Một âm thanh to vang lên vọng khắp khu rừng kèm theo đó là một luồng xung kích quét đất đá bay tán loạn khắp nơi.
Cách nơi phát ra chấn động không xa có một người đang tựa lưng vào một gốc cây vừa gãy, trước mặt hắn là hàng dài các thân cây gãy đổ.
'Không biết ta đã văng bao xa rồi, khoảng cách cảnh giới quả nhiên không phải trò đùa mà' hắn nghĩ.
Kẻ đang tựa lưng vào cây đó không ai khác chính là Thanh Phong, vừa nãy khi bị Túc Diệp Thanh áp sát, hắn còn chưa kịp suy nghĩ đã bị nện cho một cú trời giáng vào người văng tới tận đây, nếu không phải nhờ Trầm Nguyệt bào có lẻ hắn đã c.
H.
Ế.
T cũng nên.
Gắng chịu nỗi đau Thanh Phong từ từ ngồi dậy, hắn tụ linh lực nhanh chóng tạo thành hai đầu kim long quấn quanh cơ thể đề phòng lại nhận một đòn bất ngờ.
Lúc này bỗng một tia điện nhanh chóng bay về phía Thanh Phong, bên trong tia điện còn ẩn chứa một bóng hình đó là Túc Diệp Thanh "Tiểu tử chịu đòn cũng giỏi đó" Túc Diệp Thanh vừa nói vừa đẩy nhanh tốc độ.
Biết không tránh được đòn này, Thanh Phong chỉ đành lấy cứng đối cứng, hắn chuyển hai đầu kim long vào tay rồi tung ra một chưởng, một đầu kim long theo đó bay ra nhanh chóng tiếp cận tia điện.
Đáng tiếc kim long của Thanh Phong dù nhanh nhưng cũng không qua nổi Túc Diệp Thanh nên dễ dàng bị ả né đi.
Túc Diệp Thanh lấy thân làm tiễn mà lao về phía Thanh Phong đâm thẳng vào ngực hắn.
Cố kìm nén cơn đau, Thanh Phong lấy hai tay bắt lại Túc Diệp Thanh, một đầu kim long còn lại theo đó lao ra cắn vào cổ Túc Diệp Thanh mang ả bay đi.
Nhân cơ hội này Thanh Phong lần nữa lao như bay chạy trốn, thấy Thanh Phong lần nữa bỏ chạy khiến Túc Diệp Thanh tức càng thêm tức, ả vặn mình để thân rắn quấn quanh kim long âm mưu ép nát nó, nhưng đúng lúc này đầu kim long khi nãy bị Túc Diệp Thanh né đi đã không biến mất mà quay lại cắn vào người ả, hai rồng phối hợp khống chế lại hành động của Túc Diệp Thanh.
Mắt thấy Thanh Phong chạy ngày càng xa, sắp sửa thoát khỏi tay ả khiến cho cơn giận của Túc Diệp Thanh cuối cùng đã lên đỉnh điểm "Tên tiểu tử khốn khiếp, hôm nay ta dù thế nào cũng phải g.
I.
Ế.
T được ngươi", "Tên tiểu tử..", "..." Trong khi lặp đi lặp lại câu nói đó, hai mắt của Túc Diệp Thanh đã đỏ ngầu từ bao giờ, những tia điện màu đỏ thẫm không ngừng từ cơ thể ả toát ra đánh vào hai đầu kim long.
Xoạt một tiếng hai đầu kim long nhanh chóng bị phá nát, nơi xa Thanh Phong như cảm ứng được điều bất thường, hắn lập tức nhìn vào bản thông tin của Túc Diệp Thanh, chỉ thấy ở đề mục trạng thái hiện lên hai chữ cuồng nộ màu đỏ thẫm kèm dòng ghi chú (Mọi chỉ số tăng lên gấp đôi trong thời gian ngắn, tuy nhiên phải chịu phản phệ).
'Không xong, ta đã chọc điên ả rồi'.
