Tiên Y

Chương 205: Khiêng Ném Văng Ra Ngoài Cho Ta





Yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai không có tổ chức tại tòa nhà Vưu gia ở vùng ngoại thành kia.

Bởi vì, Vưu lão gia tử vừa mới xuất viện, hiện đang tịnh dưỡng ở trong tòa nhà biệt thự đó.

Vưu lão rất yêu thương Vưu Giai Giai cũng muốn tổ chức tại đây, nhưng vì tuổi tác đã lớn sợ không chịu nổi sự ầm ĩ, hơn nữa thân thể vừa mới qua khơi cơn bệnh nặng, cần an tĩnh điều dưỡng trong một thời gian.

Cho nên, yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai được tổ chức tại khu biệt thư cao cấp của Vưu gia ở Hồng Thành Cao Đương.
Bởi vì, khu biệt thự cao cấp Hồng Thành Cao Đương tọa lạc tại trung tâm của Ung Thành, hơn nữa hôm nay là ngày chủ nhật, cho nên Trương Văn Trọng phải một phen vất vả chen lấn trong hàng hàng người, rồi mới đặt chân đến được khu biệt thự cao cấp Hồng Thành Cao Đương này.

Lại trãi qua một phen kiểm tra xác minh thân phận của bảo vệ khu biệt thự, Trương Văn Trọng cuối cùng cũng có thể từ cửa chính tiến vào khu biệt thự tổ chức yến hội.

Trước kia, hắn lần đầu tiên là ngang nhiên tiến vào khu biệt thự này, càng không có phiền phức như bây giờ, nhưng lần đó là chọn dùng phương thức đặc thù, cũng không có từ cửa chính mà tiến vào.
Đang khi Trương Văn Trọng vừa mới tìm được tòa nhà biệt thự của Vưu Giai Giai, ở chung quanh biệt thư, đã sớm đậu đầy các siêu xe nổi tiếng.

Nguyên một đám quần áo kiểu cách, cà trai lẫn gái cao thấp toàn thân đều lộ vẻ hàng hiệu xa xỉ, bước xuống từ các siêu xe, nối đuôi nhau tiến vào trong Vưu gia biệt thự này.
Kỳ thật, những người có mặt ở đây, có không ít người đều là không mời mà tới.
Tuy Vưu Tinh Tinh đã có nói qua, muốn đem buổi yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai tổ chức vô cùng náo nhiệt.

Nhưng kỳ thật tâm ý của nàng, vốn là chỉ muốn mời một ít thân thích bạn bè đến tham dự yến hội, mọi người tụ họp một chổ vui vui mừng mừng là được rồi.

Nhưng cũng không biết là ai, đem chuyện tình yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai tại khu biệt thự Hồng Thành Cao Đương ngày hôm nay tiết lộ ra ngoài.

Kết quả, dẫn tới rất nhiều tên mày dạn mặt dày không mời mà tới, muốn nhân cơ hội nịnh bợ tập đoàn Vưu Thị hoặc có ý đồ truy cầu Vưu gia tỷ muội hai người.

Truyện Tiên Y
Giương mắt nhìn về những người không mời mà tới, người của Vưu Gia dở khóc dở cười, thật bất đắc dĩ, không biết giải quyết ra sao.

Dù sao, những người này đều là đến chúc mừng sinh nhật của Vưu Giai Giai.

Hơn nữa, tiền lễ của nguyên một đám cũng rất không tệ.


Tục ngữ nói: “Không đánh người đang cười”, cũng không thể nhận lễ của người ta rồi lại lập tức đều đuổi đi a? Cho nên, mọi người Vưu Gia sau khi trãi qua một phen thượng nghị, cũng chỉ có thể để cho mọi người tự do đi vào trong biệt thự tham gia yến hội sinh nhật.

May mắn, Vưu Gia biệt thự này diện tích khá lớn, bằng không dung nạp nhiều người như vậy chắc sớm đã trở thành chật như nêm cối rồi.
Biệt thự Vưu Gia này, là kiến trúc 3 tầng kiểu cổ, nhìn thấy có vẻ cổ xưa nhưng càng làm tôn lên nét đẹp trang nhã, siêu phàm thoát tục.

Trước biệt thự là một mảng hoa viên lớn với rất nhiều các loại hoa, như một tấm gấm đầy hương thơm và màu sắc bao quanh biệt thự.

Hai bên còn có một tòa tiểu đình bằng gỗ lâu năm, trên mỗi cây cột trong đình đều phát họa rồng bay phượng múa, đây đều là bút pháp tự tay của danh gia thi họa Chu Văn Bân.
Đang khi Trương Văn Trọng đứng ở trước cửa đại môn của tòa biệt thự, chung quanh có không ít những tên khách không mời mà tới, họ đều dùng ánh mắt kinh ngạc cùng khinh thường quét tới quét lui trên người của hắn.

