Tiên Y Ngờ Nghệch

Chương 8: C8



Lâm Hoài thấy những tên tàn tật này rời đi thì mới vào nhà, hắn chỉ lấy một vài bộ quần áo rồi rời đi.

Sau khi rời khỏi thôn Lâm Gia, Lâm Hoài cũng không vội bắt xe mà đi bộ. Sở dĩ hắn đi bộ là để người của bang Tam Hồ biết hành tung của mình, như vậy có thể khiến trong thôn yên bình hơn.

Đi bộ ba tiếng, khi Lâm Hoài đến bến xe đường dài vẫn không thấy người của bang Tam Hồ, lúc này hän không khỏi có chút thất vọng.

Dĩ nhiên nhanh chóng giải quyết người của bang Tam Hồ là tốt nhất, nếu không hắn sẽ luôn cảm thấy bất an. Tuy nhiên, việc đến nước này cũng không thể ở chỗ này chờ chết, hẳn không còn cách nào khác là bắt xe về trường.

Ngay khi Lâm Hoài cho rằng việc này chỉ có thể như vậy, thì bỗng cảm giác như bị theo dõi, điều này lập tức thu hút sự. chú ý của hẳn.

Lâm Hoài bước nhanh về phía trước, nhanh chóng theo. đám đông trốn vào một góc. Đúng lúc này, phía sau có hai người đàn ông mặc quần đùi áo sơ mi sặc sỡ lập tức tăng tốc độ, đi theo.

Lâm Hoài mỉm cười sau khi nhìn rõ hai người, rồi quay người ra ngoài từ một lối ra khác của bến xe, nhanh chóng đến trước một chiếc taxi.

“Tài xế, đến đại học Giang Nam tốn bao nhiêu tiền?” Lâm Hoài thờ ơ hỏi, đồng thời ánh mắt vẫn nhìn về phía sau.

“Hả?... Đại học Giang Nam? Xa như vậy, ít nhất cũng phải sáu trăm tệ” Nữ tài xế không hiểu tại sao hắn chàng này lại bắt taxi ở một bến xe đường dài.

“Rẻ hơn chút nhé! Bốn trăm tệ thì sao?” Lâm Hoài tiếp tục hỏi, ánh mắt vẫn tập trung về phía sau.

“Năm trăm tệ, ít hơn thì tôi không đi được, tôi phải cân nhắc quãng đường chạy về.” Nữ tài xế vội vàng nói.


Đúng lúc này, hai người đàn ông kia xuất hiện, khóa chặt vị trí của Lâm Hoài rồi nhanh chóng theo sau.

“Được rồi, năm trăm thì năm trăm!” Lâm Hoài mở cửa, lên xe.

Sở dĩ Lâm Hoài chọn taxi là vì hän không muốn tổn thương người vô tội, dù sao trên xe buýt có quá nhiều người, hiện tại hắn không có năng lực khống chế toàn cục.

Taxi vừa đi ra không bao xa, thì một chiếc xe SUV màu đen nhanh chóng đuổi theo. Lúc này Lâm Hoài bắt đầu suy nghĩ không biết khi nào nên dừng xe lại xử lý hai người này.

Tốc độ của xe taxi rất ổn định, đến khi đi vào đường cao. tốc, xe phía sau cũng không có ý chặn lại, điều này khiến Lâm Hoài có chút kinh ngạc, cho nên nơi những người này muốn ra tay chính là khu phục vụ.

Toàn bộ hành trình kéo dài hai tiếng rưỡi. Khoảng hai tiếng sau, nữ tài xế muốn dừng lại khu phục vụ nghỉ ngơi một chút, đương nhiên Lâm Hoài cũng xuống nghỉ ngơi.

Khi taxi vừa dừng lại thì chiếc xe SUV bám sát phía sau cũng tiến vào khu phục vụ.

Lâm Hoài giả vờ như không nhìn thấy gì, đi thẳng vào nhà vệ sinh, hắn biết những người này cũng đang đợi mình đi vệ sinh.

“Lâm Hoài? Yo! Tôi không có nhìn lầm chứ? Cậu định quay lại trường à?” Ngay khi Lâm Hoài bước vào sảnh lớn, đột nhiên một người đàn ông mặc quần áo thể thao từ bên cạnh đi tới.

Lâm Hoài nhìn thấy người này thì hơi giật mình. Người trước mặt chính là bạn học Vương Siêu, cũng là bạn cùng phòng của hẳn, quan trọng nhất là người này làm ở ký túc xá trường. Trong trí nhớ của mình, tên này thường xuyên ức hiếp. hẳn, phần lớn tiền tiêu vặt đều đưa cho anh ta. Lần trước bị hôn mê, Lâm Hoài cũng nghỉ ngờ chính anh ta làm ra chuyện này.

Vì trong trường có rất nhiều thanh niên giàu có theo đuổi Hạ Linh Linh nên quản lý ký túc xá thường xuyên bị thanh niên giàu có mua chuộc để làm một số việc bẩn thỉu.

“ỪI Tôi khỏi bệnh rồi, đương nhiên phải quay lại trường” Lâm Hoài thản nhiên nói, thỉnh thoảng vẫn chú ý tới những người phía sau.

“Hahahal! Cậu thật buồn cười. Bây giờ lớp học năm hai sắp kết thúc rồi, chẳng phải một người không có đầu óc như cậu đến đó sẽ càng ngu hơn sao? Nhân tiện, trước đây tôi nghe nói cậu bị người đánh hôn mê mấy ngày, sau khi tỉnh dậy thì lập tức ngu đi, Sao rồi? Chưa đến một năm đã khỏi hẳn rồi sao?”

