Cao Dương hôm nay đột nhiên gọi cho Tịch Nghiên giọng điệu anh ta có chút mệt mỏi, lại cũng có chút đáng thương. Cô không biết anh ta xảy ta truyện gì nhưng theo những gì Eloi nói thì Cao Tịch đang gặp khó khăn về tài chính.
“ Rốt cuộc anh lại muốn cái gì ” Tịch Nghiên khó chịu ở trong phòng làm việc lớn tiếng quát.
Giọng Cao Dương có chút thấp “ A Tịch! Anh mệt mỏi quá, thật sự rất mệt em về với anh đi được không? ” anh ta hối hận, thật sự hối hận rồi.
Đáng lẽ không nên cùng Cố Hỷ, càng không nên phản bội lại tình yêu của bọn họ.
“ Anh bị điên à? ngoại tình còn bảo tôi quay lại ” Tịch Nghiên nở nụ cười mỉa mai, giọng điệu có chút bình thản nói với anh ta qua điện thoại.
“ Là anh không đúng, Tịch Nghiên xin lỗi thật lòng xin lỗi em về với anh đi ” Cao Dương vô cùng vô cùng mệt mỏi, anh ta hiện tại còn chẳng muốn về nhà, cứ về nhà lại nghe Cố Hỷ càu nhàu rất khó chịu.
Nhưng tiếc quá Cố Hỷ hôm nay đến Cao Tịch cô ta lại vô tình nghe được đến những gì mà Cao Dương nói, khiến cô ta đứng sững tức giận nắm tay thành nắm đấm.
Anh đúng là thật sự muốn bỏ rơi cô ta nên mới không về nhà.
“ Cao Dương! tôi không cần anh xin lỗi những gì hai người nợ tôi, tôi sẽ đòi lại gấp đôi ” Tịch Nghiên nói xong liền cúp máy, cô quăn điện thoại sang một bên đầy khó chịu.
Hai tay day day thái dương.
Nếu Lăng Lục Phong biết được anh sẽ lại làm lớn chuyện cho mà xem, dạo gần đây bọn họ đều thu thập toàn bộ chứng cứ của Cao Tịch. Elly đã mua được 5% cổ phần của Cao Tịch từ Lão Trần.
Eloi cũng mua được 5% của Cao Tịch.
Chỉ là Eloi xuống ngày chê bai, anh ta lại vô cùng tiếc tiền khi mà mua cổ phần của một cái công ty chỉ còn cái vỏ bọc bên ngoài, Eloi không càu nhàu với cô, cũng chạy đến càu nhàu với Lăng Lục Phong.
Dạo gần đây cậu ấy bám lấy chồng cô còn hơn cả cô nữa.
Tịch Nghiên rủ mặt đột nhiên mỉm cười nhìn tờ tài liệu mà Lucas vừa đưa cách đây 15 phút trước, cô sững người lại nhìn từng dòng chữ khiến trái tim của cô đau nhói.
Còn có chuyện như vậy, thảo nào bà ấy lại ghét cô như vậy. Bản thông tin Lucas đưa có rất nhiều thông tin mà cô không biết, còn có những thứ khiến cô không dám tin.
Bản xét nghiệm AND giữa Cố Hỷ và mẹ cô là 99,999% bọn họ chính là mẹ con ruột của nhau, thảo nào bà ấy bảo vệ Cố Hỷ như vậy.
Nước mắt cô rơi trên đôi gò má trắng noãn.
Mẹ cô lấy bà cô là do bà ấy bị gia đình ép buộc, bà ấy lúc đó đã cùng người đàn ông khác qua lại mang thai Cố Hỷ sinh ra sau đó bị ép lấy ba cô bà ấy bỏ lại Cố Hỷ cho người đàn ông đó.
Cố Hỷ chính là kết tinh tình yêu của mẹ cô và người đàn ông đó.
Còn cô chỉ là ngoài ý muốn của bà ấy với ba cô, thế nên lúc nào bà ấy cũng ghét cô.
Nhưng cô cũng là con gái của bà ấy mà? sao bà ấy lại đối xử với cô như vậy? sao lại đối với cô vừa nhẫn tâm lại vừa độc ác đến vậy chứ.
Tịch Nghiên lần này thật sự bật khóc rồi, cô ngồi khóc nức nở trong văn phòng, cô khóc đến mức hít thở không thông, trái tim trở nên đau nhói. Bà ấy có thể vì Cố Hỷ làm ra rất nhiều chuyện, nhưng bà ấy chưa từng làm gì cho cô dù chỉ một chút nhỏ nhoi.
Cô ôm lấy gương mặt đẫm nước mắt của mình.
Lăng Lục Phong vừa họp về mở cửa phòng làm việc ra đã thấy cô như vậy, anh liền hốt hoảng nhạn chân chạy đến, anh chậm rãi ngồi xổm dưới nền ngẩn lên nhìn cô, bàn tay chậm rãi kéo cánh tay cô ra.
Lời nói ngập tràng sự dịu dàng lại còn mang sự cưng chiều dành cho cô “ Nghiên Nhi! Em sao vậy sao lại khóc nói anh nghe đi ”.
Cô nghe anh nói còn bật khóc lớn hơn vòng tay ôm lấy anh “ Phong Phong! Hức...hức em cũng là con gái bà ấy sao bà ấy chỉ yêu thương một mình Cố Hỷ sao bà ấy lại không yêu thương em ” cô bật khóc đến nổi tâm can của Lăng Lục Phong rối bời.
“ Ngoan! Nghiên Nhi ngoan nào, đừng khóc em còn có anh, anh yêu thương em nên là em đừng khóc nữa ”.
“ Trái tim chồng em tan nát vì nước mắt của em hết rồi ” Lăng Lục Phong lau nước mắt cho cô, anh từng chút một cẩn thận vỗ về cô gái nhỏ của anh, hôn lên trán cô rồi kéo cô ôm vào lòng.
“ Hức....hức...có phải anh biết hết rồi đúng không? sao anh lại không nói cho em nghe ” Tịch Nghiên tức giận đánh vào người anh mấy cái.
Anh không né tránh, đứng cho cô đánh, đợi đến khi cô đánh xong anh mới nâng mặt cô lên áp môi mình lên môi cô.
“ Chồng em chính là không muốn em đau lòng, không muốn thấy dáng vẻ này của em, nếu không người không chịu được mà giết bọn họ là anh, anh không muốn em khổ sở ”.
“ Em không còn ai, bà ấy không yêu thương em, anh sẽ yêu thương em gấp gấp gấp nhiều lần, không cần bọn họ, bọn họ là người xấu ”.
“ Nghiên Nhi ngoan không khóc nữa, anh thật sự rất đau lòng ”
Anh hôn cô, trong lòng cũng có chút tức giận, anh vuốt tấm lưng nhỏ của cô cẩn thận mà vỗ về, cô tựa đầu vào vai anh, tiếng nấc vẫn vang lên khiến anh đau lòng không thôi.
Bảo bối nhỏ của anh, chỉ cần cô rơi nước mắt tâm can anh đã luống cuống khó chịu, trái tim cũng vô cùng đau, vậy nên anh sót cô từng chút một dù một vết thương nhỏ cũng không muốn cô bị.