Bởi vì, những người đến tham gia yến hội sinh nhật của Vưu Giai Giai ngày hôm nay, không có ai là không trưng diện những nhãn hiệu nổi tiếng quốc tế.

Bọn họ từ đầu đến chân, mỗi một trang phục quần áo đều là giá cả vượt ngoài vạn nguyên.

Dù sao, tại đây hôm nay cũng là một phen tập trung chính thức, không thể không tồn tại những kẻ mang tâm tính so sánh ganh đua lẫn nhau trong đó.

Nhìn lại Trương Văn Trọng , từ đầu tới chân một thân trang phục tầm thường, quá mức tầm thường, cho dù mắc nhất đi nữa cũng chỉ là mấy trăm đồng tiền mà thôi.

Kỳ thật Trương Văn Trọng cũng không để ý nhiều đến như vậy, hắn luôn quan niệm quần áo cũng chỉ là vật che giữ thân thể, chỉ cần sạch sẽ tươm tất là có thể đi dự tiệc, hoàn toàn không cần phải theo đuổi cái gì hàng hiệu xa xỉ.

Đáng tiếc là, trên thế giới này, cho tới bây giờ đều không thiếu những người “trông mặt mà bắt hình dong”.

Nhất là hiện tại ở đây, trong mắt của những tên không mời mà tới này, người tầm thường như Trương Văn Trọng căn bản là không nên xuất hiện ở trong tiểu khu biệt thự cao cấp Hồng Thành Cao Đương.

Lại càng không nên xuất hiện ở trước cửa đại môn của Vưu Gia biệt thự này.
Bất quá, đại đa số bọn họ, đều tự muốn giữ phong độ thân phận của mình, nên không mở miệng chất vấn hay cản trở Trương Văn Trọng.

Nhưng mà khi Trương Văn Trọng chuẩn bị bước vào đại môn của biệt thự Vưu Gia, một thanh âm đột nhiên từ phía sau hắn truyền đến: “Đứng lại ! Ngươi có biết đây là địa phương nào không, muốn đến là đến à ?” Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng dừng bước, xoay người khẽ nhìn tên vừa mở miệng quát bảo hắn ngưng lại.


Truyện Tiên Y
Đây là một tên nam tử tuổi trẻ ăn mặc cực kỳ kiểu cách, tướng mạo của hắn cũng được xem là anh tuấn đẹp trai.

Mà đầu tiên khi mắt Trương Văn Trọng nhín thấy hắn, đã cảm thấy hắn có chút quen mắt, hình như đã từng gặp qua ở đâu rồi.

Cẩn thận nhớ lại, ngày hôm qua cùng đi dạo với Tô Hiểu Hồng ở đường Hà Tây dành riêng cho người đi bộ, hình như đã từng thấy hắn trong những cái TV theo ven đường.

Từng nghe Tô Hiểu Hồng nói qua, cái người này gọi là Lâm Nam, là một minh tinh trong giới văn nghệ sĩ trong nước, đóng vài bộ phim rất được sự hâm mộ hoan nghênh của các nữ sinh trung học.
“Ngươi đang cùng ta nói chuyện sao ?” Trương Văn Trọng cười nhạt một tiếng, hỏi.
“Ngươi không phải đang nói nhãm sao ?” Lâm Nam cười lạnh.

“Trong này, chỉ có mình ngươi là có thân phận, địa vị cùng chúng ta không hợp nhau.

Nếu như ta đang không phải cùng ngươi nói chuyện, còn có thể nói với ai khác nữa sao ? Tiểu tử, ta thật không biết, con mắt ngươi tột cùng nằm ở chổ nào, mà lại muốn xông vào biệt thự Vưu Gia này.

Đừng trách ta không cảnh cáo ngươi trước, hôm nay ở đây hiện đang tổ chức yến hội mừng sinh nhật đại tiểu thư Vưu Gia, chỉ có những nhận vật thượng tầng nổi tiếng mới có đủ tư cách tham gia yến hội, đây không phải là nơi để những loại người tầm thường như ngươi có thể đến tham dự.

Nếu như ngươi còn biết suy nghĩ, thì mau cút đi nhanh lên.

Bằng không, ngươi như thế này thế nào cũng bị bảo tiêu Vưu Gia đánh cho văng ra ngoài thôi.” Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Trong thế giới giải trí muôn màu muôn vẻ, có những nghệ sĩ tài năng đức độ, cũng có những kẻ ngụy quân tử hư tình giả ý, đồng thời càng không thể thiếu những cặn bã như tên này, mới hơi có một chút danh khí, đã xem ta đây là tài trí hơn người, vênh vênh váo váo.
Trương Văn Trọng khẽ lắc đầu, thản nhiên cười, không thèm quan tâm đến lời lẽ tên Lâm Nam đang đánh rắm, xoay người tiếp tục hướng vào biệt thự của Vưu Gia mà đi đến.
Thấy thế, Lâm Nam đầu tiên sững sờ, sau đó giận tím mặt, nghiêm nghị quát: “Thằng khốn kia, ngươi cũng dám đem lời của ta nói trở thành gió thổi bên tai ! Ngươi đứng lại đó cho ta !”
Vừa lúc đó, Vưu Lương từ tòa nhà trong biệt thư này đi ra, rất xa nhìn thấy Trương Văn Trọng.

