Tiên Vực : Ngự Linh Chí Tôn

Chương 24: 2 năm sau



Chương 24: 2 năm sau

Cơ Thiên Vân nuốt nước bọt, gật đầu: “Yên tâm, không quên được.”

Cơ Thiên Vân nao nao ngồi tiêu hóa hết nội dung lúc nãy, thấy Tần Thiên Quang bước chân ra khỏi lớp, hắn đứng dậy kéo Tần Thiên Quang vào nhóm của mình, rủ cùng nhau xuống nhà ăn.

Tần Thiên Quang có chút do dự, nhưng cũng gật đầu, bước theo Cơ Thiên Vân.

…...

Giang Bất Phàm và Mạc Trường Không đã chiếm một góc bàn lớn. Vừa nhìn thấy Cơ Thiên Vân, Giang Bất Phàm cười nói:

"Cuối cùng các ngươi cũng tới! Ta còn tưởng phải ăn hết phần của các ngươi nữa chứ."

Mạc Trường Không gật đầu ra hiệu:

"Ngồi xuống đi, chỗ này ta đã giữ sẵn rồi."

Cơ Thiên Vân giới thiệu với đám người: “Đây là Tần Thiên Quang, hôm trước ta bắt gặp hắn ở tàng thư các một mình nên ta kéo hắn nhập bọn chung cho vui.”

Tần Thiên Quang kiệm lời, gật đầu chào hỏi mọi người xong sau đó ngồi xuống.

Cơ Thiên Vân giới thiệu mọi người cho Tần Thiên Quang rồi hắn cũng ngồi xuống, hắn thấp giọng hỏi mọi người một trong những đề tài hắn khá tò mò tối qua:

“Các ngươi có dự tính học kỹ nghề nào chưa, Tần Thiên Quang khá hứng thú với độc sư đấy.”

Giang Bất Phàm tỏ vẻ hứng thú:

“Độc sư, huynh đệ, ngươi thật dự định đi con đường này sao?”

Thấy Giang Bất Phàm hỏi mình, Tần Thiên Quang gật đầu: “không sai.”

Giang Bất Phàm giơ ngón tay khích lệ tinh thần dũng cảm của hắn, sau đó vỗ vai: “Dũng cảm lắm, đúng là tấm gương mẫu mực của Ngự Thú Tông.”

Mạc Trường Không thấp giọng: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ta sẽ học luyện khí.”

Ai nấy cũng bình tĩnh, chỉ Cơ Thiên Vân có chút bất ngờ, rồi hắn nghĩ kỹ lại cũng đã rõ lý do: Mạc Trường Không là thiếu chủ ở kim hệ gia tộc, theo lý nếu hắn khế ước được binh thú thì theo học luyện kim là tốt nhất, phù hợp nhất.



Cơ Thiên Vân gật đầu: “Lựa chọn không sai. Chắc chỉ có ta bây giờ vẫn không biết nên lựa chọn gì, kỹ nghệ nào ta cũng thấy ưu điểm cả, ước gì được chọn hết nhỉ”

Diệp Vân Diễm cười khúc khích: “Ngươi định mỗi nghề nghiệp chỉ tu luyện đến cấp độ nhập môn sao, cười c·hết ta”

Cơ Thiên Vân : “…”

“Vân đại ca có thể thử như vậy, sau khi nhập môn tất cả rồi có thể lựa chọn đi theo một cái.” Diệp Vân Linh cười khẽ, góp ý cho Cơ Thiên Vân.

“Đúng vậy, Cơ huynh có thể hiểu rõ từng cái rồi chọn một thứ để theo sau.” Mạc Trường Không đồng ý với ý kiến Diệp Vân Linh.

Tần Thiên Quang cuối cùng cũng lên tiếng: “Nhưng như vậy khá tốn thời gian, theo ta, Cơ huynh nên chọn nghề nghiệp theo công pháp, linh căn, bản mệnh linh thú. Như thế sẽ dễ chọn hơn nhiều.”

