Dứt lời, toàn thân hắn có kim mang bay ra, tiếng rồng gầm mạnh mẽ vang lên.
Giây phút sau đó, một đạo long ảnh màu vàng kim bay ra khỏi cơ thể hắn, chính là sức mạnh huyết mạch của Hoang Cổ Thánh Thể.
Advertisement
Gừ!
Tiếng trồng gầm vang dội khắp hư không, hình ảnh con rồng với sắc vàng kim bay xung quanh Diệp Thành.
Cùng lúc này, tiếng phượng hoàng hí cũng phát ra từ cơ thể Cơ Tuyết Băng, một con phượng hoàng bảy sắc bay ra khỏi cơ thể cô, đây chính là sức mạnh của huyết mạch Huyền Linh Chi Thể ngưng tụ thành.
Đột nhiên, tiếng rồng gầm thét, tiếng phượng hoàng hí vang lên, hình ảnh con rồng khổng lồ với sắc vàng kim và phượng hoàng kì tài khổng lồ bay lên trời xoay vần quanh nhau, cứ thế bay hình vòng tròn trên bầu trời, càn khôn cùng dung hợp, âm dương giao hoà sinh ra một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.
Thấy vậy, Doãn Chí Bình đứng bật dậy, hắn lập tức kết ấn ngự động đại long ấn trấn áp xuống bên dưới.
“Đó là gì vậy?”, sắc mặt của những xem trận chiến đều vô cùng ngỡ ngàng khi nhìn thấy hình ảnh rồng vàng kim và phượng hoàng bảy màu.
“Thủ đoạn của Hoang Cổ Thánh Thể và Huyền Linh Chi Thể quả thực không phải vừa”, có lão bối trầm trồ.
Phá!
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng lần lượt hô lên, luồng sức mạnh đan xen giữa Thánh Long và Thần Phượng lập tức đánh tan đại long ấn đang giáng từ trên trời xuống, cái lồng khổng lồ được tạo ra từ Thái Hư Long Cấm cũng theo đó mà bị phá tan, đến cả Doãn Chí Bình cũng phải lùi sau nửa bước.
“Mẹ kiếp”, cấm cố vừa bị phá bỏ, bước chân của Diệp Thành đã bước lên biển tinh hà màu vàng kim, hắn vung bá long đao sát phạt về phía Doãn Chí Bình.
Vút!
Sau tiếng kiếm vung ra, Cơ Tuyết Băng cũng di chuyển, chân bước trên biển huyền linh, tay cầm huyền linh thần kiếm sát phạt vào hư không.
Thấy Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng sát phạt đến, Doãn Chí Bình không những không tỏ vẻ lo sợ mà ngược lại còn bật cười để lộ ra hai hàm răng trắng bóc: “Đúng là đã đánh giá các ngươi thấp rồi”.
Dứt lời, hắn tung một chưởng đánh ra chín đạo thần long cự ảnh khổng lồ.
Gừ! Gừ! Gào!
Chín con rồng gầm thét, tiếng vang chấn động như tiếng sầm rền, mỗi một phần thân rồng đều có long khí bao quanh, mỗi phần long khí đều nặng tựa núi cao khiến cả hư không như rung chuyển.
Diệp Thành bật cười lạnh lùng, khí thế bá đạo toát ra, hắn vung ngang thanh đao chém vào ba đạo long ảnh sau đó lại tung chưởng khiến ba đạo long ảnh tan thành hư vô, còn đạo long ảnh cuối cùng cứ thế bị biển màu vàng kim nhấn chìm.
“Không vội, còn nữa”, Doãn Chí Bình cười nham hiểm, Thái Hư Cổ Long hiển hiện che lấp cả bầu trời sau đó từ từ giáng xuống, cả rặng núi như chịu áp lực nặng nề khiến từng ngọn núi sụp đổ.
Thấy vậy, Diệp Thành lập tức nghịch thiên sát phạt tới nhưng tốc độ của Cơ Tuyết Băng còn nhanh hơn hắn, Huyền Linh Thần Kiếm mạnh mẽ, một kiếm chém ra một đạo kiếm mang tinh hà khiến cho Thái Hư Long Ấn giáng từ trên trời xuống lập tức vỡ tan.
Lúc này, cả ba người mới bãi chiến, mỗi người đứng ở một góc trong không gian hư vô.
Một bên, Diệp Thành bước trên biển tinh hải màu vàng kim, toàn thân có ánh vàng kim chói lọi, khí tức vàng kim bao quanh cơ thể, cả cơ thể hắn giống như được đúc bằng vàng, khí huyết sục sôi, chiến ý ngút trời, Diệp Thành lúc này y như một vị chiến thần vậy.