Tiên Võ Đế Vương

Chương 685



 “Xuất phát”, Diệp Thành dẫn đầu, giẫm lên tinh hà màu hoàng kim, đi ra khỏi linh sơn của Viêm Hoàng. 

 Sau lưng hắn, đại quân ở bốn phương Đông Tây Nam Bắc hợp thành một đội ngũ hình vuông, hoành tráng, hào hùng, lá cờ chiến của Viêm Hoàng lơ lửng trên đầu Diệp Thành chính là ngọn đèn chỉ đường cho họ. 

 Đoàng! 

 Trên đường đi đại quân Viêm Hoàng lại nghiền nát hư không, tiến thẳng về một phía, những nơi mọi người đi qua, có lẽ vì khí thế quá mạnh khiến cho rất nhiều ngọn núi đều bị sụp đổ. 

 Thế trận này gần như đã dốc hết toàn lực, thu hút sự chú ý của mọi người tứ phương. 

 “Họ… Họ định làm gì vậy?”, rất nhiều tu sĩ nhìn bóng người rợp trời phía xa mà tái mặt. 

 “Đó là đại quân của Viêm Hoàng, hình như họ đang đi về phía Thiên Hoàng đấy”. 

 “Đó… Đó là Thiên Tông Lão Tổ sao?” 

 “Bao nhiêu năm rồi đại quân Viêm Hoàng mới lại xuất trận”, một vị tu sĩ lớn tuổi nhìn về hướng đó với ánh mắt tưởng nhớ: “Nhớ năm đó đại quân Viêm Hoàng quét sạch Tây Lăng, đến giờ ký ức vẫn còn như mới!” 

 “Viêm Hoàng muốn thống nhất đây mà!” 

 “Công chúa, hay là chúng ta qua đó giúp đi?”, trong Địa Cung rộng lớn, trước màn sáng khổng lồ, lão già thô lỗ nhìn đại quân Viêm Hoàng hùng mạnh bên trong, rồi lại nhìn nữ tử áo tím bên cạnh. 

 Nếu Diệp Thành ở đây chắc chắn sẽ nhận ra lão già này, lão ta chẳng phải chính là Thái Ất Chân Nhân sao? 

 Còn nữ tử áo tím bên cạnh lão thì thật sự quá mức xinh đẹp, người cô ta được bao quanh bởi thần hà màu tím, toàn thân có vân khí màu tím tản ra, khí tức không rõ nhưng vô cùng uy lực, dung nhan tuyệt thế lãnh đạm, mang theo uy nghiêm mà chỉ bậc nữ vương mới có. 

 “Đây là thời cơ ngàn năm có một đó!”, thấy nữ tử áo tím không nói gì, Thái Ất Chân Nhân bất giác xoa xoa tay. 

 “Nếu Hoàng tộc của Đại Sở tham chiến thì Sát Thủ Thần Triều cũng sẽ tham chiến”, nữ tử đó khẽ cất lời, giọng nói hờ hững nhưng lại rất êm tai. 

 “Ta đã quên mất chuyện này”, Thái Ất Chân Nhân lắc đầu. 

 Bùm! 

 Ầm! 

 Đại quân Viêm Hoàng hùng mạnh, không ngừng tiến vào đại trận đã được ngưng tụ sẵn từ trước trên hư không. 

 Đoạn đường tới đây bọn họ quá thu hút sự chú ý, chủ yếu là vì thế trận quá lớn, tổng cộng có bảy cảnh giới Chuẩn Thiên, mấy trăm cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, hàng nghìn cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, những người ở tu vi khác thì không cần nói. 

 Ngoài ra còn có sát trận hư không, trận pháp tấn công, mọi người đã di chuyển hàng trăm loại tới đây. 

 Phía trước, tốc độ của Diệp Thành cực nhanh, trong mắt hiện lên vẻ vô cùng kiên định. 

 “Tiền bối Chung Ly, có thể hạ lệnh phá huỷ truyền tống trận của một trăm tám mươi thành ở phía Đông Tây Lăng rồi”, Diệp Thành truyền âm cho Chung Ly. 

 “Đã hiểu”, Chung Ly lập tức lấy ngọc giản ra rồi bóp nát, một tia sáng đột ngột bay ra, bay vút lên bầu trời. 

 Còn lý do tại sao Diệp Thành lại yêu cầu phá huỷ truyền tống trận của một trăm tám mươi thành ở phía Đông Tây Lăng, đương nhiên là có lý do của hắn. 

 Ngay từ đêm chuẩn bị khai chiến với Thiên Hoàng, Diệp Thành đã bí mật ra lệnh cho sát thủ của Địa Hoàng lén lẻn vào các thành trì lớn ở phía Đông Tây Lăng, nhiệm vụ là phá huỷ truyền tống trận ở đó. 

 Diệp Thành đi vào trước, đại quân Viêm Hoàng phía sau lần lượt vào theo. 

 Cứ thế, đến khi đại quân Viêm Hoàng xuất hiện lần nữa thì đã tới phạm vi thế lực của Thiên Hoàng. 

 Như Diệp Thành nghĩ, đoạn đường họ đi, dù là phân điện của Thiên Hoàng hay các gia tộc phụ thuộc thì về cơ bản những kẻ mạnh đã đi hết, có lẽ là được triệu tập đến hang ổ của Thiên Hoàng, chuẩn bị đấu với Viêm Hoàng một trận chiến sục sôi. 

 Cũng vì lý do đó mà đại quân Viêm Hoàng tới đây rất thuận lợi, không bị ngăn cản.