Tiên Vực : Ngự Linh Chí Tôn

Chương 17: Ngày đầu



Chương 17: Ngày đầu

Cơ Thiên Vân nhìn thấy cảnh này, chỉ biết cười trừ, trong đầu thầm mắng “Hừ, Tư Mộ lão quỷ, đừng để ta công pháp đại thành, bằng không người b·ị đ·ánh đầu tiên chính là ngươi.”

Chưa hả giận, Cơ Thiên Vân phát huy truyền thống tôn sư trọng đạo của quê hương, hắn lần lượt hỏi thăm mười tám đời của Tư Mộ Huyền.

Tư Mộ Huyền như có cảm ứng, quay đầu nhìn phía Cơ Thiên Vân, cười hắc hắc:

“Ngươi không biết tu sĩ cấp cao có thể đọc tâm những kẻ phàm nhân sao?

Vậy mà dám mắng ta, dũng cảm lắm Cơ tiểu tử.”

Cơ Thiên Vân nghe vậy cười khan nhận túng. Hắn co quắp nhìn trên bàn, đợi ngày nhân sinh kết thúc.

Không trêu chọc hắn nữa, Tư Mộ Huyền vỗ tay gây sự chú ý của cả lớp, hắn nói: “Tốt, các ngươi bắt đầu giới thiệu tên tuổi đi, đúng, ngươi trước.” Sau đó hắn chỉ đại một tên ngồi bàn đầu.

“Lão sư, ta là Trương Vân, 14 tuổi, đến từ hạ vực Thiên Tâm chủ thành. ”

“Lão sư, ta là Tần Phong, 13 tuổi, đến từ thượng vực Thiên Võ chủ thành. ”

“Tiên sinh, ta là Tần Thiên Quang, 12 tuổi, đến từ Thiên Linh chủ thành. ”

…...

“Tiên sinh, ta họ Diệp, tên Vân Linh, 12 tuổi, đến từ Thiên Ngự chủ thành.”

“Tiên sinh, ta họ Diệp, tên Vân Diễm, 12 tuổi, đến từ Thiên Ngự chủ thành.”

“Tiên sinh, ta gọi Giang Bất Phàm, 12 tuổi, đến từ Thiên Ngự chủ thành.”

“Tiên sinh, ta gọi Mạc Trường Không, 12 tuổi, đến từ Thiên Ngự chủ thành.”



…...

“Tiên sinh, ta gọi Cơ Thiên Vân, 15 tuổi.”

Cuối cùng, Cơ Thiên Vân đứng dậy giới thiệu bản thân. Màn giới thiệu ngắn gọn khiến cả lớp kinh ngạc, đổ dồn ánh mắt về hắn, có phần vì tò mò không biết Thiên Mệnh Nhân trông như thế nào.

Tư Mộ Huyền gật đầu, nghi vấn hỏi:

“Trước đó ngươi đến từ địa phương nào?”

“Người ở đó gọi thế giới đó là Lam Tinh, đã hình thành hơn 4,5 tỷ năm, nơi đó 9 thành là nước, bởi thế có tên Lam Tinh, Trường Minh phong chủ nói thé giới của ta có thể đản sinh ở Tân Sinh vực.”

Tư Mộ Huyền gật đầu, hắn nhìn xuống lớp, xem vẻ mặt ngơ ngác của lớp, hắn giải thích:

“Chân danh là tên đạo danh ở tiên vực và thánh vực. Ở hai vực này, đạo danh của thế giới được đặt theo hai cách: cách một là đặt tên trực tiếp theo đặc điểm đạo thống của thế giới. Cách khác là đặt tên theo người khai sáng đạo thống đó, như giới của chúng ta người khai sáng đạo thống là Diệu Dương lão tổ, bởi vậy đạo danh của thế giới chúng ta được các đồng đạo trong tiên vực gọi là Diệu Dương giới.

Còn ở Siêu Phàm vực, Tân Sinh vực, đạo danh được gọi là chân danh, nó đặt tên theo đặc điểm của thế giới đó: Liệt Diễm giới, Hoang Võ giới.

Thế giới đó có thể đã chỉ chân danh cho giới chủ, sẽ đến một lúc nó sẽ được công khai.”

Cơ Thiên Vân gật đầu, độ hiểu của hắn về các thế giới của hắn lại tiến thêm một bước. Có nghi vấn trong lòng, hắn cất tiếng hỏi:

“Tiên sinh, trong quá trình thức tỉnh năng lực của thế giới sẽ xảy ra các hiện tượng t·hiên t·ai các thứ sao?”

Tư Mộ Huyền gật đầu khẳng định:

“Chắc chắn sẽ có, lúc đó thế giới sẽ bắt đầu sản sinh ra một loại năng lượng, hệ thống tu luyện phù hợp với thế giới. Trong vô hình, địa hình và các loại linh thú sẽ bắt kịp tiến hóa đầu tiên.

Thân thể càng lớn, càng phức tạp thì sự tiến hóa, thích ứng diễn ra càng lâu, nếu không kịp chống cự lại sự phản công từ các loại linh thú nhỏ, có thể gây ra sự diệt tuyệt… Bao gồm cả nhân loại.”

Câu cuối như đẩy Cơ Thiên Vân xuống hầm băng, trán đổ mồ hôi lạnh, hắn thất thần ngồi xuống lo lắng cho thúc của hắn, Cơ Trường Hạo.



“Yên tâm, ở Quần Tinh vũ trụ, thiên mệnh ở nhân, hơn 9 thành thế giới kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn là nhân loại.”

Tư Mộ Huyền nhận ra tâm tình chuyển biến của hắn, dõng dạc nói thêm một câu như tiêm thuốc an thần cho Cơ Thiên Vân.

