Tiên Võ Đế Vương

Chương 302



Chương 302

“Chưa nghe?”, Từ Phúc xoa cằm lẩm bẩm: “Lẽ nào Huyên Nhi sư mội chưa nói với tên tiểu tử này?”

“Trưởng lão, hôm nay người muốn luyện đan sao?”, phía này, Diệp Thành xoa xoa tay, mắt sáng lên nhìn Từ Phúc, là một luyện đan sư, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào được ở bên Từ Phúc quan sát luyện đan.

“Huyền Linh Đan”, Từ Phúc đáp lời một cách tuỳ ý rồi bắt đầu sắp xếp những linh thảo cần cho luyện đan, “hai ngày nữa Nguyệt Nhi sẽ vào nội môn, ta chuẩn bị trước cho con bé chút đan dược”.

Nghe vậy, Diệp Thành xuýt xoa.

“Đều là người làm sư phụ vậy mà khác biệt lớn quá”, nghĩ tới Sở Huyên, Diệp Thành lại day day trán, Sở Huyên – vị sư phụ của hắn đến cả linh đan hay linh dịch đều chưa bao giờ thưởng cho hắn, lại còn ấn hắn xuống đất tẩn cho hắn hai trận rồi.

Từ Phúc không hổ là luyện đan sư trứ danh đã lâu, luyện chế ra linh đan hai vân không hề áp lực, mỗi một khâu luyện chế đều rất thành thục, quá trình luyện chế Huyền Linh Đan mặc dù rắc rối phức tạp nhưng ông ta lại tiến hành đâu vào đấy.

Diệp Thành đứng bên im lặng, tĩnh tâm, chăm chú nhìn từng động tác của Từ Phúc từ việc kiểm soát ngọn lửa, đề luyện, mỗi một bước hắn đều không bỏ sót.

Không biết từ lúc nào, mắt Diệp Thành nheo lại, hắn có một cảm giác kỳ lạ đó chính là quá trình phức tạp luyện chế Huyền Linh Đan của Từ Phúc trong mắt hắn hết sức đơn giản.

Đột nhiên, đạo tiên luân ấn ký trên đồng tử Tiên Luân Nhãn của hắn di chuyển.

Từ Phúc đang luyện đan và mỗi một bước luyện chế như kiểm soát lửa, đề luyện linh thảo như thể được ghi lại trong Tiên Luân Nhãn, không chỉ có vậy, quy trình luyện đan phức tạp lại tự động hiện lên trong mắt hắn, mỗi một cảnh tượng đều từ từ hiện ra, các bước luyện đan phức tạp cũng được phân tích một cách chi tiết và đơn giản.

“Tiên Luân Nhãn còn có khả năng phục chế luyện đan thuật sao?”, Diệp Thành khẽ sờ vào bên mắt trái của mình.

Sự phỏng đoán của hắn không phải không có lý do vì dùng Tiên Luân Nhãn quan sát Từ Phúc luyện đan thì mọi thứ đều trở nên hết đỗi đơn giản, hắn thậm chí có cảm giác này. Hiện giờ nếu như bảo hắn đi luyện chế linh đan hai vân thì hắn nhất định có thể luyện chế ra được.

Diệp Thành nhắm mắt lại như thể chìm vào trạng thái hết sức huyền diệu. Tiên Luân Nhãn của hắn đã ghi lại toàn bộ thuật luyện đan của Từ Phúc, thậm chí còn diễn tiến lại hết sức đơn giản mỗi một bước luyện chế đan phức tạp.

Diệp Thành chìm vào trạng thái huyền diệu, thuật luyện chế Huyền Linh Đan đã được ghi vào đầu hắn vả lại hắn còn bất ngờ khi nhận ra Huyền Linh Đan không chỉ có thể luyện chế như cách của Từ Phúc mà sau khi Tiên Luân Nhãn diễn tiến lại thì còn có cách luyện chế khác nữa.

“Hoá ra là vậy”, mặc dù nhắm mắt nhưng khoé miệng Diệp Thành vẫn nở nụ cười thần bí: “Đây là khả năng của Tiên Luân Nhãn sao? Có thể phục chế lại thuật luyện đan của người khác, từ đó diễn tiến lại một cách kỳ diệu và đơn giản hoá mỗi một bước phức tạp”.

Xuất đan.

Ở bên, Từ Phúc khẽ giọng, vỗ vào lư luyện đan, ngay sau đó liền có một viên linh đan màu xanh bay ra ngoài nằm trong lòng bàn tay ông ta.

“Ừm, có thể gọi là thượng phẩm”, Từ Phúc ở bên vuốt râu, nhìn viên Huyền Linh Đan sáng trong với những khí vân màu xanh bao quanh.

Lúc này, Diệp Thành cũng mở mắt ra, hắn nhìn viên linh đan trong tay từ phúc rồi xoa tay, nói: “Từ trưởng lão để con thử luyện chế linh đan nhé”.

“Ngươi?”, Từ Phúc nhướng mày liếc sang nhìn Diệp Thành ở bên mà nói với giọng chẳng mấy dễ chịu: “Ngươi đến cả linh đan một vân còn khó khăn lắm mới luyện ra được, vậy mà còn muốn luyện chế linh đan hai vân, sao, ngươi muốn lên trời đấy à?”