“Không, ngươi không cần phải biết làm gì cả, chỉ cần ngươi đến đó, mọi chuyệnsẽ thành công.”Trần Mộc Miên càng thêm nghi ngờ. Một việc khó khăn như vậy, nàng chỉ làmột tỳ nữ nhỏ bé, liệu có thể làm được gì?“Quận chúa, không phải ta thoái thác, mà thực sự ta không biết phải làm sao.Cơ mật quân sự của Bắc Nhung, há có thể để một tỳ nữ như ta muốn vào làvào?”Lâm Tư Nguyệt tiến lại gần, đưa tay vén nhẹ lọn tóc trước trán nàng. Trần MộcMiên căng thẳng nhìn nàng ta, ánh mắt của Lâm Tư Nguyệt như đang ngắmnghía, dò xét, chứa đựng những ý tứ mà Trần Mộc Miên không sao hiểu được.“Ngươi còn nhớ không, nửa tháng trước, ngươi từng cứu một thiếu niên bịthương ở chân?”Trần Mộc Miên gật đầu, có chuyện này thật.Nói cứu thì không đúng lắm. Chỉ là hôm đó hắn ta bị thương, ngã ngay trướccửa nhà nàng. Thấy hắn ta đáng thương, nàng đưa người vào nhà, giúp băng bóvết thương và cho ở lại hai ngày.Trong hai ngày đó, thiếu niên kia không nói lời nào, cảnh giác với nàng vôcùng.Đến ngày thứ ba, khi nàng ra ngoài về, đã không thấy bóng dáng hắn ta đâunữa.Không chỉ vậy, hắn ta còn lấy trộm cả giỏ bánh bao mà nàng vừa mới làm xong.Khi đó, Trần Mộc Miên còn nghĩ hắn ta đúng là loại vong ân phụ nghĩa.Lâm Tư Nguyệt lại nói: “Người đó là Hốt Triết, đệ đệ của Đại tướng quân BắcNhung – Kỳ Nhĩ Đặc. Ngươi đã cứu mạng hắn ta. Nếu ngươi đồng ý, chỉ cầndựa vào mối quan hệ này, ngươi có thể tiếp cận doanh trại ở Phàn Thành. Bangày nữa, Kỳ Nhĩ Đặc sẽ về triều phục mệnh, Hốt Triết sẽ ở lại trấn thủ. Ngươicó cơ hội tiến vào trong, trộm lấy bản đồ bố phòng của Phàn Thành, giúp côngtử nhà ngươi chiếm lại Phàn Thành.”Trần Mộc Miên còn nhiều điều chưa hiểu, nhưng Lâm Tư Nguyệt không chonàng thời gian suy nghĩ, chỉ liên tục thúc ép hỏi rằng rốt cuộc nàng có đồng ý đihay không.Trần Mộc Miên một lòng muốn giúp Đàm Thuần Chi, thế là bị Lâm Tư Nguyệtdụ dỗ, cùng đi đến Phàn Thành.Lâm Tư Nguyệt đã sắp đặt mọi chuyện đâu vào đấy. Trần Mộc Miên bị bán chomột nhóm buôn người và được đưa đến Phàn Thành. Trùng hợp thay, nàng lạigặp lại Hốt Triết.Hốt Triết vừa nhìn thấy nàng đã không chút do dự mà đưa nàng đi ngay. Hắn tarất vui mừng, muốn giữ nàng ở lại bên cạnh.Trần Mộc Miên cảm thấy áy náy, nhưng nghĩ đến Đàm Thuần Chi, mọi cảmgiác tội lỗi trong lòng nàng đều tan biến.Nàng nghe theo sự sắp đặt của Lâm Tư Nguyệt, không nói cho Đàm Thuần Chivề chuyện này, chỉ để lại một lời nhắn rằng nàng phải ra ngoài làm việc, sẽ vềtrễ mấy ngày.Nàng không biết, chính lúc đó, mình đã hoàn toàn rơi vào bẫy của Lâm TưNguyệt.Ngay khi đã xác định được vị trí của bản đồ bố phòng, Trần Mộc Miên đang suynghĩ làm sao để trộm thì Kỳ Nhĩ Đặc bất ngờ trở về.Nàng càng không ngờ rằng Hốt Triết lại đi cầu xin ca ca cho phép cưới nànglàm thê tử.Hốt Triết kém nàng hai tuổi, trong mắt nàng vẫn chỉ là một thiếu niên chưa hiểuchuyện. Nhưng