Tiên Võ Đế Vương

Chương 928:  Khốn kiếp! 



“Đại quân phân điện thứ ba của Chính Dương”, vẻ mặt Diệp Thành thoáng chốc trở nên khó coi đến cực điểm, vì hắn đã nhận ra kẻ dẫn quân chính là Bàng Thống - điện chủ phân điện thứ ba của Chính Dương Tông, lúc trước hắn đã từng thấy người này. 

 Hơn nữa nơi này cách phân điện thứ ba của Chính Dương gần nhất, tuy hắn đã dự đoán trước rằng đại quân phân điện thứ ba của Chính Dương sẽ tới bao vây, nhưng không ngờ bọn họ lại đến nhanh thế này. 

 “Để giết ta mà bày ra thế trận lớn quá đấy”, Diệp Thành cười khẩy chế nhạo, đại quân phân điện chỉ điều động khi có chiến tranh, bây giờ lại được điều động để giết một người, hắn vẫn cảm thấy rất vinh dự. 

 Giết! 

 Tốc độ của Bàng Thống nhanh nhất, ông ta cầm quỷ đầu thần đao lao tới đầu tiên, một đao chém nứt hư không. 

 Tử Huyên dẫn Diệp Thành vượt qua nguy hiểm, tránh được một đao tuyệt sát ấy, sau đó biến mất không thấy bóng dáng. 

 Hả? 

 Thấy Tử Huyên và Diệp Thành biến mất, Bàng Thống nhíu mày. 

 Vút! Vút! Vút! 

 Diệp Thành chỉ cảm thấy bên tai không ngừng vang lên tiếng gió hú, hai mắt hoa lên, thay vì nói là Tử Huyên dẫn hắn bay, chi bằng nói là cô dẫn hắn nhảy, một bước đi cũng cả mấy nghìn trượng. 

 “Dịch chuyển không gian?”, Diệp Thành lại một lần nữa khiếp sợ trước thần thông của Tử Huyên. 

 “Là Súc Địa Thành Thốn”, Thái Hư Cổ Long ung dung cất lời: “Đây là bí pháp không gian, có thể thu hẹp vạn dặm thành một tấc, ta giải thích như vậy chắc ngươi có thể hiểu”. 

 “Ghê gớm vậy!”, Diệp Thành đã hiểu, đại thần thông này chính là thần kỹ chạy trốn. 

 “Ngăn bọn họ lại”, khi Diệp Thành đang ngạc nhiên thì tiếng quát giận dữ của Bàng Thống đột nhiên vang lên, đại quân phân điện thứ ba ùn ùn kéo đến, đòn tấn công cũng tới cùng với đó. 

 Vút! 

 Tử Huyên kéo Diệp Thành thoáng chốc đi được vài nghìn trượng, xuất hiện giữa đại quân phân điện thứ ba, nhưng đại quân còn chưa phản ứng lại thì Tử Huyên đã sải bước tiếp theo, nháy mắt lại biến mất. 

 Vì vậy trong vòng chưa đến ba giây, cô đã đưa Diệp Thành đi qua đại quân phân điện thứ ba, thoát khỏi vòng vây. 

 Tuy nhiên liên tục sử dụng bí pháp Súc Địa Thành Thốn như vậy khiến thần hà quanh người Tử Huyên đã gần như mất hẳn, trạng thái của cô rất kỳ lạ, có khả năng trở lại làm hình nộm bất cứ lúc nào. 

 Khốn kiếp! 

 Chẳng mấy chốc sau lưng lại vọng lên tiếng hét phẫn nộ. 

 Những người đuổi giết Diệp Thành và đại quân phân điện thứ ba của Chính Dương Tông đã hoà vào một, đuổi theo Diệp Thành. 

 Bên này, Tử Huyên lại sử dụng thần thông Súc Địa Thành Thốn, bay vào một dãy núi trải dài. 

 Hoá Vũ Vi Trần! 

 Sau đó một tiếng hô yếu ớt vang lên, Tử Huyên và Diệp Thành đã bay vào dãy núi đột nhiên biến mất. 

 Đại quân phân điện thứ ba của Chính Dương Tông và những cao thủ đuổi giết Diệp Thành vội vàng theo tới dãy núi, đuổi theo hướng đó không hề nghĩ ngợi, khí thế cực kỳ lớn. 

 “Đây là đâu?”, giọng nói kinh ngạc của Diệp Thành vang lên từ một góc hẻo lánh của quần sơn. 

 “Đa… Đa tạ”, vẻ mặt Diệp Thành nhìn Tử Huyên khá kỳ lạ. 

 Khoé miệng Tử Huyên nở nụ cười nhẹ, cô giơ tay lên, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt Diệp Thành, vẻ mặt cô cũng trở nên hơi kỳ lạ. 

 “Cô…”, Diệp Thành ngơ ngác. 

 “Đế Hoang, huyết mạch Thánh thể có người kế thừa rồi”, Tử Huyên nở nụ cười, đôi mắt đẹp trở nên mơ hồ, khuôn mặt mang theo vẻ thăng trầm, tiều tuỵ, dịu dàng, buồn bã và hoài niệm.