Cơ Thiên Vân trầm tư, rồi nhìn Tần Thiên Quang gật đầu, tiếp thu ý kiến của hắn.

…...

Bước chân tới phòng Tư Mộ Huyền, Cơ Thiên Vân nuốt nước bọt rồi cũng đi vào.

Tư Mộ Huyền vẫn ngồi ở đó, “Chuẩn bị đi” giọng Tư Mộ Huyền vang lên.

Cơ Thiên Vân hỏi ra vấn đề khi nãy, Tư Mộ Huyền nghe vậy, cười nhạo hắn ngu ngốc: “Ngu xuẩn, có vậy cũng phải nghĩ sao? Tất nhiên là chọn Linh Thực Sư rồi, ngươi có hàng trăm mẫu đất trong người mà còn phải suy nghĩ sao?”

Cơ Thiên Vân bừng tỉnh, chắp hai tay cung kinh nói: “Đa tạ tiên sinh chỉ điểm, kính xin tiên sinh … nhẹ tay chút.”

Tư Mộ Huyền gật đầu: “Yên tâm, cái gì nhẹ được thì không nhẹ được.”

Đợi Cơ Thiên Vân bước vào thùng tắm, lần này Tư Mộ Huyền không vội, hắn giở sách ra xác nhận lại, xong cầm trên tay một hạt thủy tinh, ném vào.

Trong nháy mắt, Cơ Thiên Vân cảm nhận được cái lạnh thấu xương từ nước thuốc, thùng nước thuốc không chuyển thành băng mà chỉ bốc hơi sương hàn giá.

“Chỉ là lạnh thôi, có gì ghê gớm, cái này ta chịu được!” Cơ Thiên Vân tiếp tục cắn răng chịu đựng.

1 phút…2 phút…



Lúc này cái cảm giác lạnh ấy không đơn thuần là nhiệt độ nữa rồi, mà nó làm cho làn da trở nên đau đớn như chịu nhiều vết cắt.

Không cho Cơ Thiên Vân kịp thích nghi, Tư Mộ Huyền trong nháy mắt dùng lửa tăng nhiệt độ cao nhất!

“aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa” Không kịp chuẩn bị sự thay đổi này, Cơ Thiên Vân la thảm thiết.

Tư Mộ Huyền thấy vậy, thần sắc bình tĩnh, không hề nao núng, chậm rãi nói: “Ông trời thử vàng bằng lửa, bất cứ khi nào định từ bỏ cứ nói ta một tiếng!”

Cơ Thiên Vân cắn chặt răng chịu đựng, trong lòng nghĩ về tương lai tươi đẹp.

Nhưng Tư Mộ Huyền nào để hắn dễ dàng qua kiếp này, Tư Mộ Huyền dùng tay tạo một tia điện, sau đó búng “quăng” tia điện vào nước.

Xẹt xẹt xẹt

“CMN đây chắc chắn không phải là rèn thể, đây là m·ưu s·át!” Cơ Thiên Vân mắng 18 đời tổ tông Tư Mộ Huyền trong bụng.

Cơn đau dữ dội khiến Cơ Thiên Vân không kiềm được nước mắt, nhưng thời khắc này Cơ Thiên Vân chỉ dám hỏi thăm gia đình Tư Mộ Huyền trong lòng.

Nhìn Cơ Thiên Vân chịu khổ, Tư Mộ Huyền cảm động lây:

“Cố gắng lên hài tử, mọi chuyện sắp xong rồi.”

Cơ Thiên Vân nghe vậy, bàn tay siết chặt, hận không thể đấm lão già này một cái.

Nhưng khi hồi tưởng lại pháp kỹ Tư Mộ Huyền vừa biểu diễn ở giảng đường, Cơ Thiên Vân rùng mình, vội thu lại hành động tìm đường c·hết của bản thân.

