Tiên Võ Đế Vương

Chương 2313:  Một bên là thái tử Tiên tộc



"Cứu ta!", thần tử Yêu tộc lại kêu cứu, Thánh Thể dễ nhìn như vậy hả? Ông đây sắp bị đánh chết rồi, các ngươi còn có chút sự đồng tình thương xót nào không vậy? 

 Một câu trực tiếp thu hút ánh mắt của mọi người xung quanh. 

 Sau đó, khóe miệng của họ không khỏi giật giật. 

 Thần tử Yêu tộc mới thật sự thảm, đã không ra hình người, chỉ là một đống máu thịt. Mỗi khi đắp nặn lại cơ thể thì vẫn bị Chiến Thể đánh nát, hình ảnh quả thật hết sức máu me. 

 "Cùng nhau giết hắn!", vẫn là thần tử Phượng Hoàng xung phong xông lên trước, lại thi triển cấm pháp. 

 Sau đó, lần lượt là thần tử Thần tộc, Ma tộc và hai mươi mấy thần tử khác cũng cùng nhau xông tới. 

 "Hừ!", Tiểu Cửu Tiên không nhịn được bước lên trời. 

 Lúc trước không biết thân phận Diệp Thành, giờ đã biết thì đương nhiên phải giúp. Diệp Thành từng có ân với cô. 

 Chỉ là, cô vừa đi lên còn chưa ra tay, bên trái đã xông đến một người mặc áo đen đẩy Tiểu Cửu Tiên lùi lại. 

 Người nọ trông rất quỷ dị, không thấy rõ mặt mày, chỉ lộ ra một đôi mắt lạnh lẽo vô cùng thâm thúy. 

 Gã cũng là yêu nghiệt một phương, không hay xuất hiện nhưng lại mạnh đến ghê người, người này cản Tiểu Cửu Tiên lại. 

 "Thiên Tàn, ngươi cũng can đảm đấy!", Tiểu Cửu Tiên cười lạnh, đối phương mặc áo đen, song cô lại nhận ra là ai. 

 "Đế Cửu Tiên chẳng qua cũng thế", gã áo đen hài hước hài, xiềng xích đạo pháp hiện lên quấn quanh cơ thể, khí thế cuồn cuộn như biển, huyết mạch cũng cực kỳ bá đạo. 

 "Nhìn cho kỹ, hôm nay bà đây phải đánh cho ngươi khóc kêu cha gọi mẹ", Tiểu Cửu Tiên quát, nắm tay nhỏ xinh đấm tới. 

 Gã áo đen tên Thiên Tàn kia cũng vô cùng mạnh mẽ. 

 Hai người lao vào nhau, trực tiếp đánh thắng lên trời. 

 "Nhìn gì mà nhìn, đánh", thần tử Long tộc quát, xách theo Bá Long Đao xông lên trời định giúp Diệp Thành. 

 Đằng sau hắn ta là thần nữ Tinh tộc, kế đó là thần tử Vu tộc cũng khiêng chiến mâu Vu Hoàng xông lên. 

 Còn có thần nữ Cổ tộc và thần tử Man tộc cũng lao lên, người nào người nấy đều hừng hực sức chiến đấu. 

 Bọn họ xông lên, trong đám đông cũng có không ít người lao ra, số lượng ngang nhau, vừa khéo cũng là năm người. 

 Họ đều là yêu nghiệt, chặn lại đám thần tử Long tộc. 

 Năm chọi năm, một bên muốn giúp Diệp Thành, bên kia lại muốn giết Diệp Thành, trực tiếp lao vào nhau. 

 Tiếng ầm ầm vang lên liên tiếp, vốn đã sôi động nay lại càng tưng bừng. 

 Đáng sợ nhất vẫn là bên phía Diệp Thành, một chọi một đám vậy mà lại ngăn được ba mươi thần tử, quả thật khí phách vô cùng. 

 Giết! 

 Ngày càng nhiều yêu nghiệt cấp thần tử xông đến, cũng không phải muốn cứu thần tử Yêu tộc mà là xông về phía Diệp Thành. 

 So với sự sống chết của tên kia, họ càng quan tâm Thánh Thể hơn. 

 Diệp Thành mạnh đến nỗi khiến họ sợ hãi, năm lần bảy lượt giết không chết đã chứng minh sự khủng bố của hắn. Thế nên, Diệp Thành phải chết. 

