"Hôm nay, những lời ta sắp nói chỉ dành cho những người tu tiên. Ta không muốn lão bá tánh phải thêm âu lo.
Đứng ở vị trí càng cao, trách nhiệm càng lớn."
Giọng nói của Hoàng Thiên vang lên như sấm, mỗi từ đều mang theo uy lực vô biên. Toàn trường lặng đi, mọi ánh mắt đều dồn vào vị Đạo Chủ đang đứng uy nghi trên đài cao.
"Vì thế, ta tuyên bố phế bỏ hoàng triều."
Cả chiến trường như muốn bùng nổ, nhưng Hoàng Thiên không để bất kỳ ai có cơ hội lên tiếng, tiếp tục nói với giọng đầy quyết đoán:
"Lập Càn Nguyên Phủ."
Những lời này như một luồng sét đánh vào tâm trí mọi người. Hoàng Thiên dừng lại một chút, ánh mắt sắc lạnh quét qua toàn trường trước khi tiếp tục:
"Càn Nguyên Phủ chỉ nhận những ai có linh căn. Nếu linh căn là thượng linh căn hoặc thiên linh căn, sẽ vào
Hoàng Thiên Quân, hoặc được nhận làm đệ tử của ta."
"Càn Nguyên Phủ từ hôm nay sẽ mở ra hộ sơn đại trận, biến mất khỏi thế gian, chuyên tâm tu luyện chuẩn bị cho một trận vượt đại hải. Để vượt qua biên giới, chúng ta sẽ đối mặt với một thế lực lớn: U Minh Hải."
Lời nói của Hoàng Thiên như rót vào tai mọi người, từng chữ từng chữ đều mang theo sự nghiêm trọng và quyết tâm.
"Sáu Vực sẽ bị xóa bỏ, chỉ còn gọi là Càn Nguyên Đảo. Mười hai thành trì sẽ trở thành mười hai thư viện, chuyên dạy tri thức và tu tiên."
Mười hai vị thành chủ sẽ là những phàm nhân ưu tú, được khảo thí và kiểm tra đạo đức mới được nhậm chức và quản lý. Thành chủ sẽ luân phiên nhau, mỗi năm năm thay đổi một lần. Mỗi lần thay đổi sẽ có Càn Nguyên Phủ giám sát và khảo thí, tu tiên giả nhiễu dân sẽ bị chấp pháp xử lý.
"Ta sẽ là Đạo Chủ của Càn Nguyên Phủ."
"Dưới phủ chủ sẽ là: Nhất đại quân sư, nhị đại hộ pháp, tam đại mưu sĩ, tứ đại thiên vương, ngũ đại quân đoàn, lục đại đô đốc, bát đại thương nhân, cửu đại nguyên soái, thập đại tướng quân."
"Nhất đại quân sư là Mạnh Trường Sinh."
Tam đại mưu sĩ gồm Lạc Long Thành, Độc Cô Kiếm, và Trần Phong.
"Đi tìm Ngọc Thiên Vương cho ta, ta sẽ thay lão tổ thu hắn làm quan môn đệ tử."
"Càn Nguyên Phủ thành lập, chư quân chuẩn bị xuất phát."
"Tám vị cung phụng sẽ phụ trách chấp pháp, ta đi trước.
"Mạnh Trường Sinh, lập kế hoạch đi."
Càn Nguyên năm thứ hai.
Bây giờ nhân gian đang nghị luận sôi nổi về Càn Nguyên Phủ. Nhiều người tiếc hận không sinh ra có linh căn, bởi nghe nói trong Càn Nguyên Phủ được cấp linh đan và có người dạy tu luyện.
Quân đội tu tiên giả được phân làm hai loại đãi ngộ khác nhau: Càn Nguyên Quân và Hoàng Thiên Quân.
Người có hạ linh căn gia nhập Càn Nguyên Quân, giới hạn mười hai vạn quân, mỗi tướng quân chỉ có một vạn quân. Nếu ai muốn vào Càn Nguyên Quân, phải đánh bại một người lính trong đó để thay thế. Muốn làm tướng quân, phải đánh bại tướng quân hiện tại.
Người có trung linh căn gia nhập Ngũ đại quân đoàn, giới hạn năm vạn quân.
Người có thượng linh căn sẽ gia nhập Hoàng Thiên Quân, đội quân do Đạo Chủ trực tiếp chỉ huy và huấn luyện.
Thiên linh căn được Đạo Chủ đích thân huấn luyện bí mật. Hoàng Thiên Quân nhân số rất ít, chỉ có mười người.
Lúc trước tuyển chọn năm trăm người, nhưng giờ chỉ còn lại mười người.
Không ai có thể đến được Càn Nguyên Sơn, chỉ có người trong Càn Nguyên Thành mới có thể ra vào. Số lượng sinh con có linh căn ở Càn Nguyên Thành luôn nhiều hơn mười hai thành còn lại.
Càn Nguyên Phủ.
Hoàng Thiên đang bế quan tu luyện, mong muốn thực lực tăng mạnh để chuẩn bị cho trận đại chiến sắp đến.
Hôm nay, hắn xuất quan và đi dạo một vòng quanh Càn Nguyên Sơn.