Lập tức tiến lên, vừa cười vừa nói: “Xem ai đến rồi kìa ! Chúng ta đã chờ anh cả buổi rồi nha.”
Trương Văn Trọng còn chưa có trả lời, cái tên Lâm Nam đang đuổi theo sau lưng muốn cản Trương Văn Trọng lại, thấy việc gì lập tức biểu lộ vẻ mặt kích động cùng được yêu mà sợ.


Hắn không ngăn đón Trương Văn Trọng nữa, thậm chí còn lướt nhanh qua người Trương Văn Trọng, bước nhanh hướng về phía Vưu Lương đi đến.

Đồng thời, trên mồm còn dùng một loại ngữ khí kiêu ngạo nói ra: “Ôi uy, Lâm Nam ta bất quá chỉ là một diễn viên bình thường mà thôi, có tài đức gì mà có thể được đích thân đại công tử ngài tự mình ra nghênh đón.

Ta thật sự được yêu mà sợ, được yêu mà sợ quá a.”
Nhưng mà, truyện kế tiếp, Lâm Nam tuyệt đối sẽ không ngờ đến.
Vưu Lương căn bản không để ý đến hắn, thậm chí không thèm liếc nhìn xem hắn một cái, trực tiếp tránh hắn, duỗi tay ra cùng vẻ mặt tươi cưởi nghênh đón cái người bình thường không chút nào thu hút ở phía sau hắn.
Cái này ….

Đây là chuyện gì vậy ? Chẳng lẽ cái tên gia hỏa tướng mạo tầm thường, không có chút nào thu hút này chính là Vưu Gia thượng khách mà đích thân Vưu Lương phải ra nghênh đón sao ?
Lâm Nam triệt để trợn tròn mắt trâu.
Chung quanh những tên không mời mà tới này, cũng đều giống hắn trợn tròn mắt trâu.
Bất quá, những người này bên ngoài há mồm trợn mắt, trong lòng thì âm thầm hô may mắn: may mắn ta không có hồ đồ mà xuất đầu, bằng không đã đắc tội với vị thượng khách này của Vưu Gia, đây chính là đắc tội cùng với Vưu Gia không khác gì nhau.

Truyện Tiên Y
Bọn họ trong lòng cũng nhịn không được mà hiếu kỳ suy đoán: Cái tên gia hỏa tướng mạo tầm thường, không có chút nào thu hút này, đến tột cùng là có địa vị gì, lại có thể khiến cho Vưu Gia đại công tử tự mình đích thân ra nghênh đón ? Chẳng lẽ, hắn là công tử gia của một đại quan thế gia nào đó, sở dĩ ăn mặc bình thường như vậy là xuất phát từ yêu thích cá nhân hay sao?
Vưu Lương trực tiếp đi tới trước người Trương Văn Trọng , một bên cùng hắn nắm tay, một bên tươi cười nói: “Trương tiên sinh, cuối cùng anh cũng đã đến đây a, chúng ta đã chờ anh cả ngày rồi đó, nếu như anh còn không đến, chỉ sợ Vưu Giai Giai nha đầu kia, sẽ tự mình lái xe đi đón anh mất.”
Trương Văn Trọng nói thật: “Không còn cách nào, hôm nay là ngày cuối tuần, rất khó đón xe taxi, xe công cộng cũng kín người hết chổ, ta phải chờ hết vài tuyến, mới chen lên được một tuyến xe mà đi đến nơi đây.” Nghe thấy hắn trả lời như vậy, làm cho chung quanh những người vểnh tai nghe lén lập tức được mở rộng tầm mắt.
Vưu Lương hiểu rõ tính cách Trương Văn Trọng, một chút cảm giác kinh ngạc cũng không có, vừa cười vừa nói: “Đến đây là tốt rồi.

Đi thôi, chúng ta tranh thủ thời gian đi vào.

Anh mà không đến, hai cái nha đầu Vưu Giai Giai cùng Vưu Tinh Tinh kia, không biết có tuyên bố yến hội sinh nhật bắt đầu hay không nữa.”
Khi xoay người lại, Vưu Lương rốt cuộc cũng nhìn thấy cái tên Lâm Nam vẻ mặt vô cùng xấu hổ đứng ở phía sau hắn.