Kỳ Nhĩ Đặc lại không chút do dự mà đồng ý. Trần Mộc Miênhoảng sợ từ chối, Lâm Tư Nguyệt lại truyền lời đến rằng đây là cơ hội tốt đểtrộm bản đồ, không thể bỏ lỡ.Trần Mộc Miên do dự rất lâu, cuối cùng đồng ý với kế hoạch.Ngày thành thân, nàng lén bỏ thuốc vào rượu của mọi người. Nàng nghĩ rằng đóchỉ là thuốc mê, chỉ cần trộm được bản đồ, nàng sẽ có thể rời đi mà không làmhại đến ai, ngay cả Hốt Triết cũng không bị ảnh hưởng.Ai ngờ, Lâm Tư Nguyệt lại đưa cho nàng không phải thuốc mê, mà là loại độcdược chết người. Nếu không phải có người ăn vào rồi phát tác trước, thì cả KỳNhĩ Đặc và Hốt Triết đều đã mất mạng.Ngay khi Trần Mộc Miên vừa giao bản đồ cho người của Lâm Tư Nguyệt, HốtTriết đã dẫn người truy đuổi theo.Đám người của Lâm Tư Nguyệt lập tức bỏ rơi nàng, chạy thoát thân. Nàng bịbắt tại chỗ.Khi ấy nàng vẫn còn ngây ngốc, vui mừng vì đã truyền được bản đồ ra ngoài.Lâm Tư Nguyệt có thể giao nó cho Đàm Thuần Chi, tương lai Đàm gia khôiphục không còn xa nữa.Chỉ cần hắn lập được đại công, rửa sạch nỗi oan khuất, vực dậy Đàm gia, thì sựhy sinh của nàng là xứng đáng.Hốt Triết đau đớn nhìn nàng: “Mộc Miên, ta tin tưởng nàng như vậy, sao nànglại phản bội ta?”Trần Mộc Miên hổ thẹn vô cùng, biết mình có lỗi với người này, không còn mặtmũi nào để nhìn thẳng vào hắn ta, chỉ có thể cắn răng nói: “Chuyện đã đến nướcnày, ngươi giết ta đi.”Dùng mạng đổi mạng, nàng chấp nhận.Nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết, Kỳ Nhĩ Đặc cũng không chút do dựmuốn chém nàng. Hốt Triết lại ngăn cản.Hắn ta vẫn không nỡ giết nàng, cầu xin ca ca tạm giam giữ lại, đợi sau chiến sựsẽ xử lý.Sau khi bị tống giam, Hốt Triết đến thăm nàng, trả lại cho nàng chiếc túi gấmthêu đầu sói mà chính tay nàng đã thêu, rồi lén thả cho nàng đi.Trần Mộc Miên cầm chiếc túi gấm, lòng đầy cảm giác tội lỗi, không dám ngẩngđầu nhìn thẳng vào mắt Hốt Triết.“Ngươi nên giết ta đi.”Hốt Triết mỉm cười: “Nha đầu ngốc, đánh trận là chuyện của nam nhân, ngươikhông nên dính vào. Hãy coi như ta trả nợ ơn cứu mạng, sau này đừng ngốcnghếch để bị người ta lừa nữa.”Trần Mộc Miên vừa rời khỏi Phàn Thành, chiến tranh đã nổ ra.Nàng muốn chạy về nhà, nhưng lại bị người của Lâm Tư Nguyệt bắt được.Nàng bị dẫn đến một hang động, gặp lại Lâm Tư Nguyệt.Nàng không thể ngờ được, Lâm Tư Nguyệt lại độc ác đến vậy.“Ta thật sự bất ngờ đấy, con tiện nhân này, ngươi vẫn có thể sống sót trở ra.”Trần Mộc Miên sợ hãi, khó hiểu: “Quận chúa nói vậy là sao?”Lâm Tư Nguyệt cười lạnh, kể hết sự thật cho nàng.Thì ra, từ đầu đến cuối, Lâm Tư Nguyệt chỉ muốn lợi dụng nàng để lấy cắp bảnđồ bố phòng. Dù không trộm được cũng không sao, chỉ cần nàng vào được PhànThành, Lâm Tư Nguyệt đã không định để nàng sống sót trở về.Bởi vì trong mắt Lâm Tư Nguyệt, Trần Mộc Miên là cái gai ngăn cản tình yêugiữa nàng ta và Đàm Thuần Chi.