Tiêu Dao Lão Tổ

Chương 14: Tu luyện Nạp nguyên quyết.



Chương 14: Tu luyện Nạp nguyên quyết.

Phần còn lại của cuốn công pháp mới là chân chính công pháp. Trần Minh đọc kỹ một lượt, phát hiện trong này có không ít tâm đắc và giải thích của Trần Xuân tán nhân. Điều này chứng tỏ vị tiền bối này mặc dù rất biết làm ăn, nhưng vẫn rất có tâm, cho dù là khuyên người ta không nên tu luyện công pháp này, nhưng nếu tu luyện thì vẫn cẩn thận chỉ điểm.

Theo như Trường Xuân tán nhân nói, bình thường công pháp sử dụng rất nhiều kinh mạch để hấp thu linh khí, tùy vào công pháp khác nhau mà mạng lưới kinh mạch sử dụng cũng khác nhau. Những kinh mạch này có tác dụng chủ yếu là để chắt lọc linh khí. Nhưng chúng cũng khiến cho tốc độ hấp thu linh khí bị kìm hãm.

Trong khi đó, Nạp nguyên quyết thì cố gắng tối giản hết cỡ hệ thống kinh mạch sử dụng khi hấp thu linh khí, biến nó trở thành như một đường thẳng, thay vì là một cái mạng lưới phức tạp như những công pháp khác. Bởi vậy, Nạp nguyên quyết cực kỳ đơn giản, tu sĩ có thể nhập môn và tu luyện rất dễ dàng, hiệu quả hấp thu linh khí cũng cực kỳ bá đạo.

Sau khi đọc kỹ một lượt, Trần Minh cũng đã rõ ràng tất cả. Chỉ là Trần Minh cũng rất do dự, có nên tu luyện Nạp nguyên quyết hay không.

Thật là đáng tiếc, Trần Minh cũng không có quyền lựa chọn, ngoại trừ Nạp nguyên quyết, hắn cũng không có công pháp nào khác để mà tu luyện.

Hắn một khối linh thạch cũng không có, căn bản cũng không mua được công pháp khác, lại không muốn gia nhập tông môn, xác phàm thể phàm, muốn kiếm được linh thạch cũng còn khó hơn lên trời.

Mặc dù Trần Minh cũng chỉ có thể tu luyện Nạp nguyên quyết, nhưng Trần Minh cũng không vội vã, hắn muốn nghiên cứu kỹ hơn, có gắng tìm ra một phương pháp khả thi. Bằng không, chỉ biết đâm đầu tu luyện, sớm hay muộn hắn cũng sẽ như những người khác, tẩu hỏa nhập ma mà c·hết.

Trần Minh tập trung tinh thần vào nghiên cứu, quên hết mọi chuyện xung quanh. Sau khi xoay chuyển hết mọi khía cạnh, cuối cùng hắn cũng tìm được một chút phương án khả thi.

Trần Minh cảm thấy, Nạp nguyên quyết mặc dù nói khuyết điểm là nó gần như bỏ qua tính năng sàng lọc linh khí, khiến cho linh khí bị hấp thụ vào đan điền hỗn tạp không chịu nổi, nhưng vấn đề quan trọng nhất của Nạp nguyên quyết khiến cho người ta không dám tu luyện, đó là dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma khi đột phá, dẫn tới tàn phế hoặc là t·ử v·ong.



Trần Minh đã suy nghĩ kỹ càng, dẫn tới điều này có hai nguyên nhân chính. Một là do linh khí quá hỗn tạp, không dễ khống chế, dẫn tới linh khí b·ạo đ·ộng.

Một cái nữa là đan điền yếu đuối, mà người ta đột phá đều là đột ngột mở rộng đan điền ra gấp đôi, việc này cho dù có thành công, cũng sẽ ít nhiều để lại thương tích cho đan điền. Mà khống chế linh khí không tốt, thương tích lại càng nhiều, chờ đến khi đan điền không chịu nổi, đương nhiên là sẽ nứt vỡ. Vấn đề này thì chẳng phải riêng gì Nạp nguyên quyết, Trần Minh nghĩ công pháp nào cũng sẽ gặp phải, chỉ là những công pháp khác, chắt lọc linh khí tốt, dẫn tới khống chế linh khí càng dễ dàng, đan điền sẽ chịu tổn thương rất ít, gần như là không có.