 Đất trời rung chuyển, thần thông pháp khí che trời lấp đất đánh về phía Diệp Thành, muốn một chiêu lấy mạng hắn. 

 Diệp Thành hừ lạnh, khí huyết cuồn cuộn mở ra dị tượng giới Hỗn Độn và vô số bí pháp trong trận đồ Bát Quái. 

 Tiếng nổ lại vang lên, vô số đòn tấn công đều đánh lên giới Hỗn Độn khiến nó tràn ngập vết rách. 

 Nhưng cuối cùng Diệp Thành vẫn đỡ được, sau đó trở tay vung gậy lên. 

 Thần tử Phượng Hoàng xông lên trước là người đầu tiên ăn hành, cơ thể suýt nữa bị đánh nát, máu bắn tung tóe. 

 Đám thần tử Thần tộc và Ma tộc cũng không khá hơn là bao, cả đám bay tán loạn, tên này còn thảm hơn tên kia. 

 "Rác rưởi!", thần tử Tiên tộc cười lạnh, đạp không xông đến, tay cầm Tiên Ấn bấm ấn, nhấn về phía Diệp Thành. Sức mạnh hủy diệt lạnh lẽo như băng, bẻ gãy nghiền nát tất cả. 

 "Đến sớm không bằng đến khéo!", một tiếng hét rung trời vang lên, một bóng người vạm vỡ lao tới, tay cầm Lôi Đình Chiến Phủ, một búa đập nát đòn tấn công của thần tử Tiên tộc. 

 Nhìn kỹ thì còn chẳng phải là Quỳ Ngưu à?" 

 Hắn ta đã đến trễ, trên đường bị trì hoãn. Nghe nói lần này có một trận chiến lớn bèn chạy đến, may vẫn kịp. 

 "Không liên quan đến ngươi, cút!", thần tử Tiên tộc hừ lạnh, giữa những ngón tay có những dòng chữ triện xoay chuyển, một chưởng kết hợp vô số thần thông nặng tựa ngàn cân đập về phía Quỳ Ngưu. 

 "Dám đánh lão Thất nhà ta, giết ngươi giờ", Quỳ Ngưu nổi giận, lập tức thi triển cấm pháp, vẫn là một bá đạo đập thẳng tới. 

 Lại là hai kẻ tàn nhẫn, trực tiếp đánh lên tận trời. 

 Một bên là thái tử Tiên tộc, một bên là thái tử Quỳ Ngưu tộc, thế hệ trước đều có Đại Đế. Lúc này, hai truyền thừa đỉnh cấp đánh nhau gây ra tiếng động rất lớn. 

 "Quỳ Ngưu cũng tới, đám Tiểu Viên kia đâu?", Huyền Vũ liếc nhìn xung quanh vẫn không thấy mấy anh em kết nghĩa của hắn ta đâu, đúng là khá bất ngờ. 

 "Ta nói này, mấy người chúng ta cứ đứng nhìn vậy à?", Bạch Hổ ngó Thanh Long, Chu Tước và Huyền Vũ. 

 "Nói thật, cũng không thân với Hoang Cổ Thánh Thể lắm đâu!", Chu Tước giơ một cái gương nhỏ vừa nói vừa vuốt tóc, là một người yêu thích cái đẹp. 

 "Ngươi chán sống à!", tự dưng bị đánh cho bị thương nặng, thần tử Phượng Hoàng lập tức nổi giận. Thoáng chốc, bỏ qua Diệp Thành xông thẳng đến chỗ Chu Tước, Phượng Hoàng Tiên Kiếm ngân vang. 

 "Nợ cũ thù mới, thanh toán cho xong luôn đi", Chu Tước cực kỳ bá đạo, bàn tay ngọc ngà trắng nõn lại có sức mạnh vô cùng khủng bố. 

 "Chán sống hả!", Phượng Tiên cũng cầm xông tới, bùng nổ ra sức chiến đấu đỉnh cấp muốn giúp hoàng huynh giết Chu Tước. 

 "Ngươi mà làm như vậy thì ta cũng không đứng nhìn nổi nữa", thái tử Bạch Hổ vặn cổ, xông lên một chưởng đẩy lui Phượng Tiên: "Bắt nạt Nam Vực ta không có ai hả? Hai đánh một, ngươi cũng không biết xấu hổ mà ra tay sao".