Cơ Thiên Vân gật đầu, bình tĩnh lại, nhưng trong đầu vẫn còn suy nghĩ về chuyện đó, bỗng nhiên hắn nghĩ về các loại v·ũ k·hí nóng, hay v·ũ k·hí công nghệ cao: hỏa tiễn, đạn h·ạt n·hân,… và cách xử lý nhanh chóng của Hoa Quốc khi t·ai n·ạn vừa xảy ra với hắn, chỉ trong vài giờ đã tiêu diệt được cả đàn Thị Huyết trùng.

“Hừ, các ngươi không biết điều thì cứ đâm đầu vào, bọn ta sẽ cho người biết thế nào là vãi đạn.” Cơ Thiên Vân suy nghĩ trong đầu, rồi hắn gật gật đầu, hiện vẻ đắc ý, cũng có chút an tâm.

Giang Bất Phàm chú ý tới biểu cảm Cơ Thiên Vân, hắn than thở nói:

“Xong, kẻ đứng đầu lãnh đạo chúng ta là tên điên.”

“3 năm sau nếu để hắn làm tân nhân vương thì càng mất mặt nữa.”

Mạc Trường Không gật đầu đồng tình, nghe vậy Giang Bất Phàm áp lực gấp bội, hắn lập tức quyết tâm trở về đọc sách nâng tầm tri thức chọn linh thú đầu tiên của bản thân.

Diệp Vân Diễm nghe hai tên Diệp - Mạc nói thì trong đầu nghĩ hai tên này cũng là tên điên, nàng quay qua thì thầm với Diệp Vân Linh.

Diệp Vân Linh cười khẽ, nụ cười khuynh thành kết hợp dung nhan tuyệt thế, khí chất lãnh đạm khiến nhiều đồng học trong lớp si mê.

Tư Mộ Huyền tiếp tục nói về các lễ nghi cơ bản của Diệu Dương giới cho hết tiết khóa.

…..

Hết tiết, Tư Mộ Huyền nói:

“Cơ tiểu tử, đi theo ta.”



Cơ Thiên Vân gật đầu, đứng dậy bước chân theo Tư Mộ Huyền trước mặt cả lớp.

Cả lớp chăm chú nhìn bóng lưng Cơ Thiên Vân đến khi nó biến mất, sau đó cả lớp xôn xao bàn tán.

Tần Thiên Quang nhìn một lúc, trầm tư.

Giang Bất Phàm, Mạc Trường Không nhìn nhau, rồi gật đầu, dường như hai kẻ này biết gì đó.

Diệp Vân Linh mắt hiện dị sắc, sau đó lôi kéo Diệp Vân Diễm trở về.

Ngoài ra cũng có vài ánh mắt đố kỵ, đề phòng nhìn cánh cửa đã đóng. Mỗi người đi về mang theo một thái độ, một tâm tư riêng với Thiên Mệnh Nhân. Có kẻ vì tò mò, có kẻ vì sợ bị tranh giành tài nguyên, có kẻ ghen ghét với tài năng, hay là sợ hắn mưu đoạt cả giới này…

…...

Tư Mộ Huyền nhìn Cơ Thiên Vân đi vào phòng mình, đóng cửa lại. Hắn trầm ngâm, lấy ra viên đan dược đen đưa cho Cơ Thiên Vân, rồi chỉ chỉ thùng nước trắng ngà :

“Đây là phàm cấp tẩy tủy đan, nuốt nó rồi ngâm với nước thuốc, ta sẽ thi triển Đúc Linh pháp gây dựng nên cơ thể phù hợp với pháp tắc thế giới này.”

Cơ Thiên Vân hoài nghi nhìn hắn, do dự một chút rồi nuốt vào, dù gì, Tư Mộ Huyền cũng đâu có lý do hại hắn. Đối với Tư Mộ Huyền, hay toàn bộ Ngự Thú Tông, hắn chỉ là sâu kiến, không cần phiền phức như vậy!

“Nóng quá” Phản ứng đầu tiên khi hắn vừa nuốt viên đan dược Tư Mộ Huyền vừa đưa.

“Nước thuốc.” Tư Mộ Huyền đứng kế bên lên tiếng nhắc nhở.

Cơ Thiên Vân gật đầu, hắn bước vào thùng nước thuốc, ngồi xuống. Giọng Tư Mộ Huyền vang lên:

“Ngươi muốn xây dựng linh thể và tăng linh trị thì sẽ cần trải qua 2 bước, đầu tiên ngươi phải xây dựng cơ thể phù hợp, nuốt tẩy tủy đan đặc chế loại bỏ các tạp chất trong cơ thể, sau đó phá hủy căn cơ đã hình thành của cơ thể, dùng các loại nước thuốc đặc chế để chữa trị, nước thuốc phải không có thuộc tính, các loại linh khí vừa đủ.”

Giải thích xong Tư Mộ Huyền vỗ một chưởng vào lưng trần của Cơ Thiên Vân, xung quanh đỏ lên, hiện lên chưởng ấn của hắn.

“AAAAAA.”

Một cơn đau khủng kh·iếp vượt quá khả năng chịu đựng của hắn, Cơ Thiên Vân đau đớn hét lên.

Không thể kiên trì thêm được nữa, Cơ Thiên Vân muốn đứng dậy, bước ra khỏi thùng tắm.

“Ngồi xuống, chưa phải lúc!” Giọng nghiêm khắc của Tư Mộ Huyền vang lên, hắn lấy tay, dùng một pháp giam cầm không gian của Cơ Thiên Vân, không cho hắn di chuyển!
— QUẢNG CÁO —