Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 1273: “Cái này thì không cần chúng ta ra tay”



“Còn Chính Dương Tông, suy nghĩ của bọn họ và Thanh Vân Tông căn bản không khác nhau nhiều, cho dù là nghi ngờ thì cũng chỉ có thể nghi ngờ Cổ Nguyên ở phân điện thứ bảy, người mà bọn họ cài cắm ở Hằng Nhạc Tông, bọn họ khác Thanh Vân Tông ở chỗ chín phân điện của Hằng Nhạc Tông nằm trong sự kiểm soát của Doãn Chí Bình hay không thì đối với bọn họ mà nói cũng chẳng có gì đáng ngại, hiện giờ mục tiêu quan trọng nhất của bọn họ chính là liên kết với Hằng Nhạc Tông để tiêu diệt Thanh Vân Tông, chỉ cần chúng ta bỏ sức thì bọ họ cũng sẽ không quan tâm chúng ta nghe theo lệnh ai”.



Advertisement

“Còn Doãn Chí Bình của Hằng Nhạc Tông thì càng không đáng ngại”, Diệp Thành mỉm cười: “Vì những kẻ có mối quan hệ thân thích với hắn ở chín phân điện sẽ bị tiêu diệt chỉ trong đêm nay, cho dù bọn họ có nghi ngờ chúng ta thì lấy gì để đánh chúng ta, cho dù đánh thì một kẻ đã mất đi những cánh tay đắc lực như hắn cũng sẽ không phải là đối thủ của chúng ta”.



“Mối quan hệ lợi ích của nhất điện tam tông khiến bọn họ phải kiêng dè lẫn nhau, đó cũng là tấm chắn bảo vệ tốt nhất cho chúng ta”.



“Nói thì có thể nói như vậy được nhưng chúng ta vẫn nên có dự trù”, Dương Đỉnh Thiên lên tiếng.



“Cho nên đêm nay sau khi những điện chủ của các phân điện dẫn binh rời khỏi phân điện thì đại quân của Viêm Hoàng sẽ lập tức tiến vào chín phân điện của Hằng Nhạc Tông để phòng thủ”, Diệp Thành cười nói: “Ngoài ra, mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng đã cài cắm gần như khắp Nam Sở, thông tin từ tứ phương cũng sẽ truyền về đây nhanh chóng, cho dù nhất điện tam tông tấn công chúng ta thì chúng ta cũng có đủ thời gian phản ứng lại, cùng lắm thì chúng ta rút về thành cổ Thiên Thu, không được nữa thì rút về đại bản doanh Viêm Hoàng ở Tây Lăng”.



“Có một điểm ta không được yên tâm cho lắm”, lão tổ nhà họ Tô trầm ngâm: “Thanh Vân Tông đã biết Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông liên quân tấn công chín phân điện của bọn họ thì nhất định sẽ ở trạng thái phòng bị cao độ, nếu đại quân của chúng ta ra mặt khiến mạng lưới tình báo của bọn họ nắm bắt được thông tin thì nhất định sẽ có sự đề phòng, như vậy chúng ta sẽ đánh không lại, sợ rằng sẽ không đạt được hiệu quả như mong đợi”.



“Chi bằng trước khi cho đại quân ra mặt thì chúng ta xử lý mạng lưới tình báo của Thanh Vân Tông trước”.



“Cái này thì không cần chúng ta ra tay”, Diệp Thành khẽ phất tay cười nói: “Các vị đã đánh giá thấp mạng lưới tình báo của Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông rồi, đã quyết định tiến công trước thì Chính Dương Tông và Hằng Nhạc Tông nhất định sẽ xử lý mạng lưới tình báo của Thanh Vân Tông trước khi cho đại quân xuất phát”.



Nói tới đây, Diệp Thành nhìn sang Dương Đỉnh Thiên: “Sư bá, về điểm này thì người có lẽ rõ hơn ai hết”.



“Quả đúng như vậy”, Dương Đỉnh Thiên gật đầu, “có lẽ mọi người không biết, trước khi ta làm chưởng giáo của Hằng Nhạc Tông đã từng là tổng các chủ của mạng lưới tình báo ở Hằng Nhạc Tông, thực lực của Hằng Nhạc Tông mặc dù không biết Chính Dương Tông và Thanh Vân Tông nhưng mạng lưới tình báo của Hằng Nhạc Tông hơn hẳn mạng lưới tình báo của Chính Dương Tông và Thanh Vân Tông, ta có thể đảm bảo đầy trách nhiệm với mọi người một điều rằng muốn mạng lưới tình báo của Thanh Vân Tông tê liệt thì đó là chuyện nằm trong lòng bàn tay của Hằng Nhạc Tông, chưa kể đến còn có sự phối hợp của mạng lưới tình báo ở Chính Dương Tông”.



“Ôi trời, mạnh vầy sao?”, Cổ Tam Thông tặc lưỡi.



“Vì sao ngươi lại không xử lý mạng lưới tình báo của Thanh Vân Tông?”, Vô Nhai Đạo Nhân thắc mắc.

“Xử lý đương nhiên có thể nhưng điều đó lại không hề có lợi đối với Hằng Nhạc Tông”, Dương Đỉnh Thiên cười đáp: “Trong Tam tông của Nam Sở thì Chính Dương Tông mạnh nhất còn Hằng Nhạc Tông và Thanh Vân Tông yếu hơn rất nhiều, muốn bảo vệ được thế cân bằng của tam tông thì liên minh với Thanh Vân Tông đối đầu với Chính Dương Tông chắc chắn là thượng sách. Mặc dù không chính thức liên minh với Thanh Vân Tông nhưng lại là luật ngầm tồn tại từ lâu đời, muốn xử lý tin tình báo của bọn họ thì chẳng khác gì làm tổn hại đến mối quan hệ với Thanh Vân Tông, điều đó có nghĩa là làm mất đi thế cân bằng giữa tam tông và đương nhiên điều đó không những không hề có lợi đối với Hằng Nhạc Tông mà ngược lại còn tự chuốc lấy vạ vào thân”.