Phốc, một vệt sáng đỏ từ xa lao đến đâm thẳng vào lưng Thanh Phong và đưa hắn bay lên trời, rõ ràng vệt sáng đó là Túc Diệp Thanh.
Chịu một đòn bất ngờ khiến Thanh Phong bị thương không nhẹ, một ngụm m.
Á.
U tươi từ miệng hắn phun ra, tuy nhờ có Trầm Nguyệt bào chặn đi phần nào sát thương từ đòn của Túc Diệp Thanh nhưng dư ba còn lại cũng không phải thứ Thanh Phong có thể xem thường.
Tay Thanh Phong đưa ra, ý đồ hình thành một đầu kim long nhưng bất thành, giờ đây linh lực trong cơ thể chỉ đủ để hắn tạo ra một vệt sáng vàng, "Đừng hòng chống cự" Túc Diệp Thanh giọng đầy khinh miệt và đắc ý nói, vừa dứt lời thì từng tia điện từ trong cơ thể ả bay ra đập vào người Thanh Phong.
Những tia điện khi đập vào người Thanh Phong đã nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể hắn khiến hắn vô cùng thống khổ, hắn muốn chống trả nhưng cơ thể đã bị điện làm tê liệt, ý thức của hắn cũng bắt đầu mơ hồ.
Sau khi phóng đến độ cao hết cỡ, Túc Diệp Thanh bắt đầu đẩy Thanh Phong lao xuống đất, tốc độ ngày càng nhanh cho đến khi sắp giáp đất bỗng âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Thanh Phong "Xét trên đặc tính hệ thống ký chủ đã lựa chọn, hệ thống nhận thấy ký chủ đang gặp nguy hiểm đến tính mạng, kích hoạt cơ chế bảo hộ dựa trên đặc tính của ký chủ (Cơ chế bảo hộ còn lại 2/3).
Thông báo của hệ thống vừa dứt Thanh Phong đã bắt đầu nhanh chóng hồi phục lại ý thức.
Vừa mở mắt ra, trước mắt Thanh Phong chính là mấy ngọn cây đang ngày càng gần.
Ầm, lại một tiếng động rầm trời vang lên, chấn động tỏa ra tứ phía khiến cho phía xa xa ba ông cháu họ Khang đang chạy cũng phải nghiêng ngả.
Khang Song ngoái nhìn về phía sau thầm nghĩ ' Không biết Thanh Phong như thế nào rồi, ta đây vô dụng chỉ có thể cầu mong cho cậu sô sự'.
Trở về bên này, chỉ thấy một hố lớn đã hình thành giữa rừng sau đòn vừa rồi, giữa hố chính là Túc Diệp Thanh đang đè lên người Thanh Phong, Thanh Phong hắn hiện tại trên cơ thể không tìm được chỗ nào lành lặn, các phần xương gãy nát, các thớ cơ bị ép thành bầy nhầy, trông Thanh Phong bây giờ chẳng khác gì vũng m.
Á.
U được bọc trong quần áo cả.
Túc Diệp Thanh vừa nhìn về phía Thanh Phong vừa điên cuồng cười to đầy hả hê, nó cười tên nhóc không không biết lượng sức đã chọc vào nó, đang trong cơn đắc chí bỗng một đầu kim long từ tay Thanh Phong bay ra, nhân lúc Túc Diệp Thanh đang lơ là mà đập ả văng ra xa.
Chỉ thấy Thanh Phong đang từ từ đứng dậy, cơ thể hắn bê bết máu, cái lưng bị gãy ngửa ra sau trông phát kinh, nhưng chỉ vài chục giây sau cơ thể hắn đã hồi phục hoàn toàn.
Đứng trước việc kỳ lạ này Túc Diệp Thanh không khỏi há hốc mồm, ả đã đi qua nhiều nơi kể từ khi chỉ là một con rắn bình thường nhưng đây là lần đầu ả thấy một người có thể còn sống khi bị thương nặng như vừa rồi, đã vậy còn hồi phục một cách nhanh chóng.
Đang mải chìm trong suy nghĩ bỗng một đầu kim long lao đến tấn công ả nhưng dễ dàng bị ả đánh tan.