Sau khi hơi sững sờ, Vưu Lương cau mày hỏi: “Ngươi là ai?” Hiển nhiên, đối với cái loại diễn viên mới có chút danh tiếng này Vưu Lương không hề nhận ra.
Lâm Nam càng cảm thấy vô cùng xấu hổ hơn, bất quá dầu gì hắn cũng là diễn viên, tuy trong lòng có một bụng đầy lửa giận oán khí nhưng không hề dám có một chút biểu lộ ra ngoài, ngược lại mang một vẻ mặt nịnh nọt, cúi đầu khom lưng nói: “Đại công tử, ngài khỏe chứ ? Tôi là diễn viên của công ty hữu hạn truyền thông Hải Dự, tên gọi là Lâm Nam.”
Vưu Lương nghiêng đầu suy nghĩ một lát, rồi mới giật mình nhớ ra nói: “Công ty hữu hạn truyền thông Hải Dự ? Đó chẳng phải chính là công ty giải trí do cái tên tiểu tử Vưu Văn kia mở ra sao? Ngươi không ở trong công ty hảo hảo làm việc, chạy đến nơi này làm gì ?” Truyện Tiên Y
Lúc Lâm Nam chuẩn bị giải thích, một người hầu của Vưu Gia bước nhanh tới, tiến đến bên tai Vưu Lương, nhỏ giọng đem chuyện tình vừa rồi giữa Trương Văn Trọng và Lâm Nam nói cho Vưu Lương biết.

Truyện Tiên Y
Nghe xong mọi chuyện, ánh mắt Vưu Lương nhìn xem Lâm Nam lập tức thay đổi.
“Đi vào trong kêu Vưu Văn ra đây cho ta.” Vưu Lương không lập tức nổi giận, mà quay sang ra lệnh cho người hầu này.
Sau một lát, Vưu Văn trong biệt thự đi ra, đầu tiên là khách khí hướng Trương Văn Trọng chào hỏi, sau đó mới quay sang Vưu Lương dò hỏi: “Đại ca.


Anh bảo em đi ra, có chuyện gì muốn phân phó sao?”
Vưu Lương đưa tay chỉ vào Lâm Nam, hỏi: “Cái tên gia hỏa Lâm Nam này, có phải là diễn viên công ty giải trí của ngươi hay là không ?”
Vưu Văn gật đầu đáp: “Đúng vậy a, có chuyện gì liên quan đến hắn sao?”
Vưu Lương hừ lạnh, cũng không có trả lời.

Chỉ kêu cái tên người hầu kia, đem những lời vừa mới nói ra, thuật lại một lần nữa.
Vưu Văn sắc mặt cũng lập tức trở nên khó coi.

Truyện Tiên Y
“Chuyện này ta giao cho ngươi.” Vưu Lương quay sang Vưu Văn nói một câu, rồi cùng Trương Văn Trọng đi vào trong biệt thự.
Lâm Nam lúc này biết chính mình đã gây ra đại họa.

Vội vàng lộ ra bộ mặt muốn cầu xin khoan dung.

Nhưng mà hắn còn chưa có cơ hội mở miệng, Vưu Văn đã nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi biết người vừa rồi là ai không ? Đó là ân nhân cứu mạng gia gia ta, đồng thời cũng là ân nhân cứu mạng Vưu Giai Giai, là ân nhân cứu mạng của cả Vưu Gia ta.

Ngươi cũng dám tại trước đại môn Vưu Gia, mà vũ nhục ân nhân cứu mạng của toàn Vưu Gia chúng ta.

Ngươi cho rằng đóng được vài bộ phim chó má là rất giỏi rồi phải không? Tốt ! Từ hôm nay trở đi, lão tử muốn cho ngươi triệt để biến mất trước mặt hết thảy giới truyền thông.”
Lâm Nam cảm giác như trời vừa sập xuống, hai chân bủn rủn té ngồi trên mặt đất, vội vàng lôi kéo Vưu Văn, khóc lóc thảm thiết nói: “Nhị thiếu gia.

Đừng như vậy nha, ta van cầu ngài, ngàn vạn lần đừng cô lập ta.”
Vưu Văn vùng vẫy mạnh hai cái đều không có thể thoát ra khỏi người hắn.

Vừa lúc này, bảo tiêu Vưu Gia đuổi đến nơi.

Vưu Văn quay sang hướng bọn họ phân phó: “Khiêng cái tên gia hỏa này ném văng ra ngoài cho ta.

Hắn còn dám bước vào biệt thư Vưu Gia nữa bước, thì cắt đứt hai chân hắn cho ta.”
“Vâng.” Hai gã bảo tiêu thân thể cường tráng cao giọng đáp.

Một trái một phải khiêng Lâm Nam lơ lững lên.

Sau đó ném mạnh hắn văng ra khỏi biệt thự.