“Hộ giá, cứu ta”. Thiên Ma tóc đỏ gào rống, tiếng cực kỳ vang dội, đường đường là ma quân, lại như một kẻ không có tiền đồ.
Trách thì chỉ trách Diệp Thành quá mạnh, giết đến mức khiến cho gã hoảng sợ, cơ thể đã bị hủy, chỉ còn lại Nguyên Thần, không sợ mới là lạ.
Thiên Ma binh tướng trung thành, từng lớp từng lớp giống như thủy triều, các bí thuật, pháp khí, trận văn, vô cùng đỉnh cao đánh tới.
“Cút”. Diệp Thành hét to, hắn ra tay vô cùng đáng sợ, tay cầm Cực Đạo Để Kiếm, chém một cách điên cuồng, cường thế bá đạo.
Phía sau hắn là một đường máu, xương cốt phủ kín.
Thiên Ma tóc đỏ hoảng sợ, bỏ chạy hết lần này đến lần khác, rồi sau đó lại độn trở về vực thẳm Vô Vọng, tư thế vô cùng ngầu lòi.
“Đi đâu?”. Diệp Thành mở một con đường máu, đuổi theo vào trong.
Thiên Ma binh tướng nhìn thấy vậy, cũng lũ lượt xông vào, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, đã bị một bàn tay vàng kim to lớn quét ra ngoài.
Dù có như thế, vẫn có Thiên Ma nhào vào, chính là một Thiên Ma tóc tím và một Thiên Ma ba mắt, là hai Chuẩn Đế hàng thật giá thật.
Diệp Thành không để ý đến, chỉ truy sát Thiên Ma tóc đỏ, để hắn bệnh, muốn mạng của hắn đạo lý này hắn đã hiểu từ lâu, tiêu diệt từng bộ phận mới là tôn chỉ.
Vực thẳm tối đen không nhìn thấy ánh sáng, âm trầm rét lạnh, giống như một lỗ đen trong không gian, hơn nữa, đuổi theo suốt một đường, cũng chưa nhìn thấy đáy.
“Sâu như vậy sao?”, Diệp Thành nhướng mày, có hơi kinh ngạc.
“Chết đi!”. Ở phía sau của hắn, là Thiên Ma tóc tím và Thiên Ma ba mắt, từng tên một đánh ra thần thông, tấn công trực tiếp vào Nguyên Thần của Diệp Thành.
Diệp Thành không để ý đến, sử dụng Nguyên Thần để kháng cự lại, nguyên thần của hắn có Đế Đạo pháp tắc bao bọc, đủ để chịu được công kích gần như Chuẩn Đế.
Hắn kháng cự hai lần, đương nhiên sẽ không để cho Thiên Ma tóc đỏ bên dưới dễ chịu, Cửu Đạo Thần Thương hợp nhất, cường thế xuất kích.
Thiên Ma tóc đỏ kêu lên thảm thiết, sau đó ngã xuống, thật sự rơi xuống mặt đất.
Diệp Thành đi theo sát gã, mới biết được mặt đất bên dưới vực thẳm vô vọng này, chính là một vùng ma thổ, đen tối u ám, cuồn cuộn vô biên.
Nơi này không có một ngọn cỏ, nhưng lại thấy rất nhiều hài cốt và binh khí, giống như một chiến trường thời cổ xưa, lại giống như một địa ngục Vô Gian
Không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã bị dọa nhảy dựng, nếu như không phải tự mình xuống dưới này, cũng không biết rằng dưới lòng đất của Linh Vực còn có càn khôn cỡ này.
“Cứu ta”. Thiên Ma tóc đỏ vẫn còn đang chạy trốn, đi vào sâu bên trong.
“Còn trốn?”. Diệp Thành cười lạnh, một bước súc địa thành thốn, trong nháy mắt đã đuổi giết đến bên cạnh hắn ta, một kiếm chém Thiên Ma tóc đỏ đi ra ngoài, giữa mày cũng lóe lên ánh sáng vàng rực, Thần Thương thần mang có sấm sét xung quanh.
Đối phương chỉ còn lại một đạo Nguyên Thần, tất nhiên là dùng nguyên thần bí pháp, Thần Thương chuyến tấn công nguyên thần chân thân, càng không nói đến cửu đạo hợp nhất.
Thiên Ma tóc đỏ bị trúng chiêu, bị Thần Thương xuyên thủng, suýt chút nữa là chết.
Nhưng tên khốn này vẫn không quay đầu lại, bỏ mạng chạy càng sâu vào bên trong.
Chỉ là lúc này vận khí của hắn ta không được tốt lắm, bị Diệp Thành đuổi theo, phóng đãng Thần Thương, đánh đến mức hắn ta hoài nghi nhân sinh.
Quỳ, lần này thật sự đã quỳ, vốn là Nguyên Thần hư ảo, trong suốt, tùy ý để gió lay động, không chịu nổi mưa gió.
“Nợ máu phải trả bằng máu”. Diệp Thành đuổi giết đến, một kiếm phong thần, dung hợp bí thuật Thần Thương, tỏa định giữa mày của Thiên Ma tóc đỏ.
“Không... Không không.” Thiên Ma tóc đỏ vừa mới khôi
phục lại sự tỉnh táo, đập vào mắt lại là tuyệt sát nhất kiếm, hai mắt nhất thời trợn ngược, đồng tử co rút lại, cả người lạnh băng thấu xương.
Diệp Thành làm sao có thể thương hại, không chút chần chờ mà một kiếm bẻ gãy nghiền nát, mang theo uy lực xuyên thủng thất cả trên thế gian.
Một kiếm này, Thiên Ma tóc đỏ chắc chắn không thể nào chắn nổi, đầu Nguyên Thần bị xuyên thủng, ngọn lửa của căn nguyên chân thân cũng bị dập tắt đi.
Một cường đại ma quân đã bị giết, chiến tích huy hoàng của Diệp Thành lại nhiều thêm một cái, trở thành sát thủ ma quân.
“Ngươi thật sự đáng chết”. Thiên Ma tóc tím và Thiên Ma ba mắt đánh đến, nhìn thấy Thiên Ma tóc đỏ đã chết, cực kỳ tức giận.
“Cũng đã đồ đế, lại còn sợ các ngươi à?", Diệp Thành mở ra bá thể, mái tóc bạc trắng trong nháy mắt biến thành vàng, chiến lực cũng theo đó mà bò lên trong cấp tốc.
Trạng thái bá thể, đã gần như không chết không bị thương, sức mạnh đỉnh cao, cho hắn đủ tư cách một chọi hai Chuẩn Đế.
“Thôn diệt”. Thiên Ma tóc tím rống giận, triệu hồi đến một huyết hải, có ác long ở trong đó nhào lộn, có lệ quỷ giãy giụa ở trong, mỗi một sợi huyết khí, đều nặng nề như núi.
Hai người học hợp tác hoàn mỹ, chiến thuật cũng rất suôn sé.
Diệp Thành đúng là trâu bò, lấy bá thể thánh khu mà chống lại, chịu lại một kiếm, Bát Hoang Quyền nghịch thiên đánh đến, gần như giết chết Thiên Ma ba mắt.
Cũng cùng thời gian đó, Thiên Ma tóc tím lại triệu hồi huyết hải, làm ra một hải lãng, muốn cho Diệp Thành nổ tung một lần nữa.
Thế nhưng, lần này Diệp Thành đã có chuẩn bị, triệu hồi Hoàng Kim Thần Hải, chống lại huyết hải, một kim một huyết, hai đại hải thôn tính tiêu diệt lẫn nhau, không ai nhường ai, là sự tranh hùng có một không hai.