Đang định phản đòn Thanh Phong bỗng ả khựng lại, nếu khi nãy thấy sức hồi phục kinh khủng của Thanh Phong khiến ả ngạc nhiên thì bây giờ là sợ hãi bởi trước mắt ả chính là vô số kim long đang uốn lượn trên bầu trời.
Sở dĩ cảnh giới của Túc Diệp Thanh và Thanh Phong gọi là tụ linh bởi người tu luyện phải tích tụ linh lực vào trong cơ thể.
"Không thể, không thể nào, ngươi chỉ là một tên tụ linh tầng 1 sao có thể sở hữu nhiều linh lực như vậy được" Túc Diệp Thanh kích động quát nhưng thứ chờ đón ả lại là cơn mưa kim long.
Tuy bây giờ Thanh Phong có vô tận linh lực nhưng bản chất hắn vẫn là một tên tụ linh tầng 1 nên lực sát thương từ các đầu kim long gây ra cho Túc Diệp Thanh là không quá lớn.
Ầm, ầm, ầm..
từng đầu từng đầu kim long liên tiếp bị phá nát nhưng một con bị phá thì ngay lập tức Thanh Phong đã tạo ra gần mười con khác, tuy nhìn tình hình có vẻ Thanh Phong chiếm lợi thế nhưng các đầu tiểu kim long này là không đủ để gây ra tổn thương lớn đến Túc Diệp Thanh.
Đang không biết phải làm sao thì lúc này Thanh Phong phát hiện trạng thái cuồng nộ của Túc Diệp Thanh đang dần dần biến mất, nắm lấy cơ hội ấy Thanh Phong dồn lực để tạo ra một đầu đại kim long.
Về phía Túc Diệp Thanh, ý thức được tình trạng bản thân nên ả đã cố gắng tìm đường thoát thân nhưng các đầu kim long không ngừng cản trở.
Xoạt, ầm, một đầu kim long đánh vào thân ả rồi phát nổ, nhân cơ hội đó các đầu kim long khác cũng được Thanh Phong điều khiển tấn công liên hồi vào điểm ấy, ầm, ầm, ầm..
Các tiếng nổ vang lên liên hồi kèm theo đó là trạng thái cuồng nộ của Túc Diệp Thanh hoàn toàn biến mất.
Trái ngược với trong lúc cuồng nộ, giờ đây toàn bộ chỉ số của Túc Diệp Thanh đã bị giảm một nửa, vừa đúng lúc này đầu đại kim long của Thanh Phong cũng đã hình thành, chỉ riêng mắt của nó cũng đủ chứa đựng mười người, râu rồng dài như hai mươi người xếp lại, nó gầm lên một tiếng khiến cho không khí xung quanh như trùng xuống một nhịp.
Lúc này Túc Diệp Thanh đang trong trạng thái suy yếu, nó nhìn về phía kim long mà tuyệt vọng, từ bỏ chống cự.
Chống thế nào đây vì bây giờ toàn thân nó đã bị thương không nhẹ hơn nữa lại đang chịu phản phệ.
Đùng, một tiếng nổ vang trời đưa Túc Diệp Thanh về với cát bụi đồng thời cũng nổ văng Thanh Phong lên trời và đây cũng là một trong hai mục đích của hắn khi tạo đại kim long.
Mục đích đầu tiên là g.
I.
Ế.
T Túc Diệp Thanh, hai là mượn lực nổ để bay lên Thiên Hà trụ vì khi chiến đấu với Túc Diệp Thanh hắn nhận ra bản thân vẫn còn quá yếu nên muốn tìm chỗ an tĩnh để tu luyện.
Khi văng lên hết cỡ, Thanh Phong lại vận linh lực vào Đạp Vân hài để bay lên, từng đợt từng đợt linh lực như thác đổ chảy vào Đạp Vân hài.
Khi vừa thấy được đỉnh của Thiên Hà trụ hắn lại lần nữa vận linh lực để bay lên và rơi vào đỉnh trụ vừa đúng lúc cơ chế bảo hộ hết hiệu lực.