Vương Siêu nhìn Lâm Hoài với vẻ mặt đùa cợt và suy nghĩ.

“Chuyện của tôi không phiền anh quan tâm, tôi còn có việc nên không tiếp anh được!” Lâm Hoài nói xong thì nghiêng người chạy vào nhà vệ sinh, bởi vì lúc này hai người phía sau đã xuất hiện.

“Này, đừng đi! Đi vệ sinh quan trọng hay quan hệ giữa chúng ta quan trọng hơn?” Vương Siêu biết Lâm Hoài đang vội đi vệ sinh nên nhanh chóng chặn đường trêu chọc hẳn.

“Đi vệ sinh quan trọng." Lâm Hoài thản nhiên nói.

“Lâm Hoài, chính cậu nói như vậy nhé, đừng quên trong trường học ai bảo vệ cậu. Những thanh niên nhà giàu theo. đuổi Hạ Linh Linh kia cũng muốn giết cậu, chẳng lẽ cậu không sợ vừa vào trường sẽ lại năm xuống sao?”


Vương Siêu lạnh lùng hỏi.

“Anh có biết ai dùng gậy đánh tôi không?” Lâm Hoài thờ ơ hỏi.

“Lấy năng lực của tôi tra ra chuyện này cũng không khó, nhưng còn phải xem biểu hiện của cậu như thế nào. Với thái độ hiện giờ của cậu, cậu có liếm ngón chân tôi cũng cảm thấy không vui nổi” Vương Siêu duỗi hai ngón tay, chọc mạnh vào trán Lâm Hoài, vô cùng láo xược.

“Vương Siêu, anh đại nhân đại lượng, cần gì phải so đo với tôi chứ? Ở đây tôi còn có một ít tiền, sau khi đến trường tôi sẽ đãi anh một bữa thịnh soạn, anh giúp tôi một tay đi!”

Lâm Hoài lập tức thay đổi säc mặt, gật đầu cúi người nói.

“Hừi! Xem như cậu thức thời, sau này tôi sẽ giao cho cậu việc lấy nước rửa chân và giặt đồ lót. Chuyện ở trường tôi sẽ lo cho cậu” Vương Siêu thấy thái độ của Lâm Hoài thì mỉm cười và võ nhẹ vào gáy Lâm Hoài.

“Được, được! Anh đợi tôi một chút, tôi đi nhà vệ sinh rồi quay lại. Chúng ta cùng nhau đến trường.” Lâm Hoài gật đầu cúi người nói.

“Đi đi! Nhanh một chút” Vương Siêu thản nhiên nói.

“Có lẽ tôi phải mất một chút thời gian. Hai ngày nay bụng tôi không khỏe lắm. Đúng rồi, chút nữa có hai người họ hàng tới đây tìm tôi, họ tới để đưa học phí cho tôi. Đến lúc có người tìm tôi, thì phiền anh chào họ giúp tôi, anh giữ học phí giúp tôi trước cũng được.”

Lâm Hoài vừa nói vừa ôm bụng trông hơi khó chịu.

“Đến khu phục vụ đưa học phí?...Được, cậu đi nhanh đi, tôi đợi cậu ở cửa nhà vệ sinh.”

Vương Siêu có chút kinh ngạc, nhưng vừa nghĩ đến học phí, ánh mắt của anh ta bỗng chốc sáng lên, lập tức nghĩ tới rất nhiều chuyện thú vị.

Lâm Hoài xoay người đi vào nhà vệ sinh, tìm một góc, nhanh chóng thay một bộ quần áo, còn đội thêm một cái mũ.


Làm xong việc này, Lâm Hoài nghênh ngang bước ra khỏi nhà vệ sinh, lúc đi qua cửa Vương Siêu căn bản cũng không nhận ra.

Lúc này, hai tên theo dõi nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh, Lâm Hoài không để ý tới bọn họ, nhanh chóng đi ra ngoài,. Hắn đi qua mấy dãy kệ hàng hóa, rất nhanh đã đến cửa, ồi mới quay lại nhìn.

Ba phút sau, hai tên đàn ông cau mày xuất hiện ở cửa nhà vệ sinh, lúc này ánh mắt bọn họ rơi trên người Vương Siêu.

“Lâm Hoài đi đâu rồi?” Người đàn ông cũng không khách khí, hỏi thẳng.

Nghe được lời nói của người đàn ông, Vương Siêu bỗng chốc hào hứng, rõ ràng đây là người thân đến đưa tiền.

“Hai người đưa tiền cho tôi đi! Tôi là bạn học của Lâm Hoài, là đại ca của cậu ta. Tôi được Lâm Hoài nhờ chờ các người ở đây." Vương Siêu cười nói.

“Tiền gì? Tao hỏi lại mày, Lâm Hoài đi đâu rồi? Mau nói †ao biết.”

Người đàn ông vừa nói vừa túm lấy cổ Vương Siêu, đẩy thẳng vào tường.

“Hả?...Anh đang làm gì vậy? Buông tôi ra, tôi là bạn học của Lâm Hoài, tôi đến để lấy tiền. Vương Siêu bị bàn tay này túm lấy, hoàn toàn không thể động đậy, vội vàng hét lên.

“Bụp! Bụp!” Thấy Vương Siêu còn nói nhảm, người đàn ông lập tức tát anh ta mấy cái.


— QUẢNG CÁO —