Khoảng 15p sau thì Mộng Tuyết Nhu ra ngoài cùng với 2 cặp hành lý khiến Khánh Hữu Tuấn ngơ ra
"Tuyết... Tuyết Nhu nhiều đò vậy sao"
"Vâng...toàn là đồ cần thiết của em ^^"
"Đúng rồi em có một món đồ muốn cho anh xem"
Mộng Tuyết Nhu lấy ra một bức ảnh
"Đây...đây là"
"Cô ấy chính là Nhâm Ánh Tuyết đó...khi cô ấy gọi cho em lần đầu hỏi em đang sống ở đâu, thì bức thư kèm bức tranh này cũng đã gửi đến"
"Cô ấy...rất xinh đẹp a"
"Thôi được rồi, anh sẽ đưa bức ảnh này cho bà của Tiểu Phương xem"
"Bây giờ chúng ta cùng đi về thôi, ở nhà mọi người đang mong chờ em lắm đó..."
"Anh nói thật sao?"
"Vậy là em sẽ được gặp lại Tĩnh Tĩnh rồi..."
"Em có rất nhiều chuyện muốn nói với Tĩnh Tĩnh"
Khánh Hữu Tuấn nắm lấy tay của Mộng Tuyết Nhu mà cười mỉm
"Đúng vậy...chúng ta...chúng ta cũng có thể sống hạnh phúc với nhau rồi"
Nói đến đây Khánh Hữu Tuấn lại trầm tư vì trong lòng của anh đã nhớ đến Mộng Tuyết Nhu nhiều như thế nào
Nhớ đến gia đình 3 người luôn hạnh phúc với nhau...chỉ nghĩ đến thôi cũng đã khiến anh rất mãn nguyện rồi
"Nếu lúc đó anh và con đến chỗ em làm sớm hơn thì đã không có chuyện gì rồi"
"Được rồi..Hữu Tuấn Anh đừng tự trách mình nữa"
"Bây giờ chúng ta sẽ luôn sống hạnh phúc bên nhau nhé, em sẽ không rời bỏ 2 cha con nữa đâu"
"Ừm...Tuyết Nhu"
Sau đó cả 2 liền về căn biệt thự, Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Liễu Phương cùng trác quản gia và mọi người đều đã chuẩn bị xong và đợi Khánh Hữu Tuấn và Mộng Tuyết Nhu trở về