Hắn về hậu sơn, nơi Kim Bằng và Ngưu Ma Vương đang tu luyện. Bây giờ cả hai đã tu xong tam nguyên, không biết đến khi nào mới có thể hóa hình.
"Đạo Chủ, Bát Thương Nhân cầu kiến", một thị nữ bẩm báo.
"Ta biết rồi," Hoàng Thiên đi ra.
"Đạo Chủ, U Minh Hải đang có đại động tác, rất nhiều hải đảo đang tìm kiếm người, thỉnh thoảng có đại chiến nổ ra!," Bát Thương Nhân bình tinh nói.
"Triệu tập cao tầng đến đại điện", Hoàng Thiên không nhanh không chậm nói.
"Vâng", một thị nữ xoay người bay đi.
Một lúc sau, mọi người đến đông đủ, Ngọc Thiên Vương phụ trách đóng mở cửa.
Hắn chửi cha gọi mẹ, mới đầu nghe nói làm đệ tử Cần Nguyên Quan hắn cười ba ngày ba đêm, còn được làm quan môn đệ tử. Mẹ nó, quan môn đệ tử thì ra là đóng cửa mở cửa.
"'Bái kiến Đạo Chủ," mọi người đồng thanh nói.
Hoàng Thiên gật đầu, nói: "Chư vị mời ngồi."
Uống một hớp trà, Hoàng Thiên nói: "Hôm nay U Minh Hải có đại động tác, chúng ta muốn đến Nam Thiên Đại Lục tất phải vượt qua U Minh Hải."
"Từ Càn Nguyên Đảo đến U Minh Hải cũng mất năm tháng, bây giờ U Minh đã tập kết binh mã. Chúng ta yếu nhất cũng một năm sau khai chiến."
"Các huynh đệ, năm sau sẽ khai chiến với U Minh Hải, năm sau ta không muốn ở chỗ này còn Kim Đan Kỳ."
"Lục đại đô đốc, chiến sự trên biển, ngươi tới chế định", Hoàng Thiên nói.
"Vâng, Đạo Chủ", Lục Đô Đốc đáp.
Hoàng Thiên hôm nay lại xuống đáy hồ, nơi mà Giao Long cư ngụ. Hồ sâu thẳm và tối tăm, chỉ có ánh sáng lấp lánh từ vảy của Giao Long làm sáng lên.
"Tiền bối, ta đến thăm ngài!" Hoàng Thiên kính cẩn chào hỏi.
"Ngươi đã đạt tới Nguyện Anh hậu kỳ, tốc độ tu luyện thật phi thường." Giao Long nói với giọng đầy ngạc nhiên.
"May mắn thôi, tiền bối," Hoàng Thiên cười khiêm tốn, nhưng đôi mắt lại lóe lên sự tò mò. "Ta chuẩn bị điểm binh đánh U Minh Hải, ngài biết gì về nơi này không?"
Giao Long trầm ngâm một lúc, ánh mắt sắc lạnh nhìn vào khoảng không. "U Minh Hải là lãnh địa của U Minh Độc Long, trước kia chỉ là một vùng biển bình thường, nhưng trong một ngàn năm qua, nó đã trở thành một thế lực đáng sợ. Độc Long có bản tính dâm dục, đã sản sinh vô số hậu duệ, nhưng vì kiêng ky. Quan Chủ mà không dám tấn công vào đây."
Hoàng Thiên gật đầu, lắng nghe kỹ từng lời. Giao Long tiếp tục: "Bây giờ có lẽ đang là mùa giao phối của Độc Long, thời điểm mà nó suy yếu nhất."
Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào Giao Long, khiến cho Giao Long bỗng cảm thấy không thoải mái. "Ngươi nhìn ta làm gì? Ta không phải là Độc Long và cũng không đến thời kỳ giao phối. Với tu vi của ta, những chuyện này chỉ là chuyện nhỏ nhặt."
Hoàng Thiên vội vàng giải thích: "Y ta không phải vậy. Ta chỉ nghĩ đây là cơ hội tốt để tấn công U Minh Hải. Nếu ngài có nhu cầu hỗ trợ, ta sẵn sàng giúp sức."
"Ta cũng muốn làm Long Kỵ Sĩ," Hoàng Thiên đùa, nhưng nụ cười của hắn chợt tắt khi Giao Long gầm lên.
"Ta giết ngươi!" Giao Long rống lên, làm cho mặt nước xung quanh rung chuyển.
Hoàng Thiên nhanh chóng thoái lui, cảm thấy tim mình đập thình thịch. "Thật nguy hiểm," hắn thở phào nhẹ nhõm khi đã ra khỏi tầm với của Giao Long.
Một năm sau.
Hoàng Thiên tu vi đã đạt Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong, nhờ sự chỉ điểm của Giao Long, hắn cảm ngộ pháp tắc
tien trien rat thuan ldi, khong lau nua co the dat vien man.
Các vị tướng quân đều đã đột phá, đại lượng đan dược được cung cấp để tu luyện. Với đại lượng đan dược nhiều như thế, một con lợn cũng có thế tu thành trư.
Hôm nay, đại điện Càn Nguyên Phủ đông đủ người ngồi.