Vấn đề thứ nhất, ngoại trừ cố gắng rèn luyện, tăng cường khả năng khống chế của bản thân, Trần Minh cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt cả.

Còn vấn đề thứ hai, Trần Minh thấy có hai yếu tố cần giải quyết, đó là đan điền yếu kém, và việc mở rộng đan điền để đột phá tu vi. Trường Xuân tán nhân đã nói, đan điền có thể tự mình hấp thụ linh khí để nuôi dưỡng, củng cố bản thân, nhưng các công pháp đều đang cố gắng áp chế chuyện này, vì sợ đan điền trở nên quá cũng cố, khiến cho đột phá cảnh giới trở nên khó khăn, đồng thời cũng sợ đan điền hấp thu đi quá nhiều linh khí, khiến cho bản thân làm nhiều công ít.

Trần Minh cảm thấy, nếu mình buông ra cho đan điền hấp thu linh khí, vừa vặn có thể giải quyết được vấn đề của Nạp nguyên quyết. Khi đó, đan điền sẽ vững chắc hơn, không lo đan điền có nguy hiểm bị phá vỡ, đồng thời Nạp nguyên quyết cũng có khả năng hấp thu linh khí rất nhanh, không lo làm nhiều công ít.

Chỉ là nó lại có một vấn đề, đó là đan điền trở nên củng cố hơn, khiến cho đột phá trở nên khó khăn hơn.

Nhưng Trần Minh cũng đã tìm ra đối sách, hắn quyết định sẽ không giống như mọi người, chờ tích lũy đủ linh khí thì một lần đột phá, mở rộng gấp đôi đan điền. Mà hắn dự định, nếu như đã tích lũy đủ linh khí, hắn sẽ từ từ mở rộng đan điền, mỗi lần chỉ mở rộng một chút một.

Làm như thế có thể sẽ tốn thời gian hơn nhiều, nhưng nó sẽ giúp giải quyết được rất nhiều vấn đề, chủ yếu vẫn là nó có thể làm cho đan điền không bị đột ngột nới rộng ra một lần, thay vì đó từ từ thay đổi khiến cho đan điền hạn chế tối đa bị tổn thương, càng không lo đan điền sẽ bị vỡ nát.



Đồng thời cái này cũng giúp ích rất lớn cho vấn đề khống chế linh khí, người ta muốn mở rộng gấp đôi đan điền mỗi lần đột phá thì phải buông ra gần hết lực áp chế, như vậy thì phải tốn càng nhiều lực khống chế hơn. Trong khi Trần Minh mỗi lần cũng chỉ mở rộng ra một chút, như vậy cũng chỉ cần buông ra áp chế một chút mà thôi, khiến cho việc khống chế trở nên càng dễ dàng.

Trần Minh nghĩ mình đã có thể an toàn khi tu luyện Nạp nguyên quyết.

Không tiếp tục do dự, Trần Minh giống như trong sách chỉ dẫn bắt đầu cảm nhận thiên địa linh khí. Bình thường, cảm nhận thiên địa linh khí rất khó, cần phải chìm vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong, quên hết mọi thứ xung quanh mới có thể cảm nhận được thiên địa linh khí. Nhưng Trần Minh vì để nghiên cứu, tìm ra một phương pháp có thể an toàn tu luyện Nạp nguyên quyết, Trần Minh đã sớm rơi vào trạng thái này, thế nên hắn rất nhanh thì đã cảm nhận được một luồng năng lượng ôn hòa, bị thân thể hấp thu vào. Dựa vào công pháp, ý thức của Trần Minh đi theo dòng chảy của thiên địa linh khí, cuối cùng tìm được đan điền.

Hắn thấy được đan điền là một không gian hư ảo, kích thước cũng không lớn, biên giới của nó được bao phủ bởi sương mù. Linh khí đi vào đây thì biến mất chứ không được dự trữ ở không gian này.

Trần Minh bắt đầu dựa theo Nạp nguyên quyết, cố gắng khống chế tuyến đường của linh khí, khiến nó tụ tập ở một chỗ, như là rất nhiều con suối nhỏ tụ tập trở thành một dòng sông. Sau đó điều khiển dòng chảy này dựa theo quỹ tích của Nạp nguyên quyết vận chuyển.

Nhanh chóng, một lực hút mạnh mẽ được hình thành, không ngừng hấp thu thiên địa linh khí đi vào đan điền của Trần Minh.