Nước thuốc dần chuyển sang màu đen, Tư Mộ Huyền hiện lên vẻ mặt tiếc nuối, nhìn lấy Cơ Thiên Vân:

“Không sai biệt lắm.”

Tư Mộ Huyền ra hiệu Cơ Thiên Vân rèn thể đã kết thúc, vẫy tay kêu hắn ra.

Trước khi Cơ Thiên Vân đi, Tư Mộ Huyền không quên nhắc nhở hắn bổ sung đầy đủ dinh dưỡng.

…...

Hằng ngày cứ thế lặp lại, nháy mắt đã 2 năm trôi qua.



Tư Mộ Huyền ra hiệu Cơ Thiên Vân bước ra khỏi thùng tắm, sau đó nói: “Thử đo lại linh trị đi, nếu hôm nay linh trị vẫn không thay đổi thì quá trình rèn thể của ngươi đến đây là chấm dứt.”

Cơ Thiên Vân gật đầu, bận y phục, đeo vòng tay rồi đo lại linh trị: 112.

Tư Mộ Huyền gật đầu: “112, con số không tồi.”

Cơ Thiên Vân chắp tay, nghiến răng: “Đa tạ Tư Mộ tiên sinh chiếu cố những ngày qua.”

“Không có việc gì, chức trách mà thôi, hắc hắc” Tư Mộ Huyền cười đê tiện.

Cơ Thiên Vân sắc mặt nghiêm túc lại: “Tiên sinh, ta tính ngày mai ta sẽ đi Tri Mệnh Môn.”

“Được, cũng gần 3 năm rồi, khi nào ngươi đi hãy nói với ta, ta sẽ đi cùng với ngươi.” Tư Mộ Huyền gật đầu.

Cơ Thiên Vân thần sắc cảm kích, cúi đầu: “Đa tạ tiên sinh.”

…...

Sáng sớm, Cơ Thiên Vân cùng Tần Thiên Quang và nhóm Giang Bất Phàm tụ tập ở nhà ăn.

Trong lúc đang dùng bữa, Cơ Thiên Vân đột nhiên nói ra:

“Hôm nay, ta sẽ đi Tri Mệnh Môn tìm linh thú đầu tiên của bản thân.”

Giang Bất Phàm nghe vậy, hưng phấn quơ tay: “Tốt, hôm nay ta cũng đi Tri Mệnh Môn cùng huynh, nhóm chúng ta sẽ khuấy đảo Ngự Thú Tông.”

Mạc Trường Không gật đầu: “Thời điểm không còn sớm, giờ này không có tin tức ở gia tộc thì có lẽ cơ duyên của ta nằm ở Ngự Thú Tông rồi.”

Diệp Vân Linh, Diệp Vân Diễm gật đầu đồng ý. Tần Thiên Quang nhớ lại cảnh tượng năm trước, vẻ mặt xúi quẩy, thấp giọng bảo với đám người: “ Đừng mong chờ gì ở Tri Mệnh Môn, năm trước ta kết nối với Hỏa Diễm Trư, lúc đó mặt mũi của ta mất hết.”

Giang Bất Phàm nghe vậy, sợ thiên hạ không loạn, cười nhạo Tần Thiên Quang: “Cái gì, ngươi không ký kết với nó sao, nó là linh thú phù hợp nhất với ngươi đó, ngươi nỡ lòng từ chối vận mệnh sao?”

“Hừ, để coi biểu hiện lúc đó của ngươi thế nào, đừng chối bỏ vận mệnh như ta nhé!” Tần Thiên Quang vẻ mặt đen lại, giọng lạnh lẽo trả lời Giang Bất Phàm.

Giang Bất Phàm cười hắc hắc:

“Ta đường đường là Giang công tử, dù có Chân Long đứng trước mặt ta cũng phải xem cái duyên mới ký kết nhé.”
— QUẢNG CÁO —