“Ta sinh ra đã cao quý, vậy mà lại bị một con tiện tỳ như ngươi vượt mặt.Ngươi nói xem, ngươi có đáng chết không?”Trần Mộc Miên sợ hãi đến cực điểm, muốn bỏ chạy, nhưng Lâm Tư Nguyệt nàođể nàng có cơ hội.Nàng ta ra lệnh cho thuộc hạ rồi rời đi, để đám nam nhân thô bạo kia hành hạ, sỉnhục Trần Mộc Miên.Hết lần này đến lần khác, không chỉ làm ô uế sự trong sạch của Trần Mộc Miên,mà còn để lại từng vết thương chằng chịt khắp cơ thể.Nàng đau đớn đến mức chỉ cầu xin được chết. Nhưng chúng không cho, cứ thếhành hạ nàng suốt ba ngày ba đêm, còn cố tình giữ lại một hơi thở cho nàng đểphải chịu đựng. Thậm chí chúng còn chặt tay nàng ném cho chó ăn, bắt nàngnhìn những con chó hoang nhai nuốt từng mẩu thịt của mình ngay khi chúngđang làm nhục nàng.Đến ngày thứ tư, nàng đã chẳng còn chút ý thức để phản kháng.Bọn chúng chơi chán rồi mới kết liễu đời nàng.Khi Đàm Thuần Chi cất công lần theo dấu vết tìm đến được hang động, trongđó chỉ còn lại cái đầu của Trần Mộc Miên.Các bộ phận khác của cơ thể nàng đã bị những kẻ cầm thú đó chặt ra, ném chochó ăn. Trên mặt đất chỉ còn sót lại vài mẩu xương trắng rải rác khắp nơi.Nàng chết rồi, nhưng linh hồn vẫn còn vất vưởng tại chỗ.Nàng không biết vì sao mình không bị quỷ sai dẫn đi. Nàng nhìn thấy ĐàmThuần Chi tìm đến, thấy hắn đau đớn tột cùng, ôm lấy cái đầu của nàng màkhóc nức nở, không chịu buông tay.Nàng nhìn thấy Lâm Tư Nguyệt giả vờ an ủi hắn, hứa rằng nhất định sẽ giết HốtTriết và Kỳ Nhĩ Đặc để trả thù cho nàng.Nàng nghe mọi người nói, tất cả là nhờ công lao của Quận chúa Tư Nguyệt, haotổn tâm cơ đánh cắp được bản đồ bố phòng, mới giúp Đàm Thuần Chi lập đượcđại công.Nàng cũng nghe những lời người ta xì xào rằng, Đàm Thuần Chi đúng là khôngbiết điều. Vì một tỳ nữ mà nhiều lần từ chối tình ý của Quận chúa Tư Nguyệt.Trần Mộc Miên đau đớn, phẫn nộ, muốn nói ra sự thật.Nhưng Đàm Thuần Chi không nhìn thấy nàng. Dù nàng có ngày ngày ở bêncạnh, hắn cũng không cảm nhận được sự hiện diện của nàng.Trần Mộc Miên từng nghĩ, nếu có thể cứ như vậy ở bên hắn suốt một đời, nhìnhắn hưởng phú quý, sống yên ổn đến cuối đời cũng tốt.Nhưng nàng đã đánh giá quá thấp sự tàn nhẫn của Lâm Tư Nguyệt.Trong một lần tình cờ, Đàm Thuần Chi bắt được Hốt Triết. Hắn định giết hắn ta,Trần Mộc Miên lần đầu tiên bộc phát sức mạnh của mình, ngăn cản Đàm ThuầnChi.Đàm Thuần Chi mới bình tĩnh lại, nghe lời Hốt Triết.Qua lời Hốt Triết, hắn mới biết Lâm Tư Nguyệt đã lợi dụng Trần Mộc Miên đểtrộm bản đồ bố phòng, rồi hại chết nàng ra sao.Hốt Triết cũng nói cho hắn biết, chính Lâm Tư Nguyệt đã cấu kết với Tamhoàng tử, cố tình để Đàm gia diệt vong. Sau đó, nàng ta giả vờ làm ân nhân xuấthiện, giúp đỡ Đàm Thuần Chi, để khiến hắn cảm kích mà yêu thương nàng ta.Còn Tam hoàng tử thì nhờ Đàm gia bị tiêu diệt, mà cắt được cánh tay đắc lựccủa Thái tử.-