Trần Minh nhanh chóng sử dụng thủ pháp của Nạp nguyên quyết, để khống chế những linh khí này, không cho chúng tán loạn, đồng thời áp chế đan điền không cho nó hấp thu những linh khí này.

Trần Minh chưa định thả ra cho đan điền hấp thu linh khí ngay, mà định chờ khi đã tích lũy đầy đủ linh khí để đột phá, mới bắt đầu buông ra áp chế để đan điền tự do hấp thu linh khí, củng cố tự thân.

Linh khí vào trong không gian của đan điền nhanh chóng hình thành vòng xoáy. Linh khí từ bên ngoài không ngừng cuồn cuộn bị hút vào bổ sung cho vòng xoáy. Vòng xoáy ngày một to ra, trong khi Trần Minh chỉ mới bắt đầu tu luyện mà thôi, ngay cả một lần đột phá cũng chưa, đan điền chưa từng được mở rộng một lần, rất chi là nhỏ hẹp, bởi vậy vòng xoáy linh khí nhanh chóng lấp đầy không gian bên trong đan điền.

Thấy vòng xoáy linh khí lấp đầy không gian liền nghĩ bước tiếp theo là đột phá thì đã nhầm, sau khi không gian bên trong đan điền đã được linh khí lấp đầy, thì quá trình tiếp theo mới chính thức được coi là tu luyện. Sau khi đã lấp đầy linh khí vào không gian bên trong đan điền, việc tiếp theo chính là áp súc chúng lại, không ngừng áp súc cho tới khi cực hạn, không thể áp súc được nữa mới có thể tiến hành đột phá.



Cũng không cần lo lắng việc áp súc quá mức khiến cho linh khí trực tiếp hóa dịch, đột phá trúc cơ kỳ, điều đó căn bản không thể xảy ra. Người ta nói lượng biến dẫn đến chất biến, nếu như có thể trực tiếp đột phá trúc cơ, vậy người ta cũng không cần phải tu luyện luyện khí kỳ. Vả lại, không đạt đến cảnh giới, cũng không có đủ các yếu tố để đột phá đại cảnh giới. Ví dụ như lực khống chế, ví dụ như sức chịu đựng của thân thể, hay nhiều yếu tố khác nữa.

Trần Minh bắt đầu khống chế vòng xoáy linh khí hướng vào bên trong không ngừng áp súc, công việc này cũng không hề đơn giản, bằng không tu luyện cũng không có bao nhiêu độ khó, thời gian tu luyện cũng sẽ không tốn bao nhiêu.

Việc áp súc linh khí này nhanh hay chậm đều phụ thuộc vào khả năng khống chế của bản thân tu sĩ, cùng với tính năng của công pháp. Sức khống chế của Trần Minh cũng không cần nói, còn thủ pháp khống chế của Nạp nguyên quyết thì không thể chê. Nạp nguyên quyết ngoại trừ thiếu sót về mặt tinh luyện linh khí ra, các tính năng khác đều có thể gọi là vượt trội, đặc biệt là khả năng hấp thu linh khí của nó. Trần Minh áp súc linh khí đồng thời không ngừng có linh khí từ bên ngoài cuồn cuộn bổ sung vào.

Trần Minh cảm thấy ít nhất là ở cảnh giới đầu tiên này, tốc độ linh khí nạp vào đan điền ngang bằng thậm chí càng nhanh hơn tốc độ hắn áp súc linh khí một bậc. Mà Trần Minh còn không cần phải khống chế việc hấp thu linh khí, chỉ cần tập trung vào việc áp súc linh khí mà thôi.

Cứ như vậy, rất nhanh Trần Minh đã đạt tới giới hạn, nếu như người khác, việc tiếp theo cần làm đó là buông ra áp chế, để linh khí bùng nổ, từ đó làm cho không gian bên trong đan điền được mở rộng gấp đôi, vậy là họ đã đột phá luyện khí một tầng, bước vào luyện khí tầng thứ hai.

Trần Minh đương nhiên sẽ không làm như thế, hắn bắt đầu thả ra áp chế đan điền, để cho nó thỏa thích hút lấy linh khí, nuôi dưỡng tự thân nó.

Đồng thời Trần Minh cũng không tiếp tục khống chế vòng xoáy linh khí hướng vào trong áp súc nữa mà thay vào đó Trần Minh từ từ khống chế vòng xoáy hướng ra bên ngoài từ từ khuếch trương.

Đột nhiên, Trần Minh phát hiện một chuyện không ổn.

...

Cách chương.