu hối hận là gì, cứ tham gia đại hội là đủ rồi, tự dưng lại không biết tự lượng sức mình mà đi khiêu khích Hoang Cổ Thánh Thể nên mới rơi vào kết cục thê thảm như vậy. 

 Cứu ta, cứu ta! Khi đối mặt với cái chết, Cửu Đầu Điều nhìn thái tử Kim Ô, với sức chiến đấu của thái tử Kim Ô, chỉ cần giơ tay là có thể cứu hắn trong lúc nguy cấp. 

 Nhưng thái tử Kim Ô lại chỉ thích thú nhìn mọi chuyện đã diễn ra, môi cong lên mắng: “Vô dụng”. 

 Cửu Đầu Điểu oán hận và tức giận gào lên, mặt mày hung tợn, hai mắt đỏ ngầu. 

 Gã có kết cục như ngày hôm nay hơn một nửa có phần của thái tử Kim Ô, nếu không phải thái tử Kim Ô tiết lộ hành tung của Diệp Thành và bạn của hắn cho gã thì gã cũng sẽ không gây ra trận đại chiến này. 

 Nhưng lúc này có hối hận cũng đã muộn, vì chiến mâu đã đâm đến, ghim chặt gã vào giữa không trung, sát khí trên chiến mâu nghiền nát Nguyên Thần của gã khiến gã tan biến thành mây khói. 

 Sau đó máu bắn ra tung tóe, lại có người bị giết, bị Diệp Thành hủy diệt, đó cũng là một con chim, huyết mạch không yếu nhưng lại không biết là chủng tộc nào. 

 Diệp Thành cũng lười so đo đối phương là chủng tộc nào, cứ thẳng tay giết, nếu các ngươi đã nhất quyết muốn đối đầu với ta thì cứ chuẩn bị tinh thần đi chết là vừa, vẫn câu nói trước đó, ra ngoài quậy phá, cuối cùng cũng phải trả giá. 

 Hai trong mười Chuẩn Thánh đã bị tiêu diệt, tám Chuẩn Thánh còn lại không hề có ý định lùi bước, đều như bị tiêm thuốc kích thích, tung ra đủ thứ thần thông, pháp khí đáng sợ, không đánh chết sẽ không xong chuyện. 

 Diệp Thành sẽ không khách sáo với chúng, chân bước vào hư không, tung hoành chín tầng mây, dùng Hoang Cổ Thánh Thể chiến đấu, đối địch bằng thần thông bất thế, trận thế một đánh tám nhưng hắn lại chiếm thế thượng phong tuyệt đối. 

chapter content